古诗词

冬至夜旅怀

杨齐

乱霜如叶扑窗寒,愁到心如欲断弦。luàn shuāng rú yè pū chuāng hán,chóu dào xīn rú yù duàn xián。
凤管阳才一声起,蟾轮月已九分圆。fèng guǎn yáng cái yī shēng qǐ,chán lún yuè yǐ jiǔ fēn yuán。
拥炉酌冻酒相对,攲枕背残灯未眠。yōng lú zhuó dòng jiǔ xiāng duì,qī zhěn bèi cán dēng wèi mián。
乞得晓钟西拜望,露中香为祝亲燃。qǐ dé xiǎo zhōng xī bài wàng,lù zhōng xiāng wèi zhù qīn rán。

杨齐

杨齐,眉州(今四川眉山)人。仁宗嘉祐中进士(清嘉庆《四川通志》卷一二二)。今录诗七首。 杨齐的作品>>

猜您喜欢

寒食野外

杨齐

寒食人家事踏青,偶躯羸马出郊坰。hán shí rén jiā shì tà qīng,ǒu qū léi mǎ chū jiāo jiōng。
禽声唤雨娇相语,天色和春困不醒。qín shēng huàn yǔ jiāo xiāng yǔ,tiān sè hé chūn kùn bù xǐng。
芳草碧来丝作毯,好花红处锦为屏。fāng cǎo bì lái sī zuò tǎn,hǎo huā hóng chù jǐn wèi píng。
回头画角江城晚,人倚秋千月半庭。huí tóu huà jiǎo jiāng chéng wǎn,rén yǐ qiū qiān yuè bàn tíng。

寒食雨

杨齐

一片春阴一倍寒,万家春色寂无烟。yī piàn chūn yīn yī bèi hán,wàn jiā chūn sè jì wú yān。
冷催杜宇朝相唤,寒逼嫦娥夜不圆。lěng cuī dù yǔ cháo xiāng huàn,hán bī cháng é yè bù yuán。
添得僧家浇药水,负他公子赏花天。tiān dé sēng jiā jiāo yào shuǐ,fù tā gōng zi shǎng huā tiān。
东君欲助之推怨,泪湿垂杨恨不眠。dōng jūn yù zhù zhī tuī yuàn,lèi shī chuí yáng hèn bù mián。

立秋后有感

杨齐

一雨助凉天气醒,夜来残叶报秋声。yī yǔ zhù liáng tiān qì xǐng,yè lái cán yè bào qiū shēng。
人歌曼倩书重发,客笑相如赋未成。rén gē màn qiàn shū zhòng fā,kè xiào xiāng rú fù wèi chéng。
惊破鹤心宵露重,送他鸿翼晚风清。jīng pò hè xīn xiāo lù zhòng,sòng tā hóng yì wǎn fēng qīng。
功名未了男儿事,争遣心头系得旌。gōng míng wèi le nán ér shì,zhēng qiǎn xīn tóu xì dé jīng。

和中秋对月

杨齐

素籥中分漏箭迟,玉盘飞上绛河涯。sù yuè zhōng fēn lòu jiàn chí,yù pán fēi shàng jiàng hé yá。
自缘人意夸今夜,岂是蟾光胜旧时。zì yuán rén yì kuā jīn yè,qǐ shì chán guāng shèng jiù shí。
千里放开天地景,一轮题尽古今诗。qiān lǐ fàng kāi tiān dì jǐng,yī lún tí jǐn gǔ jīn shī。
吴刚树下遥相许,来岁春风此处期。wú gāng shù xià yáo xiāng xǔ,lái suì chūn fēng cǐ chù qī。

中秋不见月

杨齐

八月露沉天气秋,霜轮何事苦淹留。bā yuè lù chén tiān qì qiū,shuāng lún hé shì kǔ yān liú。
一宵老兔不成魄,几处诗人却下楼。yī xiāo lǎo tù bù chéng pò,jǐ chù shī rén què xià lóu。
水部阶前闻细雨,袁宏渚上见归舟。shuǐ bù jiē qián wén xì yǔ,yuán hóng zhǔ shàng jiàn guī zhōu。
明年未必无仙桂,何用厌厌此夜愁。míng nián wèi bì wú xiān guì,hé yòng yàn yàn cǐ yè chóu。

上元喜雪

杨齐

灵感手擎苍龙鞭,和风一道飞腾天。líng gǎn shǒu qíng cāng lóng biān,hé fēng yī dào fēi téng tiān。
天公欲报大有岁,六花助与芳菲权。tiān gōng yù bào dà yǒu suì,liù huā zhù yǔ fāng fēi quán。
紫姑云辇归时节,太光碾碎桄榔叶。zǐ gū yún niǎn guī shí jié,tài guāng niǎn suì guāng láng yè。
晓来楼阁万家春,白玉鸳鸯为新叠。xiǎo lái lóu gé wàn jiā chūn,bái yù yuān yāng wèi xīn dié。
垄头耕父被单褐,望岁欣欣掉歌舌。lǒng tóu gēng fù bèi dān hè,wàng suì xīn xīn diào gē shé。
王孙却恨此宵寒,兰膏冻黑香轮滑。wáng sūn què hèn cǐ xiāo hán,lán gāo dòng hēi xiāng lún huá。