古诗词

次韵刘簿观雪用东坡聚星堂韵禁体物语

方岳

江皋黯黯飞云叶,淅沥破窗鸣急雪。jiāng gāo àn àn fēi yún yè,xī lì pò chuāng míng jí xuě。
乱飘密洒寒正苦,低唱浅斟痴亦绝。luàn piāo mì sǎ hán zhèng kǔ,dī chàng qiǎn zhēn chī yì jué。
冻吟可但笔锋健,醒狂不觉屐齿折。dòng yín kě dàn bǐ fēng jiàn,xǐng kuáng bù jué jī chǐ zhé。
留连急景聊从容,俯仰幻尘空变灭。liú lián jí jǐng liáo cóng róng,fǔ yǎng huàn chén kōng biàn miè。
舒眉一笑各云散,转眼百年如电掣。shū méi yī xiào gè yún sàn,zhuǎn yǎn bǎi nián rú diàn chè。
风凝光眩眼欲花,酒带潮红脸生缬。fēng níng guāng xuàn yǎn yù huā,jiǔ dài cháo hóng liǎn shēng xié。
剧夸陶语何区区,等与谢吟争屑屑。jù kuā táo yǔ hé qū qū,děng yǔ xiè yín zhēng xiè xiè。
醉翁出令凡马空,坡老挥毫风燕瞥。zuì wēng chū lìng fán mǎ kōng,pō lǎo huī háo fēng yàn piē。
两公仙去各已久,一代风流尚谁说。liǎng gōng xiān qù gè yǐ jiǔ,yī dài fēng liú shàng shuí shuō。
吸鲸今夕不可辞,醉中有句铮如铁。xī jīng jīn xī bù kě cí,zuì zhōng yǒu jù zhēng rú tiě。
方岳

方岳

方岳(1199~1262),南宋诗人、词人。字巨山,号秋崖。祁门(今属安徽)人。绍定五年(1232)进士,授淮东安抚司□官。淳□中,以工部郎官充任赵葵淮南幕中参议官。后调知南康军。后因触犯湖广总领贾似道,被移治邵武军。后知袁州,因得罪权贵丁大全,被弹劾罢官。后复被起用知抚州,又因与贾似道的旧嫌而取消任命。 方岳的作品>>

猜您喜欢

中秋日社未五鼓祀社归月明如昼

方岳

月明如水带寒流,饮福灵坛晓未收。yuè míng rú shuǐ dài hán liú,yǐn fú líng tán xiǎo wèi shōu。
不是社公唤我起,何缘一日两中秋。bù shì shè gōng huàn wǒ qǐ,hé yuán yī rì liǎng zhōng qiū。

次韵杜监簿

方岳

风雨重阳又一秋,白衣人至复何忧。fēng yǔ zhòng yáng yòu yī qiū,bái yī rén zhì fù hé yōu。
东篱只此黄花是,未必渊明风马牛。dōng lí zhǐ cǐ huáng huā shì,wèi bì yuān míng fēng mǎ niú。

次韵杜监簿

方岳

杜曲无边风露秋,瓮头酒熟了无忧。dù qū wú biān fēng lù qiū,wèng tóu jiǔ shú le wú yōu。
一诗连夜穿兵卫,略似齐城战火牛。yī shī lián yè chuān bīng wèi,lüè shì qí chéng zhàn huǒ niú。

次韵杜监簿

方岳

赢得萧萧两鬓秋,山城斗大转多忧。yíng dé xiāo xiāo liǎng bìn qiū,shān chéng dòu dà zhuǎn duō yōu。
人间纵有万钱鹤,身外何如十具牛。rén jiān zòng yǒu wàn qián hè,shēn wài hé rú shí jù niú。

次韵杜监簿

方岳

不须把浅不防秋,底事山樵亦过忧。bù xū bǎ qiǎn bù fáng qiū,dǐ shì shān qiáo yì guò yōu。
说与诸公那解此,但知两角战蜗牛。shuō yǔ zhū gōng nà jiě cǐ,dàn zhī liǎng jiǎo zhàn wō niú。

明日诗至过相称谓次韵还之

方岳

卷还一幅玉壶秋,无实之名我所忧。juǎn hái yī fú yù hú qiū,wú shí zhī míng wǒ suǒ yōu。
不似蒙庄解齐物,以吾为马以为牛。bù shì méng zhuāng jiě qí wù,yǐ wú wèi mǎ yǐ wèi niú。

次韵程弟

方岳

一船月自不嫌贫,伴我荒湾理钓缗。yī chuán yuè zì bù xián pín,bàn wǒ huāng wān lǐ diào mín。
归去莫横深夜笛,怕惊溪友与山宾。guī qù mò héng shēn yè dí,pà jīng xī yǒu yǔ shān bīn。

次韵程弟

方岳

三径风烟手自开,春猿秋鹤几徘徊。sān jìng fēng yān shǒu zì kāi,chūn yuán qiū hè jǐ pái huái。
松根石铫烹鱼眼,老子行山又一回。sōng gēn shí diào pēng yú yǎn,lǎo zi xíng shān yòu yī huí。

次韵程弟

方岳

槿援茅茨隐者家,底须日历记年华。jǐn yuán máo cí yǐn zhě jiā,dǐ xū rì lì jì nián huá。
山花山草无终极,秋后寂寥春自葩。shān huā shān cǎo wú zhōng jí,qiū hòu jì liáo chūn zì pā。

次韵程弟

方岳

眼中转觉可人稀,得似孤云自在飞。yǎn zhōng zhuǎn jué kě rén xī,dé shì gū yún zì zài fēi。
花落花开俱有意,略于闲处见几微。huā luò huā kāi jù yǒu yì,lüè yú xián chù jiàn jǐ wēi。

次韵程弟

方岳

草堂四壁一瓢空,举世无人与我同。cǎo táng sì bì yī piáo kōng,jǔ shì wú rén yǔ wǒ tóng。
黄犊山南又山北,犁春犹有古人风。huáng dú shān nán yòu shān běi,lí chūn yóu yǒu gǔ rén fēng。

次韵程弟

方岳

柴门虽设不曾开,俗面向人三寸埃。chái mén suī shè bù céng kāi,sú miàn xiàng rén sān cùn āi。
却是前溪双白鹭,门关不住又飞来。què shì qián xī shuāng bái lù,mén guān bù zhù yòu fēi lái。

次韵程弟

方岳

垒曲成台糟筑丘,衰迟无复少年游。lěi qū chéng tái zāo zhù qiū,shuāi chí wú fù shǎo nián yóu。
君看烟草离离外,不问人间第一流。jūn kàn yān cǎo lí lí wài,bù wèn rén jiān dì yī liú。

次韵程弟

方岳

莫为盘飧烹不鸣,借公松石听溪声。mò wèi pán sūn pēng bù míng,jiè gōng sōng shí tīng xī shēng。
貂蝉只是麒麟楦,寄语诸公卿自卿。diāo chán zhǐ shì qí lín xuàn,jì yǔ zhū gōng qīng zì qīng。

次韵程弟

方岳

鱼鸟相忘不世情,浮生于我一丝轻。yú niǎo xiāng wàng bù shì qíng,fú shēng yú wǒ yī sī qīng。
夜凉月色光如水,莫遣微云滓太清。yè liáng yuè sè guāng rú shuǐ,mò qiǎn wēi yún zǐ tài qīng。