古诗词

次韵刘簿观雪用东坡聚星堂韵禁体物语

方岳

江皋黯黯飞云叶,淅沥破窗鸣急雪。jiāng gāo àn àn fēi yún yè,xī lì pò chuāng míng jí xuě。
乱飘密洒寒正苦,低唱浅斟痴亦绝。luàn piāo mì sǎ hán zhèng kǔ,dī chàng qiǎn zhēn chī yì jué。
冻吟可但笔锋健,醒狂不觉屐齿折。dòng yín kě dàn bǐ fēng jiàn,xǐng kuáng bù jué jī chǐ zhé。
留连急景聊从容,俯仰幻尘空变灭。liú lián jí jǐng liáo cóng róng,fǔ yǎng huàn chén kōng biàn miè。
舒眉一笑各云散,转眼百年如电掣。shū méi yī xiào gè yún sàn,zhuǎn yǎn bǎi nián rú diàn chè。
风凝光眩眼欲花,酒带潮红脸生缬。fēng níng guāng xuàn yǎn yù huā,jiǔ dài cháo hóng liǎn shēng xié。
剧夸陶语何区区,等与谢吟争屑屑。jù kuā táo yǔ hé qū qū,děng yǔ xiè yín zhēng xiè xiè。
醉翁出令凡马空,坡老挥毫风燕瞥。zuì wēng chū lìng fán mǎ kōng,pō lǎo huī háo fēng yàn piē。
两公仙去各已久,一代风流尚谁说。liǎng gōng xiān qù gè yǐ jiǔ,yī dài fēng liú shàng shuí shuō。
吸鲸今夕不可辞,醉中有句铮如铁。xī jīng jīn xī bù kě cí,zuì zhōng yǒu jù zhēng rú tiě。
方岳

方岳

方岳(1199~1262),南宋诗人、词人。字巨山,号秋崖。祁门(今属安徽)人。绍定五年(1232)进士,授淮东安抚司□官。淳□中,以工部郎官充任赵葵淮南幕中参议官。后调知南康军。后因触犯湖广总领贾似道,被移治邵武军。后知袁州,因得罪权贵丁大全,被弹劾罢官。后复被起用知抚州,又因与贾似道的旧嫌而取消任命。 方岳的作品>>

猜您喜欢

此君室

方岳

匪书谁与稽,匪竹谁与居。fěi shū shuí yǔ jī,fěi zhú shuí yǔ jū。
以书造竹所,俯仰千载馀。yǐ shū zào zhú suǒ,fǔ yǎng qiān zài yú。

此君室

方岳

亭亭几长身,斯可谓之士。tíng tíng jǐ zhǎng shēn,sī kě wèi zhī shì。
以我为隐乎,指以二三子。yǐ wǒ wèi yǐn hū,zhǐ yǐ èr sān zi。

此君室

方岳

不肯一世人,草木自宾友。bù kěn yī shì rén,cǎo mù zì bīn yǒu。
举杯问樵岚,见有此客否。jǔ bēi wèn qiáo lán,jiàn yǒu cǐ kè fǒu。

此君室

方岳

可臞不可腴,可独不可俗。kě qú bù kě yú,kě dú bù kě sú。
君看室中人,今已不趐足。jūn kàn shì zhōng rén,jīn yǐ bù xuè zú。

此君室

方岳

曲士多在今,节士多从古。qū shì duō zài jīn,jié shì duō cóng gǔ。
此君岂易得,仅可一二数。cǐ jūn qǐ yì dé,jǐn kě yī èr shù。

此君室

方岳

翛然数竿玉,带以一溪水。xiāo rán shù gān yù,dài yǐ yī xī shuǐ。
惟我有是夫,孰能与于此。wéi wǒ yǒu shì fū,shú néng yǔ yú cǐ。

此君室

方岳

泉石宁我癖,烟雨宁我惛。quán shí níng wǒ pǐ,yān yǔ níng wǒ hūn。
是间有佳趣,不可无此君。shì jiān yǒu jiā qù,bù kě wú cǐ jūn。

此君室

方岳

一径自明月,谁能此婆娑。yī jìng zì míng yuè,shuí néng cǐ pó suō。
床头易未了,如此良夜何。chuáng tóu yì wèi le,rú cǐ liáng yè hé。

此君室

方岳

竹意吾为谁,山曰子非我。zhú yì wú wèi shuí,shān yuē zi fēi wǒ。
未知回孰贤,自赞午也可。wèi zhī huí shú xián,zì zàn wǔ yě kě。

此君室

方岳

俗士不足语,之子谁与娱。sú shì bù zú yǔ,zhī zi shuí yǔ yú。
闭门但痴坐,尔辈宁可无。bì mén dàn chī zuò,ěr bèi níng kě wú。

山径

方岳

一径净于秋,山中夜来雨。yī jìng jìng yú qiū,shān zhōng yè lái yǔ。
倚松不知还,幽禽妙言语。yǐ sōng bù zhī hái,yōu qín miào yán yǔ。

梦书十字史记册上太史公此书真是笔斡造化梦语非夸也因足之识于策

方岳

禹穴探幽眇,神功接混茫。yǔ xué tàn yōu miǎo,shén gōng jiē hùn máng。
绝麟才此笔,春梦试平章。jué lín cái cǐ bǐ,chūn mèng shì píng zhāng。

方岳

马令园中本,移来村墅中。mǎ lìng yuán zhōng běn,yí lái cūn shù zhōng。
太官令却献,黄帕不来封。tài guān lìng què xiàn,huáng pà bù lái fēng。

谢人致蟹

方岳

樵岚无蟹有监州,已负诗肠过一秋。qiáo lán wú xiè yǒu jiān zhōu,yǐ fù shī cháng guò yī qiū。
莫怪渊明便归去,得渠自合老菟裘。mò guài yuān míng biàn guī qù,dé qú zì hé lǎo tú qiú。

谢人致蟹

方岳

此去江头只两程,寒蒲解缚便横行。cǐ qù jiāng tóu zhǐ liǎng chéng,hán pú jiě fù biàn héng xíng。
无肠政要空虚腹,满贮芦花与月明。wú cháng zhèng yào kōng xū fù,mǎn zhù lú huā yǔ yuè míng。