古诗词

炼丹台

吴通

我寻陶隐居,山中多古迹。wǒ xún táo yǐn jū,shān zhōng duō gǔ jì。
青障抚清泉,白云抱苍壁。qīng zhàng fǔ qīng quán,bái yún bào cāng bì。
入经碎玉桥,便是幽人宅。rù jīng suì yù qiáo,biàn shì yōu rén zhái。
仙人昔炼丹,嶙嶒一卷石。xiān rén xī liàn dān,lín céng yī juǎn shí。
俯视直千寻,凌空高百尺。fǔ shì zhí qiān xún,líng kōng gāo bǎi chǐ。
两水落沧洲,滔滔渺无极。liǎng shuǐ luò cāng zhōu,tāo tāo miǎo wú jí。
拂石坐片时,万籁俱寥寂。fú shí zuò piàn shí,wàn lài jù liáo jì。
但听松风声,耳边生淅淅。dàn tīng sōng fēng shēng,ěr biān shēng xī xī。
长啸白云飞,山雨催诗亟。zhǎng xiào bái yún fēi,shān yǔ cuī shī jí。
诗成寄阿谁,赏识惟贞白。shī chéng jì ā shuí,shǎng shí wéi zhēn bái。

吴通

吴通,字远贤(《东瓯诗存》作宜中),平阳(今属浙江)人。孝宗淳熙五年(一一七八)进士,知德安县。事见清乾隆《平阳县志》卷一二。 吴通的作品>>

猜您喜欢