古诗词

书姜夔昔游诗后

潘柽

我行半天下,未能到潇湘。wǒ xíng bàn tiān xià,wèi néng dào xiāo xiāng。
君诗如画图,历历记所尝。jūn shī rú huà tú,lì lì jì suǒ cháng。
起我远游兴,其如须毛霜。qǐ wǒ yuǎn yóu xīng,qí rú xū máo shuāng。
何以舒此怀,转轸移清商。hé yǐ shū cǐ huái,zhuǎn zhěn yí qīng shāng。

潘柽

潘柽,字德久,号转庵,永嘉(今浙江温州)人。以父荫选武职。后召试,为阁门舍人,授福建兵马钤辖。柽以能诗称,与陆游、姜夔等多有交往,叶适谓永嘉四灵之徒,凡言诗者皆本德久(《瀛奎律髓》卷三)。有《转庵集》,已佚。今《两宋名贤小集》中存其诗一卷。明弘治《温州府志》卷一○有传。 潘柽诗,以影印文渊阁《四库全书·两宋名贤小集》为底本,连同新辑集外诗,合编为一卷。 潘柽的作品>>

猜您喜欢

客舍

潘柽

急雨鸣空壁,轻寒上薄帏。jí yǔ míng kōng bì,qīng hán shàng báo wéi。
愁多空被酒,梦短不成归。chóu duō kōng bèi jiǔ,mèng duǎn bù chéng guī。
暗想桃花落,遥怜燕子飞。àn xiǎng táo huā luò,yáo lián yàn zi fēi。
偷儿欺客寝,夜静卷春衣。tōu ér qī kè qǐn,yè jìng juǎn chūn yī。

出郭

潘柽

酤酒三家市,题诗十里塘。gū jiǔ sān jiā shì,tí shī shí lǐ táng。
薄云鸥外影,空翠马头香。báo yún ōu wài yǐng,kōng cuì mǎ tóu xiāng。
出郭知无事,寻僧有底忙。chū guō zhī wú shì,xún sēng yǒu dǐ máng。
终当成野逸,小筑近沧浪。zhōng dāng chéng yě yì,xiǎo zhù jìn cāng làng。

丽春花

潘柽

梁苑花销去,黄台果自薰。liáng yuàn huā xiāo qù,huáng tái guǒ zì xūn。
不同莺子粟,别是石榴裙。bù tóng yīng zi sù,bié shì shí liú qún。
婀娜才胜掌,参差莫梦云。ē nà cái shèng zhǎng,cān chà mò mèng yún。
王郎寻水竹,驻履几殷勤。wáng láng xún shuǐ zhú,zhù lǚ jǐ yīn qín。

题钓台

潘柽

蝉冠未必似羊裘,出处当时已熟筹。chán guān wèi bì shì yáng qiú,chū chù dāng shí yǐ shú chóu。
但得诸公依日月,不妨老子卧林丘。dàn dé zhū gōng yī rì yuè,bù fáng lǎo zi wò lín qiū。
英雄陈迹千年在,香火空山万木秋。yīng xióng chén jì qiān nián zài,xiāng huǒ kōng shān wàn mù qiū。
自笑黄尘吹鬓客,爱来祠下系孤舟。zì xiào huáng chén chuī bìn kè,ài lái cí xià xì gū zhōu。

送友人游金陵

潘柽

酒尽谭馀意转新,北风一舸下寒津。jiǔ jǐn tán yú yì zhuǎn xīn,běi fēng yī gě xià hán jīn。
遥知白下登楼处,正欠黄初着句人。yáo zhī bái xià dēng lóu chù,zhèng qiàn huáng chū zhe jù rén。
往事省来多岁月,旧游疏似晓星辰。wǎng shì shěng lái duō suì yuè,jiù yóu shū shì xiǎo xīng chén。
半山斜日荒凉寺,更有残碑待拂尘。bàn shān xié rì huāng liáng sì,gèng yǒu cán bēi dài fú chén。

简徐判院

潘柽

风谊峥嵘昔未亲,正悬一榻待高人。fēng yì zhēng róng xī wèi qīn,zhèng xuán yī tà dài gāo rén。
当年曾接东莱话,今日宁嫌北阮贫。dāng nián céng jiē dōng lái huà,jīn rì níng xián běi ruǎn pín。
世味梅花开野水,诗情马首没黄尘。shì wèi méi huā kāi yě shuǐ,shī qíng mǎ shǒu méi huáng chén。
何时载酒从君去,灵鹫峰前借早春。hé shí zài jiǔ cóng jūn qù,líng jiù fēng qián jiè zǎo chūn。

次韵酬陆放翁

潘柽

瘦藤白苎岸乌纱,随分酬春领物华。shòu téng bái zhù àn wū shā,suí fēn chóu chūn lǐng wù huá。
西崦三椽休问舍,南湖一带近栽花。xī yān sān chuán xiū wèn shě,nán hú yī dài jìn zāi huā。
眼昏客枕多储菊,肺渴僧庖屡借茶。yǎn hūn kè zhěn duō chǔ jú,fèi kě sēng páo lǚ jiè chá。
无事闲门便早睡,清灯唤起为吟家。wú shì xián mén biàn zǎo shuì,qīng dēng huàn qǐ wèi yín jiā。

赠姜邦杰

潘柽

诗人拥节古来稀,今见梅山际盛时。shī rén yōng jié gǔ lái xī,jīn jiàn méi shān jì shèng shí。
传世篇章红锦烂,去天门户碧油垂。chuán shì piān zhāng hóng jǐn làn,qù tiān mén hù bì yóu chuí。
风霜气老同陈柏,亭馆花开对蜀葵。fēng shuāng qì lǎo tóng chén bǎi,tíng guǎn huā kāi duì shǔ kuí。
应记灞桥人寂寞,依然风雪撚霜髭。yīng jì bà qiáo rén jì mò,yī rán fēng xuě niǎn shuāng zī。

过虞美人墓

潘柽

樽前一曲奈何歌,千古英雄恨不磨。zūn qián yī qū nài hé gē,qiān gǔ yīng xióng hèn bù mó。
女子在军今莫问,君王愎谏向来多。nǚ zi zài jūn jīn mò wèn,jūn wáng bì jiàn xiàng lái duō。
最怜秋雨添狐穴,谁与春醪酹棘窠。zuì lián qiū yǔ tiān hú xué,shuí yǔ chūn láo lèi jí kē。
一朽何须论异域,寄声青冢太媕婀。yī xiǔ hé xū lùn yì yù,jì shēng qīng zhǒng tài ān ē。

上龟山寺

潘柽

菜花开处认遗基,荒屋残僧未忍离。cài huā kāi chù rèn yí jī,huāng wū cán sēng wèi rěn lí。
寺付丙丁应有数,岸分南北最堪悲。sì fù bǐng dīng yīng yǒu shù,àn fēn nán běi zuì kān bēi。
金铃塔上如相语,铁佛风前亦敛眉。jīn líng tǎ shàng rú xiāng yǔ,tiě fú fēng qián yì liǎn méi。
野匠不知行客意,竞磨浓墨打顽碑。yě jiàng bù zhī xíng kè yì,jìng mó nóng mò dǎ wán bēi。

还自钱塘道中

潘柽

江上青山落照边,江头归客木兰船。jiāng shàng qīng shān luò zhào biān,jiāng tóu guī kè mù lán chuán。
春鸥自共潮回去,一点飞来是柳绵。chūn ōu zì gòng cháo huí qù,yī diǎn fēi lái shì liǔ mián。

自滁阳回至乌衣镇

潘柽

行人元不恨长途,下马旗亭酒可沽。xíng rén yuán bù hèn zhǎng tú,xià mǎ qí tíng jiǔ kě gū。
回首琅琊山不见,西风吹起豆田乌。huí shǒu láng yá shān bù jiàn,xī fēng chuī qǐ dòu tián wū。

雁荡道中

潘柽

千丈岩头一点红,春风吹落浅莎中。qiān zhàng yán tóu yī diǎn hóng,chūn fēng chuī luò qiǎn shā zhōng。
山僧倚杖移时去,说似溪边采药翁。shān sēng yǐ zhàng yí shí qù,shuō shì xī biān cǎi yào wēng。

霅上简娄舜章

潘柽

鸡头旋煮莲新拗,簇凤排花鲙更鲜。jī tóu xuán zhǔ lián xīn ǎo,cù fèng pái huā kuài gèng xiān。
清夜故人情客到,小船载酒大船边。qīng yè gù rén qíng kè dào,xiǎo chuán zài jiǔ dà chuán biān。

平江道中

潘柽

不载图书载酒杯,姑苏台下小徘徊。bù zài tú shū zài jiǔ bēi,gū sū tái xià xiǎo pái huái。
东风不识人心老,摆柳吹花一并来。dōng fēng bù shí rén xīn lǎo,bǎi liǔ chuī huā yī bìng lái。
1912