古诗词

后园老梅为园丁斧而薪之有所存者直干危梢耳近亦放三四花吁嗟梅兮生非其地傥移在离骚园中肯作如是观耶故诗以吊之

戴栩

尔梅生不辰,失身蔬茹圃。ěr méi shēng bù chén,shī shēn shū rú pǔ。
虽沾灌溉力,却受秽浊侮。suī zhān guàn gài lì,què shòu huì zhuó wǔ。
未能同臭味,祇得共甘苦。wèi néng tóng chòu wèi,qí dé gòng gān kǔ。
青随菜甲肥,翠引蒿芽吐。qīng suí cài jiǎ féi,cuì yǐn hāo yá tǔ。
与时自高下,何意较尔汝。yǔ shí zì gāo xià,hé yì jiào ěr rǔ。
畦丁厌长成,恐碍寸金土。qí dīng yàn zhǎng chéng,kǒng ài cùn jīn tǔ。
清阴仰密叶,日日逢而怒。qīng yīn yǎng mì yè,rì rì féng ér nù。
疏柯并柔枝,旦旦伐而斧。shū kē bìng róu zhī,dàn dàn fá ér fǔ。
如此冰玉姿,若为荆棘伍。rú cǐ bīng yù zī,ruò wèi jīng jí wǔ。
孤标馀寸息,老命悬一缕。gū biāo yú cùn xī,lǎo mìng xuán yī lǚ。
四围苍藓黏,半心蚀虫蛊。sì wéi cāng xiǎn nián,bàn xīn shí chóng gǔ。
禁持几霜雪,剥落久风雨。jìn chí jǐ shuāng xuě,bō luò jiǔ fēng yǔ。
潜阳动地脉,生意顿鼓舞。qián yáng dòng dì mài,shēng yì dùn gǔ wǔ。
涂抹三四花,岂自矜媚妩。tú mǒ sān sì huā,qǐ zì jīn mèi wǔ。
香清不如少,骨劲不嫌古。xiāng qīng bù rú shǎo,gǔ jìn bù xián gǔ。
试问白玉堂,何如破茅宇。shì wèn bái yù táng,hé rú pò máo yǔ。
毕竟天地间,贵贱各有主。bì jìng tiān dì jiān,guì jiàn gè yǒu zhǔ。
苟非吾所安,虽荣亦何取。gǒu fēi wú suǒ ān,suī róng yì hé qǔ。
说与此花知,善自且撑拄。shuō yǔ cǐ huā zhī,shàn zì qiě chēng zhǔ。
须有岁寒人,徙根松竹坞。xū yǒu suì hán rén,xǐ gēn sōng zhú wù。
知汝非错薪,肯容刈其楚。zhī rǔ fēi cuò xīn,kěn róng yì qí chǔ。
巡檐一笑春,能忘在莒不。xún yán yī xiào chūn,néng wàng zài jǔ bù。

戴栩

嘉定元年( 1208 )进士,累官太学博士,秘书郎、衡州知府,终官湖南安抚司参议官。学于叶适,得其旨要,文章法度,能守师传;诗与“永嘉四灵”相近。著有《五经说》、《诸子辩论》、《东瓯郡要略》(又名《东都要略》)、《浣川集》。 戴栩的作品>>

猜您喜欢

宿山寺

戴栩

湔祓六根尘,来寻下榻盟。jiān fú liù gēn chén,lái xún xià tà méng。
梦回秋已至,心定暑初清。mèng huí qiū yǐ zhì,xīn dìng shǔ chū qīng。
急雨打窗过,飞泉落涧声。jí yǔ dǎ chuāng guò,fēi quán luò jiàn shēng。
佛灯犹弄影,趺坐到天明。fú dēng yóu nòng yǐng,fū zuò dào tiān míng。

劝耕题正觉寺诗次王文康韵二首

戴栩

渤澥东南极,何年梵室开。bó xiè dōng nán jí,hé nián fàn shì kāi。
地形缘水尽,潮势挟山来。dì xíng yuán shuǐ jǐn,cháo shì xié shān lái。
古市朝仍暮,遥帆去若回。gǔ shì cháo réng mù,yáo fān qù ruò huí。
老僧无一事,窗日射飞埃。lǎo sēng wú yī shì,chuāng rì shè fēi āi。

劝耕题正觉寺诗次王文康韵二首

戴栩

海山春过半,未见一花开。hǎi shān chūn guò bàn,wèi jiàn yī huā kāi。
岩溜无时滴,松风尽日来。yán liū wú shí dī,sōng fēng jǐn rì lái。
前生身已到,归路首重回。qián shēng shēn yǐ dào,guī lù shǒu zhòng huí。
只恐山灵笑,衣巾着吏埃。zhǐ kǒng shān líng xiào,yī jīn zhe lì āi。

清源寺

戴栩

踏破祖师关,参黄仍吊颜。tà pò zǔ shī guān,cān huáng réng diào yán。
龙分一脉水,鹤占半屏山。lóng fēn yī mài shuǐ,hè zhàn bàn píng shān。
塔影浮云外,松阴落照间。tǎ yǐng fú yún wài,sōng yīn luò zhào jiān。
本因闲到此,吟苦不能闲。běn yīn xián dào cǐ,yín kǔ bù néng xián。

自龙湫出灵岩

戴栩

四山奇更峭,外看未知山。sì shān qí gèng qiào,wài kàn wèi zhī shān。
藏此千峰在,多应一壑间。cáng cǐ qiān fēng zài,duō yīng yī hè jiān。
飘湍洗云骨,灵异出人寰。piāo tuān xǐ yún gǔ,líng yì chū rén huán。
埋没尚多有,寄言榛与菅。mái méi shàng duō yǒu,jì yán zhēn yǔ jiān。

罗汉寺

戴栩

崖势石龙如,中为大士居。yá shì shí lóng rú,zhōng wèi dà shì jū。
茗花时现异,檀施最缘渠。míng huā shí xiàn yì,tán shī zuì yuán qú。
灶爇山枝湿,灯悬龛影虚。zào ruò shān zhī shī,dēng xuán kān yǐng xū。
山门难即去,奇嶂列前除。shān mén nán jí qù,qí zhàng liè qián chú。

题石龙

戴栩

嵌崖双合处,罅石隐龙形。qiàn yá shuāng hé chù,xià shí yǐn lóng xíng。
鳞甲从人看,莓苔自旧青。lín jiǎ cóng rén kàn,méi tái zì jiù qīng。
两洼唯一滴,尽日不盈瓶。liǎng wā wéi yī dī,jǐn rì bù yíng píng。
饮此清甘极,全令尘思醒。yǐn cǐ qīng gān jí,quán lìng chén sī xǐng。

白鹤寺作

戴栩

子晋昔游处,平台片石成。zi jìn xī yóu chù,píng tái piàn shí chéng。
寺名犹记鹤,松响却疑笙。sì míng yóu jì hè,sōng xiǎng què yí shēng。
岩壁飞双瀑,金沙照一泓。yán bì fēi shuāng pù,jīn shā zhào yī hóng。
野人岂仙伴,随鹿过溪行。yě rén qǐ xiān bàn,suí lù guò xī xíng。

寄刘成道

戴栩

归淮方向浙,度尽一年寒。guī huái fāng xiàng zhè,dù jǐn yī nián hán。
想见添诗卷,传闻摄酒官。xiǎng jiàn tiān shī juǎn,chuán wén shè jiǔ guān。
雨多江溆暗,米贱客愁宽。yǔ duō jiāng xù àn,mǐ jiàn kè chóu kuān。
旧友参台幕,应留看牡丹。jiù yǒu cān tái mù,yīng liú kàn mǔ dān。

宿局次韵卢直院炎夜之作

戴栩

市屋炎蒸极,爱眠官署亭。shì wū yán zhēng jí,ài mián guān shǔ tíng。
洒泉清坐石,疏纸出危棂。sǎ quán qīng zuò shí,shū zhǐ chū wēi líng。
露草有尘色,风枝无动形。lù cǎo yǒu chén sè,fēng zhī wú dòng xíng。
怀人兼述句,钟尽钥开扃。huái rén jiān shù jù,zhōng jǐn yào kāi jiōng。

定海寒食西湖忆卢玉堂葬西湖之上近传有僧请大仙降者是其笔

戴栩

寒食无朝谒,闲携载酒车。hán shí wú cháo yè,xián xié zài jiǔ chē。
燧青宫蜡火,雨白野棠花。suì qīng gōng là huǒ,yǔ bái yě táng huā。
旧友频游处,荒阡一酹赊。jiù yǒu pín yóu chù,huāng qiān yī lèi shē。
传闻有仙笔,丽句落僧家。chuán wén yǒu xiān bǐ,lì jù luò sēng jiā。

送蒋德瞻弋阳

戴栩

下车先访俗,期减月桩银。xià chē xiān fǎng sú,qī jiǎn yuè zhuāng yín。
廉使旧知己,长官贤过人。lián shǐ jiù zhī jǐ,zhǎng guān xián guò rén。
吏稀中路接,山密道家邻。lì xī zhōng lù jiē,shān mì dào jiā lín。
县谱传无用,只将琴谱亲。xiàn pǔ chuán wú yòng,zhǐ jiāng qín pǔ qīn。

坐中有一桃花自屋栈飞下因而即事

戴栩

幽意静中见,春风处处通。yōu yì jìng zhōng jiàn,chūn fēng chù chù tōng。
层阶生晕碧,罅瓦落飘红。céng jiē shēng yūn bì,xià wǎ luò piāo hóng。
禅语关诗趣,寒阴出酒功。chán yǔ guān shī qù,hán yīn chū jiǔ gōng。
人家社日近,翠饵捣香蓬。rén jiā shè rì jìn,cuì ěr dǎo xiāng péng。

送宋君辅迎母往总所

戴栩

步合趋台阁,人于此去疑。bù hé qū tái gé,rén yú cǐ qù yí。
定应中路召,早是十年迟。dìng yīng zhōng lù zhào,zǎo shì shí nián chí。
草奏怀边略,开缄得贺诗。cǎo zòu huái biān lüè,kāi jiān dé hè shī。
从亲登赏处,花发小春枝。cóng qīn dēng shǎng chù,huā fā xiǎo chūn zhī。

送卢次夔赴仲父校书之诏

戴栩

离家向京国,客思独从容。lí jiā xiàng jīng guó,kè sī dú cóng róng。
有句诗人读,无书馆吏供。yǒu jù shī rén dú,wú shū guǎn lì gōng。
蛰雷先一月,晴岭沓千峰。zhé léi xiān yī yuè,qíng lǐng dá qiān fēng。
马上思亲处,题缄寄所逢。mǎ shàng sī qīn chù,tí jiān jì suǒ féng。
1101234567»