古诗词

念奴娇·相逢恨晚

吴儆

相逢恨晚,人谁道、早有轻离轻折。xiāng féng hèn wǎn,rén shuí dào zǎo yǒu qīng lí qīng zhé。
不是无情,都只为、离合因缘难测。bù shì wú qíng,dōu zhǐ wèi lí hé yīn yuán nán cè。
秋去云鸿,春深花絮,风雨随南北。qiū qù yún hóng,chūn shēn huā xù,fēng yǔ suí nán běi。
絮飞鸿散,问谁解舀得得。xù fēi hóng sàn,wèn shuí jiě yǎo dé dé。
君自举远高飞,知他此去、萍梗何时息。jūn zì jǔ yuǎn gāo fēi,zhī tā cǐ qù píng gěng hé shí xī。
雅阖幽窗欢笑处,回首翻成陈迹。yǎ hé yōu chuāng huān xiào chù,huí shǒu fān chéng chén jì。
小楷缄题,细行针线,一一重收拾。xiǎo kǎi jiān tí,xì xíng zhēn xiàn,yī yī zhòng shōu shí。
风花雪月,此生长是思忆。fēng huā xuě yuè,cǐ shēng zhǎng shì sī yì。

吴儆

吴儆(jǐng)(1125~1183)字益恭,原名备,字恭父,休宁(今属安徽)人。与兄吴俯讲学授徒,合称“江东二吴”。高宗绍兴二十七年(1157)进士,调鄞县尉。孝宗乾道二年(1166)知安仁县。淳熙元年(1174),通判邕州。淳熙五年(1178),迁知州兼广南西路安抚都监。以亲老奉祠。淳熙七年(1180),起知泰州,寻复奉祠。淳熙十年(1183)卒,年五十九,谥文肃。张栻称他“忠义果断,缓急可仗。” 吴儆的作品>>

猜您喜欢

念奴娇·寿程致政

吴儆

凉生秋早,正梧桐院落,风清月白。liáng shēng qiū zǎo,zhèng wú tóng yuàn luò,fēng qīng yuè bái。
帘卷香凝人笑喜,应是瀛洲仙谪。lián juǎn xiāng níng rén xiào xǐ,yīng shì yíng zhōu xiān zhé。
云绕画梁,花明彩服,中有人华发。yún rào huà liáng,huā míng cǎi fú,zhōng yǒu rén huá fā。
恩袍蓝绿,高年况已逾百。ēn páo lán lǜ,gāo nián kuàng yǐ yú bǎi。
最是有子宜家,兰阶方竞,珠履延佳客。zuì shì yǒu zi yí jiā,lán jiē fāng jìng,zhū lǚ yán jiā kè。
好唤凌波来洛浦,醉促霓裳仙拍。hǎo huàn líng bō lái luò pǔ,zuì cù ní shang xiān pāi。
玉井开莲,金茎承露,莫惜金尊侧。yù jǐng kāi lián,jīn jīng chéng lù,mò xī jīn zūn cè。
试占弧兆,祥光已映南极。shì zhàn hú zhào,xiáng guāng yǐ yìng nán jí。

蓦山溪·效樵歌体

吴儆

清晨早起,小阁遥山翠。qīng chén zǎo qǐ,xiǎo gé yáo shān cuì。
颒面整冠巾,问寝罢、安排菽水。huì miàn zhěng guān jīn,wèn qǐn bà ān pái shū shuǐ。
随家丰俭,不羡五侯鲭,软煮肉,熟炊粳,适意为甘旨。suí jiā fēng jiǎn,bù xiàn wǔ hóu qīng,ruǎn zhǔ ròu,shú chuī jīng,shì yì wèi gān zhǐ。
中庭散步,一盏云涛细。zhōng tíng sàn bù,yī zhǎn yún tāo xì。
迤逦竹洲中,坐息与、行歌随意。yí lǐ zhú zhōu zhōng,zuò xī yǔ xíng gē suí yì。
逡巡酒熟,呼唤社中人,花下石,水边亭,醉便颓然睡。qūn xún jiǔ shú,hū huàn shè zhōng rén,huā xià shí,shuǐ biān tíng,zuì biàn tuí rán shuì。

满庭芳·其一寄叶蔚宗

吴儆

宿雨滋兰,轻风飐柳,新来随处和融。sù yǔ zī lán,qīng fēng zhǎn liǔ,xīn lái suí chù hé róng。
幽兰曲径,花气巧相通。yōu lán qū jìng,huā qì qiǎo xiāng tōng。
燕子才飞又语,带芹泥、时点芳丛。yàn zi cái fēi yòu yǔ,dài qín ní shí diǎn fāng cóng。
微中酒,日长睡起,心事在眉峰。wēi zhōng jiǔ,rì zhǎng shuì qǐ,xīn shì zài méi fēng。
年年,春好处,联镳荡桨,拾翠挪红。nián nián,chūn hǎo chù,lián biāo dàng jiǎng,shí cuì nuó hóng。
任金貂醉脱,不放杯空。rèn jīn diāo zuì tuō,bù fàng bēi kōng。
谁信风流一别,当时事、已逐飞鸿。shuí xìn fēng liú yī bié,dāng shí shì yǐ zhú fēi hóng。
云山晚,阑干罢倚,烟寺起疏钟。yún shān wǎn,lán gàn bà yǐ,yān sì qǐ shū zhōng。

满庭芳·其二用前韵并寄

吴儆

水满池塘,莺啼杨柳,燕忙知为泥融。shuǐ mǎn chí táng,yīng tí yáng liǔ,yàn máng zhī wèi ní róng。
桃花流水,竹外小桥通。táo huā liú shuǐ,zhú wài xiǎo qiáo tōng。
又是一春憔悴,摘残英、绕遍芳丛。yòu shì yī chūn qiáo cuì,zhāi cán yīng rào biàn fāng cóng。
长安远,平芜尽处,叠叠但云峰。zhǎng ān yuǎn,píng wú jǐn chù,dié dié dàn yún fēng。
西湖,行乐处,牙樯漾鹢,锦帐翻红。xī hú,xíng lè chù,yá qiáng yàng yì,jǐn zhàng fān hóng。
想年时桃李,应已成空。xiǎng nián shí táo lǐ,yīng yǐ chéng kōng。
欲写相思寄与,云天阔、难觅征鸿。yù xiě xiāng sī jì yǔ,yún tiān kuò nán mì zhēng hóng。
空凝想,时时残梦,依约上阳钟。kōng níng xiǎng,shí shí cán mèng,yī yuē shàng yáng zhōng。

虞美人·其一送兄益章赴会试

吴儆

银屏一夜金风细。yín píng yī yè jīn fēng xì。
便作中秋意。biàn zuò zhōng qiū yì。
碧天如水月如眉。bì tiān rú shuǐ yuè rú méi。
已有征鸿摩月、向南飞。yǐ yǒu zhēng hóng mó yuè xiàng nán fēi。
金尊满酌蟾宫客。jīn zūn mǎn zhuó chán gōng kè。
莫促阳关拍。mò cù yáng guān pāi。
须知丹桂擅秋天。xū zhī dān guì shàn qiū tiān。
千里婵娟指日、十分圆。qiān lǐ chán juān zhǐ rì shí fēn yuán。

西江月

吴儆

竹里全无暑气,溪边长有清风。zhú lǐ quán wú shǔ qì,xī biān zhǎng yǒu qīng fēng。
荷花落日照酣红。hé huā luò rì zhào hān hóng。
雨过遥山翠重。yǔ guò yáo shān cuì zhòng。
老作宫祠散汉,本来田舍村翁。lǎo zuò gōng cí sàn hàn,běn lái tián shě cūn wēng。
腰缠三万禄千钟。yāo chán sān wàn lù qiān zhōng。
也是一场春梦。yě shì yī chǎng chūn mèng。

虞美人·其二七夕

吴儆

飞桥驾鹊天津阔。fēi qiáo jià què tiān jīn kuò。
云驭看看发。yún yù kàn kàn fā。
相思惟恨不相逢。xiāng sī wéi hèn bù xiāng féng。
及至相逢还是、去匆匆。jí zhì xiāng féng hái shì qù cōng cōng。
垂丝插竹真堪笑。chuí sī chā zhú zhēn kān xiào。
欲乞天孙巧。yù qǐ tiān sūn qiǎo。
天孙多巧漫多愁。tiān sūn duō qiǎo màn duō chóu。
巧得千般争解、劝郎留。qiǎo dé qiān bān zhēng jiě quàn láng liú。

虞美人·其三

吴儆

双眸剪水团香雪。shuāng móu jiǎn shuǐ tuán xiāng xuě。
云际看新月。yún jì kàn xīn yuè。
生绡笼粉倚窗纱。shēng xiāo lóng fěn yǐ chuāng shā。
全似瑶池疏影、浸梅花。quán shì yáo chí shū yǐng jìn méi huā。
金翘翠靥双蛾浅。jīn qiào cuì yè shuāng é qiǎn。
敛袂低歌扇。liǎn mèi dī gē shàn。
羞红腻脸语声低。xiū hóng nì liǎn yǔ shēng dī。
想见流苏帐掩、烛明时。xiǎng jiàn liú sū zhàng yǎn zhú míng shí。

浣溪沙·其一题星洲寺

吴儆

十里青山溯碧流。shí lǐ qīng shān sù bì liú。
夕阳沙晚片帆收。xī yáng shā wǎn piàn fān shōu。
重重烟树出层楼。zhòng zhòng yān shù chū céng lóu。
人去人来芳草渡,鸥飞鸥没白蘋洲。rén qù rén lái fāng cǎo dù,ōu fēi ōu méi bái píng zhōu。
碧梧翠竹记曾游。bì wú cuì zhú jì céng yóu。

浣溪沙·其三题馀干传舍

吴儆

画楯朱栏绕碧山。huà dùn zhū lán rào bì shān。
平湖徙倚水云宽。píng hú xǐ yǐ shuǐ yún kuān。
人家杨柳带汀湾。rén jiā yáng liǔ dài tīng wān。
目力已随飞鸟尽,机心还逐白鸥闲。mù lì yǐ suí fēi niǎo jǐn,jī xīn hái zhú bái ōu xián。
萧萧微雨晚来寒。xiāo xiāo wēi yǔ wǎn lái hán。

浣溪沙·其四登镇远楼

吴儆

寒日孤城特地红。hán rì gū chéng tè dì hóng。
瘦藤扶我上西风。shòu téng fú wǒ shàng xī fēng。
一川平远画图中。yī chuān píng yuǎn huà tú zhōng。
江海一身真客燕,云天万里看归鸿。jiāng hǎi yī shēn zhēn kè yàn,yún tiān wàn lǐ kàn guī hóng。
吴山应在白云东。wú shān yīng zài bái yún dōng。

浣溪沙·其五竹洲七夕

吴儆

秋到郊原日夜凉。qiū dào jiāo yuán rì yè liáng。
黍禾高下已垂黄。shǔ hé gāo xià yǐ chuí huáng。
荷花犹有晚来香。hé huā yóu yǒu wǎn lái xiāng。
天上佳期称七夕,人间好景是秋光。tiān shàng jiā qī chēng qī xī,rén jiān hǎo jǐng shì qiū guāng。
竹洲有月可徜徉。zhú zhōu yǒu yuè kě cháng yáng。

浣溪沙·其六

吴儆

风入枯藜衣袂凉。fēng rù kū lí yī mèi liáng。
江枫园柳半青黄。jiāng fēng yuán liǔ bàn qīng huáng。
洗车飞雨带天香。xǐ chē fēi yǔ dài tiān xiāng。
世事一场真大梦,宦情都薄似秋光。shì shì yī chǎng zhēn dà mèng,huàn qíng dōu báo shì qiū guāng。
竹洲有酒可徜徉。zhú zhōu yǒu jiǔ kě cháng yáng。

浣溪沙·其七和前镇远楼韵

吴儆

斜阳波底湿微红。xié yáng bō dǐ shī wēi hóng。
朱栏翠袖倚轻风。zhū lán cuì xiù yǐ qīng fēng。
平平山色有无中。píng píng shān sè yǒu wú zhōng。
俯首微官真自缚,高飞远举羡冥鸿。fǔ shǒu wēi guān zhēn zì fù,gāo fēi yuǎn jǔ xiàn míng hóng。
何时一艇大江东。hé shí yī tǐng dà jiāng dōng。

浣溪沙·其八咏梅

吴儆

茅舍疏离出素英。máo shě shū lí chū sù yīng。
临风照水眩精神。lín fēng zhào shuǐ xuàn jīng shén。
娟娟新月又黄昏。juān juān xīn yuè yòu huáng hūn。
削约寒枝香未透,细看频嗅独消魂。xuē yuē hán zhī xiāng wèi tòu,xì kàn pín xiù dú xiāo hún。
为谁消瘦不禁春。wèi shuí xiāo shòu bù jìn chūn。
81123456