古诗词

新岭庵

邓柞

厌从薄宦思莲幕,思见故人映玉山。yàn cóng báo huàn sī lián mù,sī jiàn gù rén yìng yù shān。
须信人生贵适志,相逢樽酒且开颜。xū xìn rén shēng guì shì zhì,xiāng féng zūn jiǔ qiě kāi yán。

邓柞

邓柞,字成材(《栟榈集》卷二○),沙县(今属福建)人。高宗建炎二年(一一二八)进士,授建昌军签判。金人破洪州,弃官归。李纲宣抚湖广,辟为属,通判静江。绍兴二十八年(一一五八)由通判吉州擢广南西路转运判官(《建炎以来系年要录》卷一七九),历知泉州、隆兴府。有《焦桐集》,已佚。事见明嘉靖《延平府志》卷二。今录诗八首。 邓柞的作品>>

猜您喜欢

谒姜相祠坟

邓柞

布衣崛起秉洪钧,料事当年若有神。bù yī jué qǐ bǐng hóng jūn,liào shì dāng nián ruò yǒu shén。
三尺孤坟封马鬣,一时直道犯龙鳞。sān chǐ gū fén fēng mǎ liè,yī shí zhí dào fàn lóng lín。
从容未见回天力,流落空闻弃海滨。cóng róng wèi jiàn huí tiān lì,liú luò kōng wén qì hǎi bīn。
赖有高人秦处士,不妨筑室作居邻。lài yǒu gāo rén qín chù shì,bù fáng zhù shì zuò jū lín。

新岭庵

邓柞

千尺长松矗太清,倚松栋宇与云平。qiān chǐ zhǎng sōng chù tài qīng,yǐ sōng dòng yǔ yǔ yún píng。
凭阑只恐西风起,吹上青冥九万程。píng lán zhǐ kǒng xī fēng qǐ,chuī shàng qīng míng jiǔ wàn chéng。

新岭庵

邓柞

三径从来半草莱,席门那为故人开。sān jìng cóng lái bàn cǎo lái,xí mén nà wèi gù rén kāi。
自惭不是梧桐树,安得朝阳鸣凤来。zì cán bù shì wú tóng shù,ān dé cháo yáng míng fèng lái。

新岭庵

邓柞

彭泽思归意未成,折腰五斗谩劳生。péng zé sī guī yì wèi chéng,zhé yāo wǔ dòu mán láo shēng。
何如张翰秋风起,便忆鲈鱼莼菜羹。hé rú zhāng hàn qiū fēng qǐ,biàn yì lú yú chún cài gēng。

新岭庵

邓柞

笔下文章信有神,西来避地不无因。bǐ xià wén zhāng xìn yǒu shén,xī lái bì dì bù wú yīn。
要看银汉从天落,一洗人间万古尘。yào kàn yín hàn cóng tiān luò,yī xǐ rén jiān wàn gǔ chén。

新岭庵

邓柞

中原回首涕沾裳,谁是当时柱石强。zhōng yuán huí shǒu tì zhān shang,shuí shì dāng shí zhù shí qiáng。
会唤谪仙天上去,扶将日毂出扶桑。huì huàn zhé xiān tiān shàng qù,fú jiāng rì gǔ chū fú sāng。

题白莲院

邓柞

古树纷纷千嶂雨,远寺鸣钟迷处所。gǔ shù fēn fēn qiān zhàng yǔ,yuǎn sì míng zhōng mí chù suǒ。
一水东流浮落花,隔云应有秦人住。yī shuǐ dōng liú fú luò huā,gé yún yīng yǒu qín rén zhù。
海风不断长松路,万籁寒生苍玉麈。hǎi fēng bù duàn zhǎng sōng lù,wàn lài hán shēng cāng yù zhǔ。
此去江南山更深,桄榔叶暗猿啼苦。cǐ qù jiāng nán shān gèng shēn,guāng láng yè àn yuán tí kǔ。