古诗词

后园老梅为园丁斧而薪之有所存者直干危梢耳近亦放三四花吁嗟梅兮生非其地傥移在离骚园中肯作如是观耶故诗以吊之

戴栩

尔梅生不辰,失身蔬茹圃。ěr méi shēng bù chén,shī shēn shū rú pǔ。
虽沾灌溉力,却受秽浊侮。suī zhān guàn gài lì,què shòu huì zhuó wǔ。
未能同臭味,祇得共甘苦。wèi néng tóng chòu wèi,qí dé gòng gān kǔ。
青随菜甲肥,翠引蒿芽吐。qīng suí cài jiǎ féi,cuì yǐn hāo yá tǔ。
与时自高下,何意较尔汝。yǔ shí zì gāo xià,hé yì jiào ěr rǔ。
畦丁厌长成,恐碍寸金土。qí dīng yàn zhǎng chéng,kǒng ài cùn jīn tǔ。
清阴仰密叶,日日逢而怒。qīng yīn yǎng mì yè,rì rì féng ér nù。
疏柯并柔枝,旦旦伐而斧。shū kē bìng róu zhī,dàn dàn fá ér fǔ。
如此冰玉姿,若为荆棘伍。rú cǐ bīng yù zī,ruò wèi jīng jí wǔ。
孤标馀寸息,老命悬一缕。gū biāo yú cùn xī,lǎo mìng xuán yī lǚ。
四围苍藓黏,半心蚀虫蛊。sì wéi cāng xiǎn nián,bàn xīn shí chóng gǔ。
禁持几霜雪,剥落久风雨。jìn chí jǐ shuāng xuě,bō luò jiǔ fēng yǔ。
潜阳动地脉,生意顿鼓舞。qián yáng dòng dì mài,shēng yì dùn gǔ wǔ。
涂抹三四花,岂自矜媚妩。tú mǒ sān sì huā,qǐ zì jīn mèi wǔ。
香清不如少,骨劲不嫌古。xiāng qīng bù rú shǎo,gǔ jìn bù xián gǔ。
试问白玉堂,何如破茅宇。shì wèn bái yù táng,hé rú pò máo yǔ。
毕竟天地间,贵贱各有主。bì jìng tiān dì jiān,guì jiàn gè yǒu zhǔ。
苟非吾所安,虽荣亦何取。gǒu fēi wú suǒ ān,suī róng yì hé qǔ。
说与此花知,善自且撑拄。shuō yǔ cǐ huā zhī,shàn zì qiě chēng zhǔ。
须有岁寒人,徙根松竹坞。xū yǒu suì hán rén,xǐ gēn sōng zhú wù。
知汝非错薪,肯容刈其楚。zhī rǔ fēi cuò xīn,kěn róng yì qí chǔ。
巡檐一笑春,能忘在莒不。xún yán yī xiào chūn,néng wàng zài jǔ bù。

戴栩

嘉定元年( 1208 )进士,累官太学博士,秘书郎、衡州知府,终官湖南安抚司参议官。学于叶适,得其旨要,文章法度,能守师传;诗与“永嘉四灵”相近。著有《五经说》、《诸子辩论》、《东瓯郡要略》(又名《东都要略》)、《浣川集》。 戴栩的作品>>

猜您喜欢

永康道中

戴栩

泥沙过迥人家少,烟树几行山一围。ní shā guò jiǒng rén jiā shǎo,yān shù jǐ xíng shān yī wéi。
渐近界牌听唤酒,柳塘春水鹭鸶飞。jiàn jìn jiè pái tīng huàn jiǔ,liǔ táng chūn shuǐ lù sī fēi。

佛舍利塔

戴栩

海天五月气阴清,单绤无功絮有情。hǎi tiān wǔ yuè qì yīn qīng,dān xì wú gōng xù yǒu qíng。
踏半浮屠见沧海,风摇铃铎是商声。tà bàn fú tú jiàn cāng hǎi,fēng yáo líng duó shì shāng shēng。

定海九龙山

戴栩

佛灯孤照净琉璃,吟尽疏星印水湄。fú dēng gū zhào jìng liú lí,yín jǐn shū xīng yìn shuǐ méi。
更觅九龙飞下处,人言山僻过于诗。gèng mì jiǔ lóng fēi xià chù,rén yán shān pì guò yú shī。

育王涵秋亭

戴栩

流水山间只似秋,碧天无雨自飕飕。liú shuǐ shān jiān zhǐ shì qiū,bì tiān wú yǔ zì sōu sōu。
寺童逻笋时敲竹,竹与水声相共幽。sì tóng luó sǔn shí qiāo zhú,zhú yǔ shuǐ shēng xiāng gòng yōu。

宿育王河头庵

戴栩

晚霭图成绀碧天,鹭鸶无数起平田。wǎn ǎi tú chéng gàn bì tiān,lù sī wú shù qǐ píng tián。
渡船委岸人家闭,却向僧床听雨眠。dù chuán wěi àn rén jiā bì,què xiàng sēng chuáng tīng yǔ mián。

僧道晖疏泉叠石种松竹梅有诗求和次韵

戴栩

松下煮茶冰折玉,梅梢挂衲藓黏绿。sōng xià zhǔ chá bīng zhé yù,méi shāo guà nà xiǎn nián lǜ。
莫侵石坞竹边行,行处明年减新竹。mò qīn shí wù zhú biān xíng,xíng chù míng nián jiǎn xīn zhú。

赠黄叔向二绝

戴栩

常恐清吟不疗时,软弓轻剑学兵书。cháng kǒng qīng yín bù liáo shí,ruǎn gōng qīng jiàn xué bīng shū。
君今得句攲纱帢,马上功名更莫疏。jūn jīn dé jù qī shā qià,mǎ shàng gōng míng gèng mò shū。

赠黄叔向二绝

戴栩

艇舣江南几度春,几时溯洛向咸秦。tǐng yǐ jiāng nán jǐ dù chūn,jǐ shí sù luò xiàng xián qín。
若应只载闲风月,击楫英灵笑杀人。ruò yīng zhǐ zài xián fēng yuè,jī jí yīng líng xiào shā rén。

赠朱子文因寄朱元刚二绝

戴栩

僻寄僧房锁月萝,惊来客屐卿云莎。pì jì sēng fáng suǒ yuè luó,jīng lái kè jī qīng yún shā。
病侵瘦骨寒于水,却说冲和占得多。bìng qīn shòu gǔ hán yú shuǐ,què shuō chōng hé zhàn dé duō。

赠朱子文因寄朱元刚二绝

戴栩

故人墓木半藤萝,儿侄东西雁一莎。gù rén mù mù bàn téng luó,ér zhí dōng xī yàn yī shā。
绝喜阿连新笔长,契君风鉴爱渠多。jué xǐ ā lián xīn bǐ zhǎng,qì jūn fēng jiàn ài qú duō。

五月一日出局偶书

戴栩

坐局无营饭又茶,楚骚词里记年华。zuò jú wú yíng fàn yòu chá,chǔ sāo cí lǐ jì nián huá。
小窗不厌经宵雨,红到葵梢第一花。xiǎo chuāng bù yàn jīng xiāo yǔ,hóng dào kuí shāo dì yī huā。

题浣川

戴栩

五十知非雪鬓鲜,尚将疏褊谪尘缘。wǔ shí zhī fēi xuě bìn xiān,shàng jiāng shū biǎn zhé chén yuán。
近来万境心如洗,笑改斜川作浣川。jìn lái wàn jìng xīn rú xǐ,xiào gǎi xié chuān zuò huàn chuān。

题浣川

戴栩

浣纱元是此川名,鸥鹭蒲荷物物清。huàn shā yuán shì cǐ chuān míng,ōu lù pú hé wù wù qīng。
人把渊明居并拟,如今倒换学渊明。rén bǎ yuān míng jū bìng nǐ,rú jīn dào huàn xué yuān míng。

题浣川

戴栩

两山影浸青于染,十亩光涵玉不玼。liǎng shān yǐng jìn qīng yú rǎn,shí mǔ guāng hán yù bù cǐ。
里外无斜又无曲,新名换得最相宜。lǐ wài wú xié yòu wú qū,xīn míng huàn dé zuì xiāng yí。

仙都示马令克

戴栩

钓鱼自荐桃花饭,借曲新篘竹叶醪。diào yú zì jiàn táo huā fàn,jiè qū xīn chōu zhú yè láo。
一段清贫眼中见,定非装点入诗骚。yī duàn qīng pín yǎn zhōng jiàn,dìng fēi zhuāng diǎn rù shī sāo。
110«2345678