古诗词

游台感兴古风

李师圣

梵书五顶清凉府,冬冰夏雪无炎暑。fàn shū wǔ dǐng qīng liáng fǔ,dōng bīng xià xuě wú yán shǔ。
我来七月秋正寒,何况萧萧岩谷雨。wǒ lái qī yuè qiū zhèng hán,hé kuàng xiāo xiāo yán gǔ yǔ。
偶尔云开煦气生,溶溶满目烟光聚。ǒu ěr yún kāi xù qì shēng,róng róng mǎn mù yān guāng jù。
真容古基鹫峰寺,高山之麓雄今古。zhēn róng gǔ jī jiù fēng sì,gāo shān zhī lù xióng jīn gǔ。
西方楼观缥缈间,粲然金碧莲华宇。xī fāng lóu guān piāo miǎo jiān,càn rán jīn bì lián huá yǔ。
悬崖峻岭架大木,神物所持凭险阻。xuán yá jùn lǐng jià dà mù,shén wù suǒ chí píng xiǎn zǔ。
金珰垂空殿檐响,森森铁凤相交舞。jīn dāng chuí kōng diàn yán xiǎng,sēn sēn tiě fèng xiāng jiāo wǔ。
忆昔文殊出火宅,金刚宝窟通真土。yì xī wén shū chū huǒ zhái,jīn gāng bǎo kū tōng zhēn tǔ。
牵牛老人饮玉泉,二子一犬随贫女。qiān niú lǎo rén yǐn yù quán,èr zi yī quǎn suí pín nǚ。
变化无方利有情,知是西天七佛祖。biàn huà wú fāng lì yǒu qíng,zhī shì xī tiān qī fú zǔ。
重闻清凉境界真,无穷陈迹书妙语。zhòng wén qīng liáng jìng jiè zhēn,wú qióng chén jì shū miào yǔ。
我有诚心颇出群,瑞应神奇目亲睹。wǒ yǒu chéng xīn pǒ chū qún,ruì yīng shén qí mù qīn dǔ。
须臾光相现咫尺,玉洞金灯明可数。xū yú guāng xiāng xiàn zhǐ chǐ,yù dòng jīn dēng míng kě shù。
松影摇空山谷中,夜寂太阴隐龙虎。sōng yǐng yáo kōng shān gǔ zhōng,yè jì tài yīn yǐn lóng hǔ。
丹楼碧阁香案前,敬畏生心谁敢侮。dān lóu bì gé xiāng àn qián,jìng wèi shēng xīn shuí gǎn wǔ。
从来昏迷如梦回,前三后三慎莫取。cóng lái hūn mí rú mèng huí,qián sān hòu sān shèn mò qǔ。
我今不作前后想,香烟稽首清凉主。wǒ jīn bù zuò qián hòu xiǎng,xiāng yān jī shǒu qīng liáng zhǔ。

李师圣

李师圣,濮阳(今属河南)人,曾官知州(《清凉山志》卷八)。 李师圣的作品>>

猜您喜欢