古诗词

寄题高彦应长官碧鲜阁

谢逸

先生手种千竿竹,俨如壮士衣冠肃。xiān shēng shǒu zhǒng qiān gān zhú,yǎn rú zhuàng shì yī guān sù。
林端结阁挹清风,阁上幽人峙双玉。lín duān jié gé yì qīng fēng,gé shàng yōu rén zhì shuāng yù。
春风飞尽玄都花,秋霜半落平泉木。chūn fēng fēi jǐn xuán dōu huā,qiū shuāng bàn luò píng quán mù。
试傍池边访此君,雪虐风饕不改绿。shì bàng chí biān fǎng cǐ jūn,xuě nüè fēng tāo bù gǎi lǜ。
我有惠施书五车,不解子山愁万斛。wǒ yǒu huì shī shū wǔ chē,bù jiě zi shān chóu wàn hú。
何时一醉藉清影,更邀明月同君宿。hé shí yī zuì jí qīng yǐng,gèng yāo míng yuè tóng jūn sù。

谢逸

谢逸(1068-1113,一说1010-1113)字无逸,号溪堂。宋代临川城南(今属江西省抚州市)人。北宋文学家,江西诗派二十五法嗣之一。与其从弟谢薖并称“临川二谢”。与饶节、汪革、谢薖并称为“江西诗派临川四才子”。 曾写过300首咏蝶诗,人称“谢蝴蝶”。生于宋神宗赵顼熙宁元年,幼年丧父,家境贫寒。与汪革、谢薖同学于吕希哲,刻苦磨砺,诗文俱佳。两次应科举,均不第。宋徽宗赵佶政和三年以布衣终老于故土,年四十五。 谢逸的作品>>

猜您喜欢

岁晚书怀

谢逸

莫事休休复莫莫,草木归根定摇落。mò shì xiū xiū fù mò mò,cǎo mù guī gēn dìng yáo luò。
穷冬日月任峥嵘,寒士胸怀要恢廓。qióng dōng rì yuè rèn zhēng róng,hán shì xiōng huái yào huī kuò。
人言张仪舌尚在,我惭祖逖鞭先著。rén yán zhāng yí shé shàng zài,wǒ cán zǔ tì biān xiān zhù。
君如端为梅花归,请脱青衫对花酌。jūn rú duān wèi méi huā guī,qǐng tuō qīng shān duì huā zhuó。

闻秦少仪病愈

谢逸

平生四海秦少仪,造化小儿何苦之。píng shēng sì hǎi qín shǎo yí,zào huà xiǎo ér hé kǔ zhī。
端能浸假求鸮炙,定不泣涕眠牛衣。duān néng jìn jiǎ qiú xiāo zhì,dìng bù qì tì mián niú yī。
问梦是想理既剖,杯中有蛇心不疑。wèn mèng shì xiǎng lǐ jì pōu,bēi zhōng yǒu shé xīn bù yí。
何时过我举玉趾,不用门生并二儿。hé shí guò wǒ jǔ yù zhǐ,bù yòng mén shēng bìng èr ér。

正觉寺

谢逸

避暑访禅客,顷作城南遨。bì shǔ fǎng chán kè,qǐng zuò chéng nán áo。
秋风飒然来,草木鸣萧骚。qiū fēng sà rán lái,cǎo mù míng xiāo sāo。
复起水东兴,两桨摇轻舫。fù qǐ shuǐ dōng xīng,liǎng jiǎng yáo qīng fǎng。
何处可盘礴,有寺临江皋。hé chù kě pán bó,yǒu sì lín jiāng gāo。
门户颇幽邃,野径深蓬蒿。mén hù pǒ yōu suì,yě jìng shēn péng hāo。
升堂脱冠坐,洗盏倾浊醪。shēng táng tuō guān zuò,xǐ zhǎn qīng zhuó láo。
初筵谈名理,清言洗尘劳。chū yán tán míng lǐ,qīng yán xǐ chén láo。
徐徐杂诙谐,坦率真吾曹。xú xú zá huī xié,tǎn lǜ zhēn wú cáo。
尚馀清净业,诗成漫挥毫。shàng yú qīng jìng yè,shī chéng màn huī háo。
人生一瞬间,逝水行滔滔。rén shēng yī shùn jiān,shì shuǐ xíng tāo tāo。
归与不秉烛,楼头霜月高。guī yǔ bù bǐng zhú,lóu tóu shuāng yuè gāo。

明水寺

谢逸

城西三十里,山林深且杳。chéng xī sān shí lǐ,shān lín shēn qiě yǎo。
群峰如连环,缘崖一径小。qún fēng rú lián huán,yuán yá yī jìng xiǎo。
土润禾稼重,地僻居民少。tǔ rùn hé jià zhòng,dì pì jū mín shǎo。
老桂耸亭亭,乔松高矫矫。lǎo guì sǒng tíng tíng,qiáo sōng gāo jiǎo jiǎo。
幽露泣溪毛,清风摇绿筱。yōu lù qì xī máo,qīng fēng yáo lǜ xiǎo。
朝来爽气浮,轻烟横木杪。cháo lái shuǎng qì fú,qīng yān héng mù miǎo。
日暖天清明,野雉鸣有鷕。rì nuǎn tiān qīng míng,yě zhì míng yǒu yǎo。
石涧嗽寒泉,泠泠泻幽沼。shí jiàn sòu hán quán,líng líng xiè yōu zhǎo。
嵯峨双石门,屡经樵火燎。cuó é shuāng shí mén,lǚ jīng qiáo huǒ liáo。
祇园焕觚棱,十雉周墙缭。qí yuán huàn gū léng,shí zhì zhōu qiáng liáo。
扫地炷妙香,房栊深窈窕。sǎo dì zhù miào xiāng,fáng lóng shēn yǎo tiǎo。
嗟予嵚崎人,平生百忧扰。jiē yǔ qīn qí rén,píng shēng bǎi yōu rǎo。
好古嗜简编,僻性乐鱼鸟。hǎo gǔ shì jiǎn biān,pì xìng lè yú niǎo。
每逢山水佳,耳听眸子瞭。měi féng shān shuǐ jiā,ěr tīng móu zi liǎo。
况同佳士游,意气溢云表。kuàng tóng jiā shì yóu,yì qì yì yún biǎo。
望远视眈眈,临危忧悄悄。wàng yuǎn shì dān dān,lín wēi yōu qiāo qiāo。
险韵吟竞病,怪语作危了。xiǎn yùn yín jìng bìng,guài yǔ zuò wēi le。
华鲸吼修廊,僧窗曙迷晓。huá jīng hǒu xiū láng,sēng chuāng shǔ mí xiǎo。
炊黍馔来牟,土芝杂荓蓼。chuī shǔ zhuàn lái móu,tǔ zhī zá píng liǎo。
他时子来归,伐木芟萝茑。tā shí zi lái guī,fá mù shān luó niǎo。
考室山之阳,高明远隘湫。kǎo shì shān zhī yáng,gāo míng yuǎn ài jiǎo。
第恐恋君恩,紫禁烟花绕。dì kǒng liàn jūn ēn,zǐ jìn yān huā rào。

闺恨

谢逸

汲井浣我衣,伐石固我墉。jí jǐng huàn wǒ yī,fá shí gù wǒ yōng。
尘埃不被体,绝无人迹通。chén āi bù bèi tǐ,jué wú rén jì tōng。
洋洋西江水,我车不敢渡。yáng yáng xī jiāng shuǐ,wǒ chē bù gǎn dù。
夙驾岂不早,早行畏多露。sù jià qǐ bù zǎo,zǎo xíng wèi duō lù。
行止既有义,离合亦有时。xíng zhǐ jì yǒu yì,lí hé yì yǒu shí。
众人岂无心,不如我所止。zhòng rén qǐ wú xīn,bù rú wǒ suǒ zhǐ。

铁柱观

谢逸

豫章城南老子宫,阶前一柱立积铁。yù zhāng chéng nán lǎo zi gōng,jiē qián yī zhù lì jī tiě。
云是旌阳役万鬼,夜半舁来老蛟穴。yún shì jīng yáng yì wàn guǐ,yè bàn yú lái lǎo jiāo xué。
插定三江不沸腾,切勿摇撼乾坤裂。chā dìng sān jiāng bù fèi téng,qiè wù yáo hàn qián kūn liè。
苍苔包裹鳞皴皮,我欲摩挲手屡掣。cāng tái bāo guǒ lín cūn pí,wǒ yù mó sā shǒu lǚ chè。
旌阳挈家上天去,只留千夫应门户。jīng yáng qiè jiā shàng tiān qù,zhǐ liú qiān fū yīng mén hù。
西山高处风露寒,兹事恍惚从谁语。xī shān gāo chù fēng lù hán,zī shì huǎng hū cóng shuí yǔ。
安得猛士若朱亥,袖往南山击猛虎。ān dé měng shì ruò zhū hài,xiù wǎng nán shān jī měng hǔ。

右军墨池

谢逸

张芝学书池水黑,章草如芝古无敌。zhāng zhī xué shū chí shuǐ hēi,zhāng cǎo rú zhī gǔ wú dí。
右军睥睨难抗行,恨不临池作书癖。yòu jūn pì nì nán kàng xíng,hèn bù lín chí zuò shū pǐ。
云何汝水之上崔嵬峰,到今方池有遗墨。yún hé rǔ shuǐ zhī shàng cuī wéi fēng,dào jīn fāng chí yǒu yí mò。
此事不特古老传,往往故事书简册。cǐ shì bù tè gǔ lǎo chuán,wǎng wǎng gù shì shū jiǎn cè。
南丰先生欣得之,手挥巨笔飞霹雳。nán fēng xiān shēng xīn dé zhī,shǒu huī jù bǐ fēi pī lì。
云是逸少徜徉山水间,笔墨淋漓此其迹。yún shì yì shǎo cháng yáng shān shuǐ jiān,bǐ mò lín lí cǐ qí jì。
呜呼胜事妙入神,千年尺水清粼粼。wū hū shèng shì miào rù shén,qiān nián chǐ shuǐ qīng lín lín。
有时水面浮墨过,纷纷郁郁非烟云。yǒu shí shuǐ miàn fú mò guò,fēn fēn yù yù fēi yān yún。
我书敧倾不成字,秋雁斜行落窗纸。wǒ shū jī qīng bù chéng zì,qiū yàn xié xíng luò chuāng zhǐ。
印泥沙法安可传,独抚馀踪玩清泚。yìn ní shā fǎ ān kě chuán,dú fǔ yú zōng wán qīng cǐ。
但当一日书一箱,笔踪或在子钦行。dàn dāng yī rì shū yī xiāng,bǐ zōng huò zài zi qīn xíng。
他年若榜凌云殿,定不悬橙白头如仲将。tā nián ruò bǎng líng yún diàn,dìng bù xuán chéng bái tóu rú zhòng jiāng。

彩烟山

谢逸

吾闻沃洲天姥间,又有彩烟之高山。wú wén wò zhōu tiān lǎo jiān,yòu yǒu cǎi yān zhī gāo shān。
山上之冈三十里,平视天姥浮青鬟。shān shàng zhī gāng sān shí lǐ,píng shì tiān lǎo fú qīng huán。
其中隐者吾所羡,身世长与浮云闲。qí zhōng yǐn zhě wú suǒ xiàn,shēn shì zhǎng yǔ fú yún xián。
种术可疗九州疾,种稻自给千家餐。zhǒng shù kě liáo jiǔ zhōu jí,zhǒng dào zì gěi qiān jiā cān。
橘柑枣栗与桑柘,种者不少资者繁。jú gān zǎo lì yǔ sāng zhè,zhǒng zhě bù shǎo zī zhě fán。

拟岘台

谢逸

董奉山中种杏,玄都观里栽桃。dǒng fèng shān zhōng zhǒng xìng,xuán dōu guān lǐ zāi táo。
清旷孰如此地,登临况是吾曹。qīng kuàng shú rú cǐ dì,dēng lín kuàng shì wú cáo。
城下一江水碧,江边百尺台高。chéng xià yī jiāng shuǐ bì,jiāng biān bǎi chǐ tái gāo。
倦蝶舞酣花坞,惊鸥飞掠鱼舠。juàn dié wǔ hān huā wù,jīng ōu fēi lüè yú dāo。
客子自来如燕,世事相黏若蚝。kè zi zì lái rú yàn,shì shì xiāng nián ruò háo。
何当有酒径醉,凉州不博葡萄。hé dāng yǒu jiǔ jìng zuì,liáng zhōu bù bó pú táo。

以水沉香寄吕居仁戏作六言二首

谢逸

纸帐竹窗夜永,蒲团棐几人闲。zhǐ zhàng zhú chuāng yè yǒng,pú tuán fěi jǐ rén xián。
万籁声沈沙界,一炉香袅禅关。wàn lài shēng shěn shā jiè,yī lú xiāng niǎo chán guān。

以水沉香寄吕居仁戏作六言二首

谢逸

海上人多逐臭,水沈价不论钱。hǎi shàng rén duō zhú chòu,shuǐ shěn jià bù lùn qián。
自是渠无佛性,非关鼻孔寥天。zì shì qú wú fú xìng,fēi guān bí kǒng liáo tiān。
206«891011121314