古诗词

正觉寺

谢逸

避暑访禅客,顷作城南遨。bì shǔ fǎng chán kè,qǐng zuò chéng nán áo。
秋风飒然来,草木鸣萧骚。qiū fēng sà rán lái,cǎo mù míng xiāo sāo。
复起水东兴,两桨摇轻舫。fù qǐ shuǐ dōng xīng,liǎng jiǎng yáo qīng fǎng。
何处可盘礴,有寺临江皋。hé chù kě pán bó,yǒu sì lín jiāng gāo。
门户颇幽邃,野径深蓬蒿。mén hù pǒ yōu suì,yě jìng shēn péng hāo。
升堂脱冠坐,洗盏倾浊醪。shēng táng tuō guān zuò,xǐ zhǎn qīng zhuó láo。
初筵谈名理,清言洗尘劳。chū yán tán míng lǐ,qīng yán xǐ chén láo。
徐徐杂诙谐,坦率真吾曹。xú xú zá huī xié,tǎn lǜ zhēn wú cáo。
尚馀清净业,诗成漫挥毫。shàng yú qīng jìng yè,shī chéng màn huī háo。
人生一瞬间,逝水行滔滔。rén shēng yī shùn jiān,shì shuǐ xíng tāo tāo。
归与不秉烛,楼头霜月高。guī yǔ bù bǐng zhú,lóu tóu shuāng yuè gāo。

谢逸

谢逸(1068-1113,一说1010-1113)字无逸,号溪堂。宋代临川城南(今属江西省抚州市)人。北宋文学家,江西诗派二十五法嗣之一。与其从弟谢薖并称“临川二谢”。与饶节、汪革、谢薖并称为“江西诗派临川四才子”。 曾写过300首咏蝶诗,人称“谢蝴蝶”。生于宋神宗赵顼熙宁元年,幼年丧父,家境贫寒。与汪革、谢薖同学于吕希哲,刻苦磨砺,诗文俱佳。两次应科举,均不第。宋徽宗赵佶政和三年以布衣终老于故土,年四十五。 谢逸的作品>>

猜您喜欢

千秋岁·咏夏景

谢逸

楝花飘砌。liàn huā piāo qì。
蔌蔌清香细。sù sù qīng xiāng xì。
梅雨过,萍风起。méi yǔ guò,píng fēng qǐ。
情随湘水远,梦绕吴峰翠。qíng suí xiāng shuǐ yuǎn,mèng rào wú fēng cuì。
琴书倦,鹧鸪唤起南窗睡。qín shū juàn,zhè gū huàn qǐ nán chuāng shuì。
密意无人寄。mì yì wú rén jì。
幽恨凭谁洗?修竹畔,疏帘里。yōu hèn píng shuí xǐ?xiū zhú pàn,shū lián lǐ。
歌余尘拂扇,舞罢风掀袂。gē yú chén fú shàn,wǔ bà fēng xiān mèi。
人散后,一钩淡月天如水。rén sàn hòu,yī gōu dàn yuè tiān rú shuǐ。

玉楼春

谢逸

弄晴数点梨梢雨,门外画桥寒食路。nòng qíng shù diǎn lí shāo yǔ,mén wài huà qiáo hán shí lù。
杜鹃飞破草间烟,蝴蝶惹残花底露。dù juān fēi pò cǎo jiān yān,hú dié rě cán huā dǐ lù。
东君着意怜樊素。dōng jūn zhe yì lián fán sù。
一段韶华都付与。yī duàn sháo huá dōu fù yǔ。
妆成不管露桃嗔,舞罢从教风柳妒。zhuāng chéng bù guǎn lù táo chēn,wǔ bà cóng jiào fēng liǔ dù。

蝶恋花

谢逸

豆蔻梢头春色浅。dòu kòu shāo tóu chūn sè qiǎn。
新试纱衣,拂袖东风软。xīn shì shā yī,fú xiù dōng fēng ruǎn。
红日三竿帘幕卷。hóng rì sān gān lián mù juǎn。
画楼影里双飞燕。huà lóu yǐng lǐ shuāng fēi yàn。
拢鬓步摇青玉碾。lǒng bìn bù yáo qīng yù niǎn。
缺样花枝,叶叶蜂儿颤。quē yàng huā zhī,yè yè fēng ér chàn。
独倚阑干凝望远。dú yǐ lán gàn níng wàng yuǎn。
一川烟草平如剪。yī chuān yān cǎo píng rú jiǎn。

踏莎行·柳絮风轻

谢逸

柳絮风轻,梨花雨细。liǔ xù fēng qīng,lí huā yǔ xì。
春阴院落帘垂地。chūn yīn yuàn luò lián chuí dì。
碧溪影里小桥横,青帘市上孤烟起。bì xī yǐng lǐ xiǎo qiáo héng,qīng lián shì shàng gū yān qǐ。
镜约关情,琴心破睡。jìng yuē guān qíng,qín xīn pò shuì。
轻寒漠漠侵鸳被。qīng hán mò mò qīn yuān bèi。
酒醒霞散脸边红,梦回山蹙眉间翠。jiǔ xǐng xiá sàn liǎn biān hóng,mèng huí shān cù méi jiān cuì。

菩萨蛮·暄风迟日春光闹

谢逸

暄风迟日春光闹。xuān fēng chí rì chūn guāng nào。
蒲萄水绿摇轻棹。pú táo shuǐ lǜ yáo qīng zhào。
两岸草烟低。liǎng àn cǎo yān dī。
青山啼子规。qīng shān tí zi guī。
归来愁未寝。guī lái chóu wèi qǐn。
黛浅眉痕沁。dài qiǎn méi hén qìn。
花影转廊腰。huā yǐng zhuǎn láng yāo。
红添酒面潮。hóng tiān jiǔ miàn cháo。

菩萨蛮

谢逸

縠纹波面浮鸂鶒。hú wén bō miàn fú xī chì。
蒲芽出水参差碧。pú yá chū shuǐ cān chà bì。
满院落梅香。mǎn yuàn luò méi xiāng。
柳梢初弄黄。liǔ shāo chū nòng huáng。
衣轻红袖皱。yī qīng hóng xiù zhòu。
春困花枝瘦。chūn kùn huā zhī shòu。
睡起玉钗横。shuì qǐ yù chāi héng。
隔帘闻晓莺。gé lián wén xiǎo yīng。

采桑子

谢逸

楚山削玉云中碧,影落沙汀。chǔ shān xuē yù yún zhōng bì,yǐng luò shā tīng。
秋水澄凝。qiū shuǐ chéng níng。
一抹江天雁字横。yī mǒ jiāng tiān yàn zì héng。
金钱满地西风急,红蓼烟轻。jīn qián mǎn dì xī fēng jí,hóng liǎo yān qīng。
帘外砧声。lián wài zhēn shēng。
惊起青楼梦不成。jīng qǐ qīng lóu mèng bù chéng。

采桑子

谢逸

冰霜林里争先发,独压群花。bīng shuāng lín lǐ zhēng xiān fā,dú yā qún huā。
风送清笳。fēng sòng qīng jiā。
更引轻烟淡淡遮。gèng yǐn qīng yān dàn dàn zhē。
抱墙溪水弯环碧,月色清华。bào qiáng xī shuǐ wān huán bì,yuè sè qīng huá。
疏影横斜。shū yǐng héng xié。
恰似林逋处士家。qià shì lín bū chù shì jiā。

采桑子

谢逸

冷猿寒雁淮山远,风袅青帘。lěng yuán hán yàn huái shān yuǎn,fēng niǎo qīng lián。
飞雪廉纤。fēi xuě lián xiān。
莫道空中是撒盐。mò dào kōng zhōng shì sā yán。
到时乳鹊喧梧影,晓卷疏帘。dào shí rǔ què xuān wú yǐng,xiǎo juǎn shū lián。
彩服巡檐。cǎi fú xún yán。
索共梅花笑语添。suǒ gòng méi huā xiào yǔ tiān。

西江月

谢逸

落寞寒香满院,扶疏清影侵门。luò mò hán xiāng mǎn yuàn,fú shū qīng yǐng qīn mén。
雪消平野晚烟昏。xuě xiāo píng yě wǎn yān hūn。
睡起懒匀檀粉。shuì qǐ lǎn yún tán fěn。
皎皎风前玉树,盈盈月下冰魂。jiǎo jiǎo fēng qián yù shù,yíng yíng yuè xià bīng hún。
南枝春信夜来温。nán zhī chūn xìn yè lái wēn。
便觉肌肤瘦损。biàn jué jī fū shòu sǔn。

西江月

谢逸

花额上堆翠葆,远山横处星眸。huā é shàng duī cuì bǎo,yuǎn shān héng chù xīng móu。
绛宫深锁暮云浮。jiàng gōng shēn suǒ mù yún fú。
月破黄昏时候。yuè pò huáng hūn shí hòu。
谁谓霞衣玉简,便孤彩凤秦楼。shuí wèi xiá yī yù jiǎn,biàn gū cǎi fèng qín lóu。
桃源不禁昔人游。táo yuán bù jìn xī rén yóu。
曾是刘郎邂逅。céng shì liú láng xiè hòu。

西江月

谢逸

宝柱横云雁影,朱弦隔叶莺声。bǎo zhù héng yún yàn yǐng,zhū xián gé yè yīng shēng。
风生玉指晚寒清。fēng shēng yù zhǐ wǎn hán qīng。
官样轻黄袖冷。guān yàng qīng huáng xiù lěng。
饮罢尚留馀意,曲终自有深情。yǐn bà shàng liú yú yì,qū zhōng zì yǒu shēn qíng。
归来江上数峰青。guī lái jiāng shàng shù fēng qīng。
梅水横斜夜永。méi shuǐ héng xié yè yǒng。

西江月

谢逸

木末谁攀新萼,雪消自种前庭。mù mò shuí pān xīn è,xuě xiāo zì zhǒng qián tíng。
莫嫌开过尚盈盈。mò xián kāi guò shàng yíng yíng。
似待诗人醉咏。shì dài shī rén zuì yǒng。
霜后最添妍丽,风中更觉娉婷。shuāng hòu zuì tiān yán lì,fēng zhōng gèng jué pīng tíng。
影摇溪水一湾清。yǐng yáo xī shuǐ yī wān qīng。
妆罢晓临鸾镜。zhuāng bà xiǎo lín luán jìng。

西江月

谢逸

密雪未知肤白,夜寒已觉香清。mì xuě wèi zhī fū bái,yè hán yǐ jué xiāng qīng。
振芳堂下月盈庭。zhèn fāng táng xià yuè yíng tíng。
踏碎横斜疏影。tà suì héng xié shū yǐng。
且醉杯中绿蚁,休辞笛里清声。qiě zuì bēi zhōng lǜ yǐ,xiū cí dí lǐ qīng shēng。
东君催促子青青。dōng jūn cuī cù zi qīng qīng。
滋味要调金鼎。zī wèi yào diào jīn dǐng。

西江月·其三陈倅席上

谢逸

窄袖浅笼温玉,修眉淡扫遥岑。zhǎi xiù qiǎn lóng wēn yù,xiū méi dàn sǎo yáo cén。
行时云雾绕衣襟。xíng shí yún wù rào yī jīn。
步步莲生宫锦。bù bù lián shēng gōng jǐn。
菊与秋烟共晚,酒随人意俱深。jú yǔ qiū yān gòng wǎn,jiǔ suí rén yì jù shēn。
尊前有客动琴心。zūn qián yǒu kè dòng qín xīn。
醉后清狂不禁。zuì hòu qīng kuáng bù jìn。
2061234567»