古诗词

憎蚋

方岳

火云烧空无处避,深入山林屏幽翳。huǒ yún shāo kōng wú chù bì,shēn rù shān lín píng yōu yì。
松声竹影差可人,高枕石头眠薜荔。sōng shēng zhú yǐng chà kě rén,gāo zhěn shí tóu mián bì lì。
蒙松欲堕无何乡,奇痒爬搔纷芰制。méng sōng yù duò wú hé xiāng,qí yǎng pá sāo fēn jì zhì。
??黑子著两股,劣视焦螟何琐细。hōng hōng hēi zi zhù liǎng gǔ,liè shì jiāo míng hé suǒ xì。
苍头在旁具言状,谓特可憎是为蚋。cāng tóu zài páng jù yán zhuàng,wèi tè kě zēng shì wèi ruì。
昼飞夜息繁有徒,胚胎郁蒸育芜蘙。zhòu fēi yè xī fán yǒu tú,pēi tāi yù zhēng yù wú yì。
使彼为虺蛇之螫,则已焚于伯益之熭。shǐ bǐ wèi huī shé zhī shì,zé yǐ fén yú bó yì zhī wèi。
惟其一蚊之睫有馀栖,九牛之毛不足计。wéi qí yī wén zhī jié yǒu yú qī,jiǔ niú zhī máo bù zú jì。
故虽离朱莫睹其翼而善飞,䚦俞弗闻其声而工噬。gù suī lí zhū mò dǔ qí yì ér shàn fēi,zhì yú fú wén qí shēng ér gōng shì。
盖天地万生,其么么微眇未有尔若者。gài tiān dì wàn shēng,qí me me wēi miǎo wèi yǒu ěr ruò zhě。
而小则抓麻姑之爪,甚或疥疡医之齐。ér xiǎo zé zhuā má gū zhī zhǎo,shén huò jiè yáng yī zhī qí。
岂非族虽微而猥多,形易潜而叵测。qǐ fēi zú suī wēi ér wěi duō,xíng yì qián ér pǒ cè。
吁嗟先生归休乎,物固有时姑小憩。xū jiē xiān shēng guī xiū hū,wù gù yǒu shí gū xiǎo qì。
蚊蠛蠓,满乾坤,可奈渠何苦攘袂。wén miè měng,mǎn qián kūn,kě nài qú hé kǔ rǎng mèi。
一叶秋,群动闭,蚋何之兮岂其殪。yī yè qiū,qún dòng bì,ruì hé zhī xī qǐ qí yì。
先生于时,融融泄泄。xiān shēng yú shí,róng róng xiè xiè。
半枕风清,千山月霁。bàn zhěn fēng qīng,qiān shān yuè jì。
方岳

方岳

方岳(1199~1262),南宋诗人、词人。字巨山,号秋崖。祁门(今属安徽)人。绍定五年(1232)进士,授淮东安抚司□官。淳□中,以工部郎官充任赵葵淮南幕中参议官。后调知南康军。后因触犯湖广总领贾似道,被移治邵武军。后知袁州,因得罪权贵丁大全,被弹劾罢官。后复被起用知抚州,又因与贾似道的旧嫌而取消任命。 方岳的作品>>

猜您喜欢

二月朔日食阴雨不见

方岳

飞飞细雨湿花朝,不省阳乌影动摇。fēi fēi xì yǔ shī huā cháo,bù shěng yáng wū yǐng dòng yáo。
晚色漏晴山又紫,始知阴沴已潜消。wǎn sè lòu qíng shān yòu zǐ,shǐ zhī yīn lì yǐ qián xiāo。

苦雨

方岳

稼欲登场只等晴,入仓方始是收成。jià yù dēng chǎng zhǐ děng qíng,rù cāng fāng shǐ shì shōu chéng。
雨须小住为佳耳,已约邻翁话太平。yǔ xū xiǎo zhù wèi jiā ěr,yǐ yuē lín wēng huà tài píng。

苦雨

方岳

翁自无田望有秋,有秋翁自饱齁齁。wēng zì wú tián wàng yǒu qiū,yǒu qiū wēng zì bǎo hōu hōu。
此愁不遣吾人管,欲遣何人管此愁。cǐ chóu bù qiǎn wú rén guǎn,yù qiǎn hé rén guǎn cǐ chóu。

除夜

方岳

日月无根走弹丸,年来年去几椒盘。rì yuè wú gēn zǒu dàn wán,nián lái nián qù jǐ jiāo pán。
秋崖老却浑闲事,老却梅花不耐寒。qiū yá lǎo què hún xián shì,lǎo què méi huā bù nài hán。

除夜

方岳

莫嫌工部太侵寻,老杜称呼直到今。mò xián gōng bù tài qīn xún,lǎo dù chēng hū zhí dào jīn。
我但六年难改口,不知老杜更年深。wǒ dàn liù nián nán gǎi kǒu,bù zhī lǎo dù gèng nián shēn。

除夜

方岳

春缸落面滑于油,旋泼醅来不用篘。chūn gāng luò miàn huá yú yóu,xuán pō pēi lái bù yòng chōu。
穷鬼相随政相熟,莫题荼垒恼渠休。qióng guǐ xiāng suí zhèng xiāng shú,mò tí tú lěi nǎo qú xiū。

除夜

方岳

山中寒尽不知年,只道梅花欲雪天。shān zhōng hán jǐn bù zhī nián,zhǐ dào méi huā yù xuě tiān。
未到五更春已动,乾坤生意本无边。wèi dào wǔ gèng chūn yǐ dòng,qián kūn shēng yì běn wú biān。

除夜

方岳

不是催租夜打门,那知宝祐改新元。bù shì cuī zū yè dǎ mén,nà zhī bǎo yòu gǎi xīn yuán。
人间测度春风意,李白桃红又一番。rén jiān cè dù chūn fēng yì,lǐ bái táo hóng yòu yī fān。

除夜

方岳

尽处生机衮衮新,花情柳思已精神。jǐn chù shēng jī gǔn gǔn xīn,huā qíng liǔ sī yǐ jīng shén。
岁堂堂去谁能守,睡到明朝又是春。suì táng táng qù shuí néng shǒu,shuì dào míng cháo yòu shì chūn。

立春日雷

方岳

胜里春从午夜回,自挑生菜压春醅。shèng lǐ chūn cóng wǔ yè huí,zì tiāo shēng cài yā chūn pēi。
阿香不解人间事,便驾雷车送雨来。ā xiāng bù jiě rén jiān shì,biàn jià léi chē sòng yǔ lái。

立春日雷

方岳

出地奔霆便发声,寒花衰草亦欣荣。chū dì bēn tíng biàn fā shēng,hán huā shuāi cǎo yì xīn róng。
天公只要新群听,不等春来蛰已惊。tiān gōng zhǐ yào xīn qún tīng,bù děng chūn lái zhé yǐ jīng。

独立

方岳

茅茨烟树水溶溶,篱落人家带晚舂。máo cí yān shù shuǐ róng róng,lí luò rén jiā dài wǎn chōng。
独立西风无一事,自撑短艇看芙蓉。dú lì xī fēng wú yī shì,zì chēng duǎn tǐng kàn fú róng。

悼栖云主人

方岳

羽士岩前烟树深,乱云堆屋自无心。yǔ shì yán qián yān shù shēn,luàn yún duī wū zì wú xīn。
鹤惊蕙帐夜岑寂,霜月正寒愁不禁。hè jīng huì zhàng yè cén jì,shuāng yuè zhèng hán chóu bù jìn。

牡丹多不开花

方岳

韶风万物照我庐,昨岁骈头今并疏。sháo fēng wàn wù zhào wǒ lú,zuó suì pián tóu jīn bìng shū。
自是爱花心不足,何知物物有乘除。zì shì ài huā xīn bù zú,hé zhī wù wù yǒu chéng chú。

山居七咏经史阁

方岳

买书堆屋当藏珍,砚水生春玉作麟。mǎi shū duī wū dāng cáng zhēn,yàn shuǐ shēng chūn yù zuò lín。
此老大蒙稽古力,至今疏草墨花新。cǐ lǎo dà méng jī gǔ lì,zhì jīn shū cǎo mò huā xīn。