古诗词

寄何洪

吴惟信

久贫朋友断,子独喜吾贫。jiǔ pín péng yǒu duàn,zi dú xǐ wú pín。
不是三生得,如何一似亲。bù shì sān shēng dé,rú hé yī shì qīn。
和诗书纸尽,招饮典衣频。hé shī shū zhǐ jǐn,zhāo yǐn diǎn yī pín。
未遂功名志,空林且寄身。wèi suì gōng míng zhì,kōng lín qiě jì shēn。

吴惟信

吴惟信,字仲孚,霅川(今浙江吴兴)人。南宋后期诗人。 吴惟信的作品>>

猜您喜欢

送人之姑苏

吴惟信

鹤唳空山晓,凝情畏别离。hè lì kōng shān xiǎo,níng qíng wèi bié lí。
且知君返日,正是我行时。qiě zhī jūn fǎn rì,zhèng shì wǒ xíng shí。
花月吴城梦,松风竺寺时。huā yuè wú chéng mèng,sōng fēng zhú sì shí。
暮云空自隔,初不隔相思。mù yún kōng zì gé,chū bù gé xiāng sī。

送友上边

吴惟信

壮年游远塞,失意去从军。zhuàng nián yóu yuǎn sāi,shī yì qù cóng jūn。
剑在犹凝血,家空未策勋。jiàn zài yóu níng xuè,jiā kōng wèi cè xūn。
乡心悬夜月,杀气暗秋云。xiāng xīn xuán yè yuè,shā qì àn qiū yún。
近日方知命,兵书欲尽焚。jìn rì fāng zhī mìng,bīng shū yù jǐn fén。

送冯中可讷上边

吴惟信

兵法通儒用,观光上玉京。bīng fǎ tōng rú yòng,guān guāng shàng yù jīng。
一言旋造化,万古立功名。yī yán xuán zào huà,wàn gǔ lì gōng míng。
剑入边云静,船开江月明。jiàn rù biān yún jìng,chuán kāi jiāng yuè míng。
深知有志者,不肯负平生。shēn zhī yǒu zhì zhě,bù kěn fù píng shēng。

送陆居士归天台

吴惟信

道貌尘中见,何时下翠萝。dào mào chén zhōng jiàn,hé shí xià cuì luó。
闲情秋水淡,归梦白云多。xián qíng qiū shuǐ dàn,guī mèng bái yún duō。
缨过龙湫濯,诗当雁荡歌。yīng guò lóng jiǎo zhuó,shī dāng yàn dàng gē。
清豪不易得,一别又如何。qīng háo bù yì dé,yī bié yòu rú hé。

送楼致和归四明

吴惟信

长安尘土处,数日又随君。zhǎng ān chén tǔ chù,shù rì yòu suí jūn。
颇讶归何速,犹胜信不闻。pǒ yà guī hé sù,yóu shèng xìn bù wén。
寒霜杀岸柳,晓艇入江云。hán shuāng shā àn liǔ,xiǎo tǐng rù jiāng yún。
无语各回首,离愁落叶分。wú yǔ gè huí shǒu,lí chóu luò yè fēn。

呈蒙斋

吴惟信

出处真麟凤,诗书得正传。chū chù zhēn lín fèng,shī shū dé zhèng chuán。
仁心全造化,风骨半神仙。rén xīn quán zào huà,fēng gǔ bàn shén xiān。
门柳摇春雨,庭花锁暮烟。mén liǔ yáo chūn yǔ,tíng huā suǒ mù yān。
云台非隐地,即日帝王宣。yún tái fēi yǐn dì,jí rì dì wáng xuān。

寄大使赵清臣

吴惟信

擒吴才了合封侯,何止区区古蔡州。qín wú cái le hé fēng hóu,hé zhǐ qū qū gǔ cài zhōu。
一着高时全国体,十年危处与心谋。yī zhe gāo shí quán guó tǐ,shí nián wēi chù yǔ xīn móu。
山川恢拓春风远,天地清明王气浮。shān chuān huī tuò chūn fēng yuǎn,tiān dì qīng míng wáng qì fú。
白雪满头勋业大,不应忘却赤松游。bái xuě mǎn tóu xūn yè dà,bù yīng wàng què chì sōng yóu。

寄蒋重珍秘书

吴惟信

焚香诵易与天游,君命相催不肯休。fén xiāng sòng yì yǔ tiān yóu,jūn mìng xiāng cuī bù kěn xiū。
时节固知来则是,功名却以得为忧。shí jié gù zhī lái zé shì,gōng míng què yǐ dé wèi yōu。
翠蓬云气生衣袂,金殿阳光动冕旒。cuì péng yún qì shēng yī mèi,jīn diàn yáng guāng dòng miǎn liú。
此际一言能悟主,始堪回首旧林丘。cǐ jì yī yán néng wù zhǔ,shǐ kān huí shǒu jiù lín qiū。

寄越上高疏寮

吴惟信

便教烟雨画成图,争似归来有贺湖。biàn jiào yān yǔ huà chéng tú,zhēng shì guī lái yǒu hè hú。
镜里精神西晋有,诗家标准晚唐无。jìng lǐ jīng shén xī jìn yǒu,shī jiā biāo zhǔn wǎn táng wú。
惜花春尽莺吟苦,敲竹风清鹤梦孤。xī huā chūn jǐn yīng yín kǔ,qiāo zhú fēng qīng hè mèng gū。
世事正多心早懒,著书赢得静工夫。shì shì zhèng duō xīn zǎo lǎn,zhù shū yíng dé jìng gōng fū。

立春日即事

吴惟信

检残玉历又春来,造化无私命转乖。jiǎn cán yù lì yòu chūn lái,zào huà wú sī mìng zhuǎn guāi。
照水莫嫌穷面目,看山长有好情怀。zhào shuǐ mò xián qióng miàn mù,kàn shān zhǎng yǒu hǎo qíng huái。
生期惠远眠云过,死问林逋借地埋。shēng qī huì yuǎn mián yún guò,sǐ wèn lín bū jiè dì mái。
诗到夜寒吟更苦,一枝梅雪映书斋。shī dào yè hán yín gèng kǔ,yī zhī méi xuě yìng shū zhāi。

送伯氏秋潭谋居

吴惟信

朝吴暮楚几时休,未必江湖有白鸥。cháo wú mù chǔ jǐ shí xiū,wèi bì jiāng hú yǒu bái ōu。
万事莫如归去好,一椽当为老来谋。wàn shì mò rú guī qù hǎo,yī chuán dāng wèi lǎo lái móu。
春天吟思行花径,夜月琴声坐竹楼。chūn tiān yín sī xíng huā jìng,yè yuè qín shēng zuò zhú lóu。
但得馀龄无俯仰,曾公食粥亦风流。dàn dé yú líng wú fǔ yǎng,céng gōng shí zhōu yì fēng liú。

送王梦升入道

吴惟信

不肯轻迷固有天,星冠霞氅竟翩然。bù kěn qīng mí gù yǒu tiān,xīng guān xiá chǎng jìng piān rán。
人能变体方超俗,丹到成功即是仙。rén néng biàn tǐ fāng chāo sú,dān dào chéng gōng jí shì xiān。
伏洞黑龙听夜咒,傍花白鹿伴春眠。fú dòng hēi lóng tīng yè zhòu,bàng huā bái lù bàn chūn mián。
哦诗更欲全清致,当以弥明作正传。ó shī gèng yù quán qīng zhì,dāng yǐ mí míng zuò zhèng chuán。

赠史泳

吴惟信

烽火穷边几度愁,亦曾将死博封侯。fēng huǒ qióng biān jǐ dù chóu,yì céng jiāng sǐ bó fēng hóu。
谤兴在彼情谁恕,事过知君痛自休。bàng xīng zài bǐ qíng shuí shù,shì guò zhī jūn tòng zì xiū。
跨马甲衣春雪白,射雕弓箭晓星流。kuà mǎ jiǎ yī chūn xuě bái,shè diāo gōng jiàn xiǎo xīng liú。
救时正属英雄者,更着工夫必到头。jiù shí zhèng shǔ yīng xióng zhě,gèng zhe gōng fū bì dào tóu。

移居即事

吴惟信

山移无复昔人贤,随分长安办一椽。shān yí wú fù xī rén xián,suí fēn zhǎng ān bàn yī chuán。
扫室敢言天下志,闭门尽可雪中眠。sǎo shì gǎn yán tiān xià zhì,bì mén jǐn kě xuě zhōng mián。
携瓶与客同沽酒,接绠过邻自汲泉。xié píng yǔ kè tóng gū jiǔ,jiē gěng guò lín zì jí quán。
到此始知闲是福,居山未必似居廛。dào cǐ shǐ zhī xián shì fú,jū shān wèi bì shì jū chán。

呈云麓史侍郎

吴惟信

若教尽尽说漂沉,却恐无憀老不禁。ruò jiào jǐn jǐn shuō piāo chén,què kǒng wú liáo lǎo bù jìn。
百拙难随今日巧,一贫方识古人心。bǎi zhuō nán suí jīn rì qiǎo,yī pín fāng shí gǔ rén xīn。
牛羊归尽荒郊阔,猿鹤愁多故国深。niú yáng guī jǐn huāng jiāo kuò,yuán hè chóu duō gù guó shēn。
亦欲以诗为活计,世间何许觅知音。yì yù yǐ shī wèi huó jì,shì jiān hé xǔ mì zhī yīn。
1561234567»