古诗词
诗词
作者
名句
古籍
搜索
白云楼
宋
:
程之才
鬻熊城郭绕苍苔,万叠烟岚亦壮哉。
yù xióng chéng guō rào cāng tái,wàn dié yān lán yì zhuàng zāi。
平地窥觎心未惬,重楼徙倚眼初开。
píng dì kuī yú xīn wèi qiè,zhòng lóu xǐ yǐ yǎn chū kāi。
据襟风月争新入,刮目江山破迥来。
jù jīn fēng yuè zhēng xīn rù,guā mù jiāng shān pò jiǒng lái。
日落三峨知处所,云浮双阙欲崔嵬。
rì luò sān é zhī chù suǒ,yún fú shuāng quē yù cuī wéi。
胡床不愧庾公兴,奕簟还思杜老才。
hú chuáng bù kuì yǔ gōng xīng,yì diàn hái sī dù lǎo cái。
更待携衾尽清景,夜深栏槛逼昭回。
gèng dài xié qīn jǐn qīng jǐng,yè shēn lán kǎn bī zhāo huí。
AI赏析
程之才
程之才,字正辅,眉山(今属四川)人。仁宗嘉祐进士。官广南东路提刑(清嘉庆《四川通志》卷一五一)。今录诗三首。
程之才的作品>>
猜您喜欢
碧落洞
宋
:
程之才
名因物之累,物尝不厌名。
míng yīn wù zhī lèi,wù cháng bù yàn míng。
标之曰到难,日有车马声。
biāo zhī yuē dào nán,rì yǒu chē mǎ shēng。
苍崖匪才凿,洞室百步宏。
cāng yá fěi cái záo,dòng shì bǎi bù hóng。
潜龙想鳞鬣,石乳悬旒缨。
qián lóng xiǎng lín liè,shí rǔ xuán liú yīng。
溪流湛其中,吞吐日月精。
xī liú zhàn qí zhōng,tūn tǔ rì yuè jīng。
其源咫尺耳,盥濯未尝经。
qí yuán zhǐ chǐ ěr,guàn zhuó wèi cháng jīng。
我来先振衣,色变水石清。
wǒ lái xiān zhèn yī,sè biàn shuǐ shí qīng。
倚杖聊四顾,高低古今铭。
yǐ zhàng liáo sì gù,gāo dī gǔ jīn míng。
颇恨辙迹多,不益云萝情。
pǒ hèn zhé jì duō,bù yì yún luó qíng。
西南有复岭,烟霞昼晦冥。
xī nán yǒu fù lǐng,yān xiá zhòu huì míng。
呼僧指问之,山外或小平。
hū sēng zhǐ wèn zhī,shān wài huò xiǎo píng。
茅茨构石壁,兔鹿浑微生。
máo cí gòu shí bì,tù lù hún wēi shēng。
沉吟幽栖地,雅兴宿志并。
chén yín yōu qī dì,yǎ xīng sù zhì bìng。
何时一椽屋,散发入岩坰。
hé shí yī chuán wū,sàn fā rù yán jiōng。
脱略五千言,坐忘六尺形。
tuō lüè wǔ qiān yán,zuò wàng liù chǐ xíng。
看云会所适,以此休馀龄。
kàn yún huì suǒ shì,yǐ cǐ xiū yú líng。
AI赏析
次东坡碧落洞韵
宋
:
程之才
粤从度岭来,日见乱山横。
yuè cóng dù lǐng lái,rì jiàn luàn shān héng。
触目皆荒凉,宁复乐事并。
chù mù jiē huāng liáng,níng fù lè shì bìng。
谁谓乱山间,仙境通玉京。
shuí wèi luàn shān jiān,xiān jìng tōng yù jīng。
奇怪如雁荡,清虚胜赤城。
qí guài rú yàn dàng,qīng xū shèng chì chéng。
嵌空幽且深,层曲无攲倾。
qiàn kōng yōu qiě shēn,céng qū wú qī qīng。
巨礿万仞高,天造妙难明。
jù yuè wàn rèn gāo,tiān zào miào nán míng。
悬崖攒滴乳,涧水清濯缨。
xuán yá zǎn dī rǔ,jiàn shuǐ qīng zhuó yīng。
我来洞门开,山意如相迎。
wǒ lái dòng mén kāi,shān yì rú xiāng yíng。
熟视石壁字,神清喜勿惊。
shú shì shí bì zì,shén qīng xǐ wù jīng。
回思紫阳山,追随许宣平。
huí sī zǐ yáng shān,zhuī suí xǔ xuān píng。
AI赏析