古诗词

入山采药遇异人

朱真静

紧著芒鞋高系裙,野猿相狎许同群。jǐn zhù máng xié gāo xì qún,yě yuán xiāng xiá xǔ tóng qún。
绿萝林里采茶去,踏碎青山一片云。lǜ luó lín lǐ cǎi chá qù,tà suì qīng shān yī piàn yún。

朱真静

朱真静,字复常,自号雪崖,临安(今属浙江)人。洞霄宫道士。理宗淳祐三年趺坐而化。赐号妙行先生。事见《洞霄图志》卷五。今录诗五首。 朱真静的作品>>

猜您喜欢

石室庵夜坐

朱真静

青灯寒焰弄微明,灯与幽人一样清。qīng dēng hán yàn nòng wēi míng,dēng yǔ yōu rén yī yàng qīng。
案上黄庭浑懒看,时闻败叶打窗声。àn shàng huáng tíng hún lǎn kàn,shí wén bài yè dǎ chuāng shēng。

又题座右窗间

朱真静

经书不是语虚无,荆棘丛中有坦涂。jīng shū bù shì yǔ xū wú,jīng jí cóng zhōng yǒu tǎn tú。
不遇至人真口诀,误人错下死工夫。bù yù zhì rén zhēn kǒu jué,wù rén cuò xià sǐ gōng fū。

题石室庵前竹上

朱真静

十年身与鬼为邻,曾见岩花几度春。shí nián shēn yǔ guǐ wèi lín,céng jiàn yán huā jǐ dù chūn。
莫怪柴门终日闭,怕将尘事恼闲人。mò guài chái mén zhōng rì bì,pà jiāng chén shì nǎo xián rén。

临终偈

朱真静

去来如一,真性湛然。qù lái rú yī,zhēn xìng zhàn rán。
风收云散,月在青天。fēng shōu yún sàn,yuè zài qīng tiān。