古诗词
诗词
作者
名句
古籍
搜索
挽吴止所
宋
:
方梓
先生六十化,吾道尚奚云。
xiān shēng liù shí huà,wú dào shàng xī yún。
花馆空馀影,清歌无复闻。
huā guǎn kōng yú yǐng,qīng gē wú fù wén。
夜寒鹤思主,风急雁悲群。
yè hán hè sī zhǔ,fēng jí yàn bēi qún。
有子方跨灶,天应未丧文。
yǒu zi fāng kuà zào,tiān yīng wèi sàng wén。
AI赏析
方梓
方梓,婺州人,字良甫,一字子发。
方梓的作品>>
猜您喜欢
重阳明日得也字
宋
:
方梓
主人有黄花,留客香满斝。
zhǔ rén yǒu huáng huā,liú kè xiāng mǎn jiǎ。
日饮岂丝乎,市眠惭白也。
rì yǐn qǐ sī hū,shì mián cán bái yě。
依稀听雨床,愁绝系阶马。
yī xī tīng yǔ chuáng,chóu jué xì jiē mǎ。
此会良独难,幽怀还重写。
cǐ huì liáng dú nán,yōu huái hái zhòng xiě。
AI赏析
次吴良贵雪中归韵
宋
:
方梓
儿时谐笑几庐扉,聚散浮云天上衣。
ér shí xié xiào jǐ lú fēi,jù sàn fú yún tiān shàng yī。
季子客貂宁复敝,买臣乡锦暂宜归。
jì zi kè diāo níng fù bì,mǎi chén xiāng jǐn zàn yí guī。
驾涛巨舰风千里,覆屋长松雪十围。
jià tāo jù jiàn fēng qiān lǐ,fù wū zhǎng sōng xuě shí wéi。
父子交游吾独拙,向来惭作辅车依。
fù zi jiāo yóu wú dú zhuō,xiàng lái cán zuò fǔ chē yī。
AI赏析
吴仲恭翠微楼九日落成和谢皋羽
宋
:
方梓
新楼招乐偶今朝,与客登临四望遥。
xīn lóu zhāo lè ǒu jīn cháo,yǔ kè dēng lín sì wàng yáo。
竹日晖晖侵酒斝,松风沥沥响诗瓢。
zhú rì huī huī qīn jiǔ jiǎ,sōng fēng lì lì xiǎng shī piáo。
横烟曲径樵初过,落鹜空江叶正飘。
héng yān qū jìng qiáo chū guò,luò wù kōng jiāng yè zhèng piāo。
看取他年欹醉帽,还思簪菊旧垂髫。
kàn qǔ tā nián yī zuì mào,hái sī zān jú jiù chuí tiáo。
AI赏析
寄吴立夫
宋
:
方梓
寻师负笈频千里,授业登堂此一时。
xún shī fù jí pín qiān lǐ,shòu yè dēng táng cǐ yī shí。
我比栖苴宁得巳,尔如附赘亦何为。
wǒ bǐ qī jū níng dé sì,ěr rú fù zhuì yì hé wèi。
家山在望悠悠梦,舍馆相逢叠叠诗。
jiā shān zài wàng yōu yōu mèng,shě guǎn xiāng féng dié dié shī。
归去尚须怜独客,为传消息报南枝。
guī qù shàng xū lián dú kè,wèi chuán xiāo xī bào nán zhī。
AI赏析
重阳对菊得开字
宋
:
方梓
江源旧社兹重来,素车欲返犹徘徊。
jiāng yuán jiù shè zī zhòng lái,sù chē yù fǎn yóu pái huái。
亲朋正感邻舍笛,风雨复对重阳杯。
qīn péng zhèng gǎn lín shě dí,fēng yǔ fù duì zhòng yáng bēi。
穷人非诗语独恶,湑我有酒花须开。
qióng rén fēi shī yǔ dú è,xū wǒ yǒu jiǔ huā xū kāi。
眼前悲喜异今昔,敢问戏马当年台。
yǎn qián bēi xǐ yì jīn xī,gǎn wèn xì mǎ dāng nián tái。
AI赏析