古诗词

松石歌寿皇太子殿下

姜特立

万生总总各殊禀,中间变化通希夷。wàn shēng zǒng zǒng gè shū bǐng,zhōng jiān biàn huà tōng xī yí。
大椿一万八千岁,蟠桃结实千年期。dà chūn yī wàn bā qiān suì,pán táo jié shí qiān nián qī。
虽云阅世最久远,要自与物同推移。suī yún yuè shì zuì jiǔ yuǎn,yào zì yǔ wù tóng tuī yí。
不如长松老为石,仙家旧事尤瑰奇。bù rú zhǎng sōng lǎo wèi shí,xiān jiā jiù shì yóu guī qí。
尝闻道士马自然,曾见天宝观前屈铁枝。cháng wén dào shì mǎ zì rán,céng jiàn tiān bǎo guān qián qū tiě zhī。
指云此木三千年,去后合变坚凝姿。zhǐ yún cǐ mù sān qiān nián,qù hòu hé biàn jiān níng zī。
当时山上五里松,龙拿虎蹲相与蜕化无馀遗。dāng shí shān shàng wǔ lǐ sōng,lóng ná hǔ dūn xiāng yǔ tuì huà wú yú yí。
六丁夜半奉玉敕,雷公䃸磹轰取之。liù dīng yè bàn fèng yù chì,léi gōng xiàn tán hōng qǔ zhī。
阳侯河伯亦好事,洪涛巨浪移荒陂。yáng hóu hé bó yì hǎo shì,hóng tāo jù làng yí huāng bēi。
至今空山断壑所,遗者一块未许千金窥。zhì jīn kōng shān duàn hè suǒ,yí zhě yī kuài wèi xǔ qiān jīn kuī。
壶山柏木不足道,康干节理由人为。hú shān bǎi mù bù zú dào,kāng gàn jié lǐ yóu rén wèi。
何如此石最耐久,万年千载无成亏。hé rú cǐ shí zuì nài jiǔ,wàn nián qiān zài wú chéng kuī。
上不为女娲补天阙,下不为颛皇支地维。shàng bù wèi nǚ wā bǔ tiān quē,xià bù wèi zhuān huáng zhī dì wéi。
直将送似广成子,日与西母对坐同盘嬉。zhí jiāng sòng shì guǎng chéng zi,rì yǔ xī mǔ duì zuò tóng pán xī。
蓬莱海水会清浅,广成之寿无穷时。péng lái hǎi shuǐ huì qīng qiǎn,guǎng chéng zhī shòu wú qióng shí。

姜特立

姜特立[公元?年至一一九二年左右],字邦杰,浙江丽水人。生年不详,卒于宋光宗绍熙中。以父恩补承信郎。淳熙中,(公元一一八一年左右)累迁福建兵马副都监;擒海贼姜大獠。赵汝愚荐于朝,召见,献诗百篇。除阁门舍人,充太子宫左右春坊。太子即位,除知阁门事。恃恩纵恣,遂夺职。帝颇念旧,复除浙东马步军副总管。宁宗时,官终庆远军节度使。特立工于诗,意境超旷。作有《梅山稿》六卷,续稿十五卷,《直斋书录解题》行于世。 姜特立的作品>>

猜您喜欢

送方叔二首

姜特立

海鸾天外绝虞罗,偶尔来游涧谷阿。hǎi luán tiān wài jué yú luó,ǒu ěr lái yóu jiàn gǔ ā。
世上稻粱留不得,翩然还恋玉山禾。shì shàng dào liáng liú bù dé,piān rán hái liàn yù shān hé。

次韵岩桂

姜特立

浓香透彻泥丸顶,更恼诗肠卒未休。nóng xiāng tòu chè ní wán dǐng,gèng nǎo shī cháng zú wèi xiū。
安得此花长不老,尽回四序作清秋。ān dé cǐ huā zhǎng bù lǎo,jǐn huí sì xù zuò qīng qiū。

和荆公二首

姜特立

老去生涯华子冈,年来得失一绳床。lǎo qù shēng yá huá zi gāng,nián lái dé shī yī shéng chuáng。
是非尧桀何须较,身世于今更两忘。shì fēi yáo jié hé xū jiào,shēn shì yú jīn gèng liǎng wàng。

和荆公二首

姜特立

子房不愿萧曹位,底事穰侯畏客来。zi fáng bù yuàn xiāo cáo wèi,dǐ shì ráng hóu wèi kè lái。
得一老兵皆可饮,何须车马便惊猜。dé yī lǎo bīng jiē kě yǐn,hé xū chē mǎ biàn jīng cāi。

和巩宰送牡丹三首

姜特立

香泥筠笼远擎来,曾向河阳县里开。xiāng ní yún lóng yuǎn qíng lái,céng xiàng hé yáng xiàn lǐ kāi。
堪笑杜陵何短拙,却凭萧八觅桃栽。kān xiào dù líng hé duǎn zhuō,què píng xiāo bā mì táo zāi。

和巩宰送牡丹三首

姜特立

唐世花名寖显时,才如韩白尚无诗。táng shì huā míng jìn xiǎn shí,cái rú hán bái shàng wú shī。
本朝盛赏唯西雒,万幄千庖泣玉脂。běn cháo shèng shǎng wéi xī luò,wàn wò qiān páo qì yù zhī。

和巩宰送牡丹三首

姜特立

品格高低各自春,大如玉斗满如轮。pǐn gé gāo dī gè zì chūn,dà rú yù dòu mǎn rú lún。
前贤曾谱花王说,唯有姚黄始是真。qián xián céng pǔ huā wáng shuō,wéi yǒu yáo huáng shǐ shì zhēn。

王方叔丧耦

姜特立

人生大患身为累,火宅啼号更累身。rén shēng dà huàn shēn wèi lèi,huǒ zhái tí hào gèng lèi shēn。
闻道中郎唯有女,不妨半世作闲人。wén dào zhōng láng wéi yǒu nǚ,bù fáng bàn shì zuò xián rén。

余壮岁尝假居塔山寺后三十年重到赋二绝

姜特立

故山重到思依依,不见霜眉雪顶师。gù shān zhòng dào sī yī yī,bù jiàn shuāng méi xuě dǐng shī。
三十年间真一梦,夜檠犹记读书时。sān shí nián jiān zhēn yī mèng,yè qíng yóu jì dú shū shí。

余壮岁尝假居塔山寺后三十年重到赋二绝

姜特立

一堕红尘六载馀,黄金不染白髭须。yī duò hóng chén liù zài yú,huáng jīn bù rǎn bái zī xū。
向来猿鹤应相问,琉合犀瓶无恙无。xiàng lái yuán hè yīng xiāng wèn,liú hé xī píng wú yàng wú。

两生

姜特立

齐鲁云何两大臣,初无名字挂朝绅。qí lǔ yún hé liǎng dà chén,chū wú míng zì guà cháo shēn。
若将出处评高致,更是夔龙以上人。ruò jiāng chū chù píng gāo zhì,gèng shì kuí lóng yǐ shàng rén。

客至

姜特立

冻云垂地寒峥嵘,故人访我邀晨烹。dòng yún chuí dì hán zhēng róng,gù rén fǎng wǒ yāo chén pēng。
旋烧姜子金丝酒,却试苏公玉糁羹。xuán shāo jiāng zi jīn sī jiǔ,què shì sū gōng yù sǎn gēng。

偶成

姜特立

蝶因变化多胶网,鱼为飞升却曝鳞。dié yīn biàn huà duō jiāo wǎng,yú wèi fēi shēng què pù lín。
唯有冥鸿无羡慕,世间矰弋莫相亲。wéi yǒu míng hóng wú xiàn mù,shì jiān zēng yì mò xiāng qīn。

次杨元会白莲二首

姜特立

月为精彩雪为肤,翠盖迎风漾绿珠。yuè wèi jīng cǎi xuě wèi fū,cuì gài yíng fēng yàng lǜ zhū。
我欲褰裳赊一顾,能回玉面向人无。wǒ yù qiān shang shē yī gù,néng huí yù miàn xiàng rén wú。

次杨元会白莲二首

姜特立

不御铅华似洛妃,清虚全与道相宜。bù yù qiān huá shì luò fēi,qīng xū quán yǔ dào xiāng yí。
月明何处回仙驾,独立沙头尔许时。yuè míng hé chù huí xiān jià,dú lì shā tóu ěr xǔ shí。