古诗词

浣溪沙·其七和前镇远楼韵

吴儆

斜阳波底湿微红。xié yáng bō dǐ shī wēi hóng。
朱栏翠袖倚轻风。zhū lán cuì xiù yǐ qīng fēng。
平平山色有无中。píng píng shān sè yǒu wú zhōng。
俯首微官真自缚,高飞远举羡冥鸿。fǔ shǒu wēi guān zhēn zì fù,gāo fēi yuǎn jǔ xiàn míng hóng。
何时一艇大江东。hé shí yī tǐng dà jiāng dōng。

吴儆

吴儆(jǐng)(1125~1183)字益恭,原名备,字恭父,休宁(今属安徽)人。与兄吴俯讲学授徒,合称“江东二吴”。高宗绍兴二十七年(1157)进士,调鄞县尉。孝宗乾道二年(1166)知安仁县。淳熙元年(1174),通判邕州。淳熙五年(1178),迁知州兼广南西路安抚都监。以亲老奉祠。淳熙七年(1180),起知泰州,寻复奉祠。淳熙十年(1183)卒,年五十九,谥文肃。张栻称他“忠义果断,缓急可仗。” 吴儆的作品>>

猜您喜欢

减字木兰花·其二朱子渊见和,次韵为谢

吴儆

思君欲老。sī jūn yù lǎo。
一榻尘生谁与扫。yī tà chén shēng shuí yǔ sǎo。
禄仰晨昏。lù yǎng chén hūn。
同是迟迟去鲁人。tóng shì chí chí qù lǔ rén。
行当洗眼。xíng dāng xǐ yǎn。
看子青藜来夜伴。kàn zi qīng lí lái yè bàn。
莫变炎凉。mò biàn yán liáng。
斩马还须请上方。zhǎn mǎ hái xū qǐng shàng fāng。

减字木兰花·其三

吴儆

少陵未老。shǎo líng wèi lǎo。
曾把千人军独扫。céng bǎ qiān rén jūn dú sǎo。
发白眵昏。fā bái chī hūn。
却作天涯流落人。què zuò tiān yá liú luò rén。
只堪合眼。zhǐ kān hé yǎn。
夜直谁能潜入伴。yè zhí shuí néng qián rù bàn。
斗酒西凉。dòu jiǔ xī liáng。
何似卑栖且远方。hé shì bēi qī qiě yuǎn fāng。

减字木兰花·其三

吴儆

此身已老。cǐ shēn yǐ lǎo。
三径都荒长却扫。sān jìng dōu huāng zhǎng què sǎo。
面目尘昏。miàn mù chén hūn。
怕著朝章揖贵人。pà zhù cháo zhāng yī guì rén。
难瞒明眼。nán mán míng yǎn。
只有青山堪作伴。zhǐ yǒu qīng shān kān zuò bàn。
触事心凉。chù shì xīn liáng。
无病何劳更觅方。wú bìng hé láo gèng mì fāng。

念奴娇·其一寿陈尚书母夫人

吴儆

东风着意,正群芳未放,蟠桃初缀。dōng fēng zhe yì,zhèng qún fāng wèi fàng,pán táo chū zhuì。
王母当年亲手种,来作人间上瑞。wáng mǔ dāng nián qīn shǒu zhǒng,lái zuò rén jiān shàng ruì。
婺女星躔,金华福地,聊驻千千岁。wù nǚ xīng chán,jīn huá fú dì,liáo zhù qiān qiān suì。
恰才八十,百分未及一二。qià cái bā shí,bǎi fēn wèi jí yī èr。
况是间生英贤,名高日月,未说文昌贵。kuàng shì jiān shēng yīng xián,míng gāo rì yuè,wèi shuō wén chāng guì。
今日凝香称寿斝,来岁衮衣当发。jīn rì níng xiāng chēng shòu jiǎ,lái suì gǔn yī dāng fā。
黄贴天香,太白珍膳,押赐传中旨。huáng tiē tiān xiāng,tài bái zhēn shàn,yā cì chuán zhōng zhǐ。
戏拈金果,宫娥应是争取。xì niān jīn guǒ,gōng é yīng shì zhēng qǔ。

西江月

吴儆

山色不随春老,竹枝长向人新。shān sè bù suí chūn lǎo,zhú zhī zhǎng xiàng rén xīn。
桃蹊李径已成阴。táo qī lǐ jìng yǐ chéng yīn。
深院莺啼人静。shēn yuàn yīng tí rén jìng。
尘世白驹过隙,人情苍狗浮云。chén shì bái jū guò xì,rén qíng cāng gǒu fú yún。
不须计较谩劳神。bù xū jì jiào mán láo shén。
且恁随缘任运。qiě nèn suí yuán rèn yùn。

念奴娇·相逢恨晚

吴儆

相逢恨晚,人谁道、早有轻离轻折。xiāng féng hèn wǎn,rén shuí dào zǎo yǒu qīng lí qīng zhé。
不是无情,都只为、离合因缘难测。bù shì wú qíng,dōu zhǐ wèi lí hé yīn yuán nán cè。
秋去云鸿,春深花絮,风雨随南北。qiū qù yún hóng,chūn shēn huā xù,fēng yǔ suí nán běi。
絮飞鸿散,问谁解舀得得。xù fēi hóng sàn,wèn shuí jiě yǎo dé dé。
君自举远高飞,知他此去、萍梗何时息。jūn zì jǔ yuǎn gāo fēi,zhī tā cǐ qù píng gěng hé shí xī。
雅阖幽窗欢笑处,回首翻成陈迹。yǎ hé yōu chuāng huān xiào chù,huí shǒu fān chéng chén jì。
小楷缄题,细行针线,一一重收拾。xiǎo kǎi jiān tí,xì xíng zhēn xiàn,yī yī zhòng shōu shí。
风花雪月,此生长是思忆。fēng huā xuě yuè,cǐ shēng zhǎng shì sī yì。

题古岩旧尝侍孙先生题名岩中二首其二

吴儆

覆篑一拳进,嵌空百肘宽。fù kuì yī quán jìn,qiàn kōng bǎi zhǒu kuān。
僧房因石室,蚁穴梦槐安。sēng fáng yīn shí shì,yǐ xué mèng huái ān。
尘路十年别,松风六月寒。chén lù shí nián bié,sōng fēng liù yuè hán。
凄凉旧题处,不忍更重看。qī liáng jiù tí chù,bù rěn gèng zhòng kàn。

晚步

吴儆

水静偏明眼,山高不受尘。shuǐ jìng piān míng yǎn,shān gāo bù shòu chén。
晴沙栖白鸟,野渡集归人。qíng shā qī bái niǎo,yě dù jí guī rén。
问字谁持酒,行歌有负薪。wèn zì shuí chí jiǔ,xíng gē yǒu fù xīn。
娟娟孤月影,独觉向人新。juān juān gū yuè yǐng,dú jué xiàng rén xīn。

拾梧子

吴儆

鸡犬三家市,蓬蒿一亩宫。jī quǎn sān jiā shì,péng hāo yī mǔ gōng。
春盘厌笋蕨,秋子积梧桐。chūn pán yàn sǔn jué,qiū zi jī wú tóng。
客梦五年过,文盟千里同。kè mèng wǔ nián guò,wén méng qiān lǐ tóng。
时清台省贵,衮衮看诸公。shí qīng tái shěng guì,gǔn gǔn kàn zhū gōng。

弋阳道中

吴儆

积雨今朝霁,东皋晚日红。jī yǔ jīn cháo jì,dōng gāo wǎn rì hóng。
人家深蔽树,野水阔浮空。rén jiā shēn bì shù,yě shuǐ kuò fú kōng。
久客仍行役,青春已过中。jiǔ kè réng xíng yì,qīng chūn yǐ guò zhōng。
岭头凝望处,肠断白云东。lǐng tóu níng wàng chù,cháng duàn bái yún dōng。

题古岩旧尝侍孙先生题名岩中二首其一

吴儆

白日潇潇松径静,红蕖冉冉洞门深。bái rì xiāo xiāo sōng jìng jìng,hóng qú rǎn rǎn dòng mén shēn。
风涵广宇生虚籁,梦破西窗上夕阴。fēng hán guǎng yǔ shēng xū lài,mèng pò xī chuāng shàng xī yīn。
景物眼前浑似旧,尘埃题处忍重寻。jǐng wù yǎn qián hún shì jiù,chén āi tí chù rěn zhòng xún。
羸骖落日孤村路,尘土依然满病襟。léi cān luò rì gū cūn lù,chén tǔ yī rán mǎn bìng jīn。

过丛桂堂故叔祖教授读书之所

吴儆

古瓦颓垣迹已陈,孤猿别鹤自哀吟。gǔ wǎ tuí yuán jì yǐ chén,gū yuán bié hè zì āi yín。
可怜丛桂烟芜没,惟有一池春水深。kě lián cóng guì yān wú méi,wéi yǒu yī chí chūn shuǐ shēn。
秀木千章新过雨,寒山一带暮伤心。xiù mù qiān zhāng xīn guò yǔ,hán shān yī dài mù shāng xīn。
清风明月时来此,梦断云飞何处寻。qīng fēng míng yuè shí lái cǐ,mèng duàn yún fēi hé chù xún。

送洪史君赴阙移节会府

吴儆

史君文彩汉相如,暂向明时绾左符。shǐ jūn wén cǎi hàn xiāng rú,zàn xiàng míng shí wǎn zuǒ fú。
为郡似家身似客,视民如子吏如奴。wèi jùn shì jiā shēn shì kè,shì mín rú zi lì rú nú。
鲁公金石光千古,吏部文章妙两都。lǔ gōng jīn shí guāng qiān gǔ,lì bù wén zhāng miào liǎng dōu。
戴白垂髫相与语,如公治行向来无。dài bái chuí tiáo xiāng yǔ yǔ,rú gōng zhì xíng xiàng lái wú。

酹月亭

吴儆

周郎人道古英雄,汉室颠危合奋忠。zhōu láng rén dào gǔ yīng xióng,hàn shì diān wēi hé fèn zhōng。
万里中原犹未复,一朝赤壁偶成功。wàn lǐ zhōng yuán yóu wèi fù,yī cháo chì bì ǒu chéng gōng。
新亭且对江山胜,陈迹俱随岁月空。xīn tíng qiě duì jiāng shān shèng,chén jì jù suí suì yuè kōng。
把酒仍歌前后赋,九原唤起老坡翁。bǎ jiǔ réng gē qián hòu fù,jiǔ yuán huàn qǐ lǎo pō wēng。

和金尚书棣华堂诗韵

吴儆

自甘颜巷传家学,敢比虞庠觌国光。zì gān yán xiàng chuán jiā xué,gǎn bǐ yú xiáng dí guó guāng。
幸不北辕求适楚,宁须挟策去游梁。xìng bù běi yuán qiú shì chǔ,níng xū xié cè qù yóu liáng。
下承上覆期相庇,蒂固根深会益芳。xià chéng shàng fù qī xiāng bì,dì gù gēn shēn huì yì fāng。
吾党未能冥一唯,为裁狂简斐然章。wú dǎng wèi néng míng yī wéi,wèi cái kuáng jiǎn fěi rán zhāng。
81123456