古诗词

云海亭

俞灏

恋恋栏干去复留,恍然天地与身浮。liàn liàn lán gàn qù fù liú,huǎng rán tiān dì yǔ shēn fú。
水涵空界光无际,山在地州翠欲流。shuǐ hán kōng jiè guāng wú jì,shān zài dì zhōu cuì yù liú。
点破琉璃云表雁,足成图画柳边舟。diǎn pò liú lí yún biǎo yàn,zú chéng tú huà liǔ biān zhōu。
岁阑却自忘归兴,更欲同为雪后游。suì lán què zì wàng guī xīng,gèng yù tóng wèi xuě hòu yóu。

俞灏

宋人,先世居杭,徙家湖州乌程,字商卿,自号青松居士。光宗绍熙四年进士。授吴县尉,知招信县。宁宗嘉定中历知安丰军、常德府。在任备马储粮,随军策应,颇著劳绩。七年提举湖北常平茶盐,寻以昏老寝罢与祠禄。理宗宝庆二年致仕。筑室西湖九里松,晚喜观释氏书。有《青松居士集》。 俞灏的作品>>

猜您喜欢

点绛唇

俞灏

欲问东君,为谁重到江头路。yù wèn dōng jūn,wèi shuí zhòng dào jiāng tóu lù。
断桥薄暮。duàn qiáo báo mù。
香透溪云渡。xiāng tòu xī yún dù。
细草平沙,愁入凌波步。xì cǎo píng shā,chóu rù líng bō bù。
今何许。jīn hé xǔ。
怨春无语。yuàn chūn wú yǔ。
片片随流水。piàn piàn suí liú shuǐ。

鸲鹆

俞灏

守黑元知分,能言亦任真。shǒu hēi yuán zhī fēn,néng yán yì rèn zhēn。
人知不可食,我得自全身。rén zhī bù kě shí,wǒ dé zì quán shēn。
牛背烟村画,乌群野水春。niú bèi yān cūn huà,wū qún yě shuǐ chūn。
从教鹦鹉贵,笼络媚宫嫔。cóng jiào yīng wǔ guì,lóng luò mèi gōng pín。

病眼

俞灏

三分春色二分过,检校花程已下坡。sān fēn chūn sè èr fēn guò,jiǎn xiào huā chéng yǐ xià pō。
近日顿然行乐少,今年分外负春多。jìn rì dùn rán xíng lè shǎo,jīn nián fēn wài fù chūn duō。
闲身自在宁须禄,俗客相看只是魔。xián shēn zì zài níng xū lù,sú kè xiāng kàn zhǐ shì mó。
四百病中偏病眼,禁烟禁酒却如何。sì bǎi bìng zhōng piān bìng yǎn,jìn yān jìn jiǔ què rú hé。

三高堂

俞灏

东华车马日滔滔,始觉三高分外高。dōng huá chē mǎ rì tāo tāo,shǐ jué sān gāo fēn wài gāo。
吴越衣冠几春梦,古今身世一秋毫。wú yuè yī guān jǐ chūn mèng,gǔ jīn shēn shì yī qiū háo。
临流久立迷烟艇,驾月归来认雪涛。lín liú jiǔ lì mí yān tǐng,jià yuè guī lái rèn xuě tāo。
琢句不成风又起,寒蒲霜鬓两萧骚。zuó jù bù chéng fēng yòu qǐ,hán pú shuāng bìn liǎng xiāo sāo。

湖堤晚行

俞灏

暝色才从草色生,管弦罗绮尽归城。míng sè cái cóng cǎo sè shēng,guǎn xián luó qǐ jǐn guī chéng。
不应闲却孤山路,我自扶藜月下行。bù yīng xián què gū shān lù,wǒ zì fú lí yuè xià xíng。

武康道中

俞灏

竹窗听雨自安眠,不道惊湍近屋前。zhú chuāng tīng yǔ zì ān mián,bù dào jīng tuān jìn wū qián。
省得去年桃叶渡,水痕只到树傍边。shěng dé qù nián táo yè dù,shuǐ hén zhǐ dào shù bàng biān。

偶成

俞灏

白发黄尘一梦中,又将愁眼对春风。bái fā huáng chén yī mèng zhōng,yòu jiāng chóu yǎn duì chūn fēng。
不知夜雨能多少,染得桃花到处红。bù zhī yè yǔ néng duō shǎo,rǎn dé táo huā dào chù hóng。