古诗词

谢公定以所藏文与可诗示其孙骥有诗次韵

苏过

骨冷能诗庾开府,妙句天成醉翁许。gǔ lěng néng shī yǔ kāi fǔ,miào jù tiān chéng zuì wēng xǔ。
醉翁已作神清游,伯牙绝弦空千古。zuì wēng yǐ zuò shén qīng yóu,bó yá jué xián kōng qiān gǔ。
谢翁家无甔石储,独富牙签收茧楮。xiè wēng jiā wú dān shí chǔ,dú fù yá qiān shōu jiǎn chǔ。
诗豪遗墨宛在世,不与□□俱化土。shī háo yí mò wǎn zài shì,bù yǔ jù huà tǔ。
后生无复见老师,句法凛然犹可度。hòu shēng wú fù jiàn lǎo shī,jù fǎ lǐn rán yóu kě dù。
幼孙风流自一种,疑是江东王谢伍。yòu sūn fēng liú zì yī zhǒng,yí shì jiāng dōng wáng xiè wǔ。
君不见西京柱下太史公,留滞周南叹无补。jūn bù jiàn xī jīng zhù xià tài shǐ gōng,liú zhì zhōu nán tàn wú bǔ。
传家有子能续业,执手潸然只虚语。chuán jiā yǒu zi néng xù yè,zhí shǒu shān rán zhǐ xū yǔ。
子孙他日继文翁,太史家风尔乎取。zi sūn tā rì jì wén wēng,tài shǐ jiā fēng ěr hū qǔ。

苏过

宋眉州眉山人,字叔党,号斜川居士。苏轼子。以荫任右承务郎。轼帅定武、谪岭南,唯过随行奉侍。徽宗建中靖国元年,轼卒,葬汝州郏城小峨眉山,遂家颍昌小斜川,因以为号。历监太原府税,知郾城县,晚年权通判中山府。能文,善书画,人称“小坡”。有《斜川集》。 苏过的作品>>

猜您喜欢

次韵叔父所居六首

苏过

旅寓仍艰岁,溪毛入馈盘。lǚ yù réng jiān suì,xī máo rù kuì pán。
泥芹洗秋白,露菊撷朝寒。ní qín xǐ qiū bái,lù jú xié cháo hán。
未觉江湖远,空惊岁月阑。wèi jué jiāng hú yuǎn,kōng jīng suì yuè lán。
诸儿还自喜,颇亦试艰难。zhū ér hái zì xǐ,pǒ yì shì jiān nán。

次韵叔父所居六首

苏过

湫隘黄门宅,喧嚣半雉墙。jiǎo ài huáng mén zhái,xuān xiāo bàn zhì qiáng。
此君时掩苒,小屋自清凉。cǐ jūn shí yǎn rǎn,xiǎo wū zì qīng liáng。
月落寒梢静,春回稚笋猖。yuè luò hán shāo jìng,chūn huí zhì sǔn chāng。
儿童护鸡犬,更看引鞭长。ér tóng hù jī quǎn,gèng kàn yǐn biān zhǎng。

次韵叔父所居六首

苏过

榴实江南少,依稀缀树叉。liú shí jiāng nán shǎo,yī xī zhuì shù chā。
稍存后雕质,能吐欲然花。shāo cún hòu diāo zhì,néng tǔ yù rán huā。
西蜀虽吾里,东轩似故家。xī shǔ suī wú lǐ,dōng xuān shì gù jiā。
田园随处是,何必买生涯。tián yuán suí chù shì,hé bì mǎi shēng yá。

次韵叔父所居六首

苏过

户外从罗雀,空阶放草长。hù wài cóng luó què,kōng jiē fàng cǎo zhǎng。
大鸡俄独立,众卉已难藏。dà jī é dú lì,zhòng huì yǐ nán cáng。
意气矜全盛,萎蕤悯欲僵。yì qì jīn quán shèng,wēi ruí mǐn yù jiāng。
伶俜蜂与蝶,未免叹唇亡。líng pīng fēng yǔ dié,wèi miǎn tàn chún wáng。

次韵叔父咏竹二首

苏过

江湖犹在眼,水竹角幽寻。jiāng hú yóu zài yǎn,shuǐ zhú jiǎo yōu xún。
故买比邻宅,期分数亩阴。gù mǎi bǐ lín zhái,qī fēn shù mǔ yīn。
影侵书帙乱,色映绿苔侵。yǐng qīn shū zhì luàn,sè yìng lǜ tái qīn。
肃杀秋将至,霜馀出茂林。sù shā qiū jiāng zhì,shuāng yú chū mào lín。

次韵叔父咏竹二首

苏过

此君非草木,劲节凛佳宾。cǐ jūn fēi cǎo mù,jìn jié lǐn jiā bīn。
相对山阴禊,曾陪南阮贫。xiāng duì shān yīn xì,céng péi nán ruǎn pín。
琳琅风叶响,水墨月窗匀。lín láng fēng yè xiǎng,shuǐ mò yuè chuāng yún。
何必篮舆出,敲门问主人。hé bì lán yú chū,qiāo mén wèn zhǔ rén。

秋思

苏过

秋入郊墟早,霜高宇宙宽。qiū rù jiāo xū zǎo,shuāng gāo yǔ zhòu kuān。
头风思檄手,髀肉怯征鞍。tóu fēng sī xí shǒu,bì ròu qiè zhēng ān。
俯伛非吾事,歌呼强觅欢。fǔ yǔ fēi wú shì,gē hū qiáng mì huān。
自知毛羽短,松桂不禁寒。zì zhī máo yǔ duǎn,sōng guì bù jìn hán。

次韵杨良卿秋雨有感二首

苏过

一饱真难得,凶丰特未分。yī bǎo zhēn nán dé,xiōng fēng tè wèi fēn。
连绵窗外滴,惆怅陇头耘。lián mián chuāng wài dī,chóu chàng lǒng tóu yún。
雀啅饥谋食,蛙鸣夜作群。què zhuó jī móu shí,wā míng yè zuò qún。
谁能补天漏,我欲跨重云。shuí néng bǔ tiān lòu,wǒ yù kuà zhòng yún。

次韵杨良卿秋雨有感二首

苏过

电驱瓴建屋,溪涨浪翻查。diàn qū líng jiàn wū,xī zhǎng làng fān chá。
身作三年客,愁随万点鸦。shēn zuò sān nián kè,chóu suí wàn diǎn yā。
家书空系雁,灯信未占花。jiā shū kōng xì yàn,dēng xìn wèi zhàn huā。
梦里寻归计,柴桑似有涯。mèng lǐ xún guī jì,chái sāng shì yǒu yá。

王谨常再和前诗复次其韵

苏过

旅枕何曾睡,恓恓到夜分。lǚ zhěn hé céng shuì,xī xī dào yè fēn。
崎岖世路走,辛苦夏畦耘。qí qū shì lù zǒu,xīn kǔ xià qí yún。
老弃林泉乐,来居戎马群。lǎo qì lín quán lè,lái jū róng mǎ qún。
登高一悲咤,杳杳是燕云。dēng gāo yī bēi zhà,yǎo yǎo shì yàn yún。

王谨常再和前诗复次其韵

苏过

王子可人处,壁间留短槎。wáng zi kě rén chù,bì jiān liú duǎn chá。
自虽疑刻鹄,初不得黔鸦。zì suī yí kè gǔ,chū bù dé qián yā。
世味真嚼蜡,尘心不染花。shì wèi zhēn jué là,chén xīn bù rǎn huā。
相逢定相契,一笑共生涯。xiāng féng dìng xiāng qì,yī xiào gòng shēng yá。

次韵孙志康书事

苏过

午枕睡方浓,雷车殷地雄。wǔ zhěn shuì fāng nóng,léi chē yīn dì xióng。
弹丸屋瓦坠,云散马牛风。dàn wán wū wǎ zhuì,yún sàn mǎ niú fēng。
神物聊相戏,惊心未解空。shén wù liáo xiāng xì,jīng xīn wèi jiě kōng。
似催诗句急,添得锦囊丰。shì cuī shī jù jí,tiān dé jǐn náng fēng。

和赵朝议追咏其亡友园亭三首

苏过

宿草论交旧,佳亭榜字新。sù cǎo lùn jiāo jiù,jiā tíng bǎng zì xīn。
平畴烟漠漠,野水碧粼粼。píng chóu yān mò mò,yě shuǐ bì lín lín。
挂剑嗟吾晚,悬车叹汝伸。guà jiàn jiē wú wǎn,xuán chē tàn rǔ shēn。
西州不忍过,朱户锁埃尘。xī zhōu bù rěn guò,zhū hù suǒ āi chén。

和赵朝议追咏其亡友园亭三首

苏过

轩冕真馀事,林泉独我亲。xuān miǎn zhēn yú shì,lín quán dú wǒ qīn。
扬雄虽有宅,王翰孰为邻。yáng xióng suī yǒu zhái,wáng hàn shú wèi lín。
披句空遗恨,沾衣想自频。pī jù kōng yí hèn,zhān yī xiǎng zì pín。
睹公怜友作,拟德定其伦。dǔ gōng lián yǒu zuò,nǐ dé dìng qí lún。

和赵朝议追咏其亡友园亭三首

苏过

引退元非病,归田却患贫。yǐn tuì yuán fēi bìng,guī tián què huàn pín。
躬耕聊自给,知命敢言屯。gōng gēng liáo zì gěi,zhī mìng gǎn yán tún。
好客还师郑,多金不羡秦。hǎo kè hái shī zhèng,duō jīn bù xiàn qín。
犹能化邻里,殆类葛天民。yóu néng huà lín lǐ,dài lèi gé tiān mín。
2261234567»