古诗词

和燕龙图海棠

杨谔

西汉欺卢橘,东阳爱野棠。xī hàn qī lú jú,dōng yáng ài yě táng。
许昌奇此遇,子美欠先扬。xǔ chāng qí cǐ yù,zi měi qiàn xiān yáng。
杜宇三春艳,蚕丛一国香。dù yǔ sān chūn yàn,cán cóng yī guó xiāng。
燕脂点乱雨,猩色丽斜阳。yàn zhī diǎn luàn yǔ,xīng sè lì xié yáng。
富艳东君节,暄妍白帝方。fù yàn dōng jūn jié,xuān yán bái dì fāng。
锦楼祈水色,玉垒换山光。jǐn lóu qí shuǐ sè,yù lěi huàn shān guāng。
风格林檎细,腰支郁李长。fēng gé lín qín xì,yāo zhī yù lǐ zhǎng。
天生笑容质,时样舞衣裳。tiān shēng xiào róng zhì,shí yàng wǔ yī shang。
少吐深深染,全开淡淡妆。shǎo tǔ shēn shēn rǎn,quán kāi dàn dàn zhuāng。
烟媒护绿蒂,风阵损朱房。yān méi hù lǜ dì,fēng zhèn sǔn zhū fáng。
旋失因临水,闲飘弗过墙。xuán shī yīn lín shuǐ,xián piāo fú guò qiáng。
佩亡愁杀甫,簪脱即连姜。pèi wáng chóu shā fǔ,zān tuō jí lián jiāng。
蝶舞菱花照,莺啼罨画堂。dié wǔ líng huā zhào,yīng tí yǎn huà táng。
仙如弄玉少,坠似绿珠常。xiān rú nòng yù shǎo,zhuì shì lǜ zhū cháng。
不见还成悔,相思几欲狂。bù jiàn hái chéng huǐ,xiāng sī jǐ yù kuáng。
春深濯锦水,日晚浣纱坊。chūn shēn zhuó jǐn shuǐ,rì wǎn huàn shā fāng。
卧对移帘押,吟看近笔床。wò duì yí lián yā,yín kàn jìn bǐ chuáng。
池清满园倒,鸟起一枝昂。chí qīng mǎn yuán dào,niǎo qǐ yī zhī áng。
紫燕衔泥急,黄蜂趁蜜忙。zǐ yàn xián ní jí,huáng fēng chèn mì máng。
化工真用意,销得与携觞。huà gōng zhēn yòng yì,xiāo dé yǔ xié shāng。

杨谔

杨谔,梓州(今四川三台)人。仁宗景祐元年(一○三四)进士(《温公续诗话》)。嘉祐间,为泸州军事推官(《西溪集》卷一○《洛苑使英州刺史裴公墓志铭》)。 杨谔的作品>>

猜您喜欢