古诗词

奉扬英公大师诗匠

韩溥

悟解真空始壮年,两朝供奉近炉烟。wù jiě zhēn kōng shǐ zhuàng nián,liǎng cháo gōng fèng jìn lú yān。
故乡梦断三湘远,应制诗高四海传。gù xiāng mèng duàn sān xiāng yuǎn,yīng zhì shī gāo sì hǎi chuán。
晴望野云生紫阁,夜吟兰烛滴花笺。qíng wàng yě yún shēng zǐ gé,yè yín lán zhú dī huā jiān。
应愁内殿徵书至,恐向东林负昔缘。yīng chóu nèi diàn zhēng shū zhì,kǒng xiàng dōng lín fù xī yuán。

韩溥

名或作浦。宋京兆长安人。韩休后裔。后周恭帝显德初进士。太祖开宝三年,召为监察御史,累迁司门郎中。太宗淳化二年,以病辞职。博学善论,熟习台阁故事及唐代氏族,时号“近世肉谱”。尤善笔札,人多藏其尺牍。 韩溥的作品>>

猜您喜欢

以蜀笺寄弟洎

韩溥

十样蛮笺出益州,寄来新自浣溪头。shí yàng mán jiān chū yì zhōu,jì lái xīn zì huàn xī tóu。
老兄得此全无用,助尔添修五凤楼。lǎo xiōng dé cǐ quán wú yòng,zhù ěr tiān xiū wǔ fèng lóu。