古诗词

过虞美人墓

潘柽

樽前一曲奈何歌,千古英雄恨不磨。zūn qián yī qū nài hé gē,qiān gǔ yīng xióng hèn bù mó。
女子在军今莫问,君王愎谏向来多。nǚ zi zài jūn jīn mò wèn,jūn wáng bì jiàn xiàng lái duō。
最怜秋雨添狐穴,谁与春醪酹棘窠。zuì lián qiū yǔ tiān hú xué,shuí yǔ chūn láo lèi jí kē。
一朽何须论异域,寄声青冢太媕婀。yī xiǔ hé xū lùn yì yù,jì shēng qīng zhǒng tài ān ē。

潘柽

潘柽,字德久,号转庵,永嘉(今浙江温州)人。以父荫选武职。后召试,为阁门舍人,授福建兵马钤辖。柽以能诗称,与陆游、姜夔等多有交往,叶适谓永嘉四灵之徒,凡言诗者皆本德久(《瀛奎律髓》卷三)。有《转庵集》,已佚。今《两宋名贤小集》中存其诗一卷。明弘治《温州府志》卷一○有传。 潘柽诗,以影印文渊阁《四库全书·两宋名贤小集》为底本,连同新辑集外诗,合编为一卷。 潘柽的作品>>

猜您喜欢

潘柽

银潢何限鹊查查,看得桥成度宝车。yín huáng hé xiàn què chá chá,kàn dé qiáo chéng dù bǎo chē。
如许风标无用处,年年分占水荭花。rú xǔ fēng biāo wú yòng chù,nián nián fēn zhàn shuǐ hóng huā。

遇旧有感

潘柽

人间百寒暑,正似须臾期。rén jiān bǎi hán shǔ,zhèng shì xū yú qī。
当年同袍子,一见雪满颐。dāng nián tóng páo zi,yī jiàn xuě mǎn yí。
不惟形容变,亦复声音移。bù wéi xíng róng biàn,yì fù shēng yīn yí。
坐定问姓字,始省从师时。zuò dìng wèn xìng zì,shǐ shěng cóng shī shí。
见此发咏叹,劳生果何为。jiàn cǐ fā yǒng tàn,láo shēng guǒ hé wèi。
不如多饮酒,满腹同鸱夷。bù rú duō yǐn jiǔ,mǎn fù tóng chī yí。

岁莫怀旧

潘柽

白发将朱颜,一去几时返。bái fā jiāng zhū yán,yī qù jǐ shí fǎn。
怀哉不能寐,展转复展转。huái zāi bù néng mèi,zhǎn zhuǎn fù zhǎn zhuǎn。
雀噪晓窗白,鸡鸣芳岁晚。què zào xiǎo chuāng bái,jī míng fāng suì wǎn。
梅花眼中春,故情千里远。méi huā yǎn zhōng chūn,gù qíng qiān lǐ yuǎn。

书姜夔昔游诗后

潘柽

我行半天下,未能到潇湘。wǒ xíng bàn tiān xià,wèi néng dào xiāo xiāng。
君诗如画图,历历记所尝。jūn shī rú huà tú,lì lì jì suǒ cháng。
起我远游兴,其如须毛霜。qǐ wǒ yuǎn yóu xīng,qí rú xū máo shuāng。
何以舒此怀,转轸移清商。hé yǐ shū cǐ huái,zhuǎn zhěn yí qīng shāng。
1912