古诗词

送知县苏秘丞移英州

李觏

大邑曰南城,唯君治道行。dà yì yuē nán chéng,wéi jūn zhì dào xíng。
何曾设钩距,到底是聪明。hé céng shè gōu jù,dào dǐ shì cōng míng。
鼎在神奸伏,鹰来鸟雀惊。dǐng zài shén jiān fú,yīng lái niǎo què jīng。
诈穷多自笑,刑重亦知平。zhà qióng duō zì xiào,xíng zhòng yì zhī píng。
府史如廉士,农桑学颂声。fǔ shǐ rú lián shì,nóng sāng xué sòng shēng。
在官嗟不久,丕绩已垂成。zài guān jiē bù jiǔ,pī jì yǐ chuí chéng。
岭路当过庾,州图喜得英。lǐng lù dāng guò yǔ,zhōu tú xǐ dé yīng。
远人天与幸,弊俗日将清。yuǎn rén tiān yǔ xìng,bì sú rì jiāng qīng。
游刃非无地,抟风别有程。yóu rèn fēi wú dì,tuán fēng bié yǒu chéng。
上心应寤寐,彝器待书名。shàng xīn yīng wù mèi,yí qì dài shū míng。
李觏

李觏

李觏(1009—1059),字泰伯,号盱江先生,是我国北宋时期一位重要的哲学家、思想家、教育家、改革家,他生当北宋中期“积贫积弱”之世,虽出身寒微,但能刻苦自励、奋发向学、勤于著述,以求康国济民。他俊辩能文,举茂才异等不中,讲学自给,来学者常数十百人。李觏博学通识,尤长于礼。他不拘泥于汉、唐诸儒的旧说,敢于抒发己见,推理经义,成为 “一时儒宗”。今存《直讲李先生文集》三十七卷,有《外集》三卷附后。为纪念李觏,资溪县建有泰伯公园,塑有李觏雕像,李觏纪念馆正在建设之中。 李觏的作品>>

猜您喜欢

闰正月三日偶书二首

李觏

一步寒郊一惨眉,望春春色苦来迟。yī bù hán jiāo yī cǎn méi,wàng chūn chūn sè kǔ lái chí。
东君未必私桃李,只恐梅花谢有时。dōng jūn wèi bì sī táo lǐ,zhǐ kǒng méi huā xiè yǒu shí。

闰正月三日偶书二首

李觏

无赖年年逐酒徒,今年不饮兴何如。wú lài nián nián zhú jiǔ tú,jīn nián bù yǐn xīng hé rú。
醉乡若有人名籍,但愿春风点检疏。zuì xiāng ruò yǒu rén míng jí,dàn yuàn chūn fēng diǎn jiǎn shū。

李郭

李觏

元礼祸成钩党后,林宗身免闭门时。yuán lǐ huò chéng gōu dǎng hòu,lín zōng shēn miǎn bì mén shí。
死非不智生非怯,同室乡邻各有宜。sǐ fēi bù zhì shēng fēi qiè,tóng shì xiāng lín gè yǒu yí。

论文二首

李觏

今人往往号能文,意熟辞陈未足云。jīn rén wǎng wǎng hào néng wén,yì shú cí chén wèi zú yún。
若见江鱼须恸哭,腹中曾有屈原坟。ruò jiàn jiāng yú xū tòng kū,fù zhōng céng yǒu qū yuán fén。

论文二首

李觏

天宝年中事事新,长安还有谪仙人。tiān bǎo nián zhōng shì shì xīn,zhǎng ān hái yǒu zhé xiān rén。
骑鲸去后无寻处,输与勾芒自管春。qí jīng qù hòu wú xún chù,shū yǔ gōu máng zì guǎn chūn。

戏题荷花

李觏

昔人诗笔说莲花,不嫁春风早可嗟。xī rén shī bǐ shuō lián huā,bù jià chūn fēng zǎo kě jiē。
今日倚栏添懊恼,池台多是属僧家。jīn rì yǐ lán tiān ào nǎo,chí tái duō shì shǔ sēng jiā。

戏赠月

李觏

梦中识路亦何为,恰要逢人已自迷。mèng zhōng shí lù yì hé wèi,qià yào féng rén yǐ zì mí。
一月解行天一匝,嫦娥犹未免单栖。yī yuè jiě xíng tiān yī zā,cháng é yóu wèi miǎn dān qī。

葛陂怀古

李觏

长房化去已千年,鬼魅纷纷不畏天。zhǎng fáng huà qù yǐ qiān nián,guǐ mèi fēn fēn bù wèi tiān。
老鳖若来为太守,何人杀向葛陂边。lǎo biē ruò lái wèi tài shǒu,hé rén shā xiàng gé bēi biān。

宗人宅折桂堂

李觏

从来皎月印长空,桂树遥看影在中。cóng lái jiǎo yuè yìn zhǎng kōng,guì shù yáo kàn yǐng zài zhōng。
好问素娥多折取,莫教闲占水晶宫。hǎo wèn sù é duō zhé qǔ,mò jiào xián zhàn shuǐ jīng gōng。

麻源题壁

李觏

一到麻源日又曛,几回欲起却逡巡。yī dào má yuán rì yòu xūn,jǐ huí yù qǐ què qūn xún。
世间岂是无山水,不奈闲人好聒人。shì jiān qǐ shì wú shān shuǐ,bù nài xián rén hǎo guā rén。

七夕二首

李觏

无奈家家乞巧何,岂知天上拙人多。wú nài jiā jiā qǐ qiǎo hé,qǐ zhī tiān shàng zhuō rén duō。
唤他乌鹊辛勤杀,才得扶舁渡浅河。huàn tā wū què xīn qín shā,cái dé fú yú dù qiǎn hé。

七夕二首

李觏

一年一度暂和谐,幽闭生心亦可猜。yī nián yī dù zàn hé xié,yōu bì shēng xīn yì kě cāi。
莫道乘槎无径路,支机曾属客星来。mò dào chéng chá wú jìng lù,zhī jī céng shǔ kè xīng lái。

马嵬驿

李觏

六军刚要罪杨妃,空使君王血泪垂。liù jūn gāng yào zuì yáng fēi,kōng shǐ jūn wáng xuè lèi chuí。
何事国忠诛死后,不将林甫更鞭尸。hé shì guó zhōng zhū sǐ hòu,bù jiāng lín fǔ gèng biān shī。

齐世家

李觏

莫以荒淫便责君,大都危乱为无臣。mò yǐ huāng yín biàn zé jūn,dà dōu wēi luàn wèi wú chén。
若教管仲身长在,何患夫人更六人。ruò jiào guǎn zhòng shēn zhǎng zài,hé huàn fū rén gèng liù rén。

汉宫

李觏

哀平外立国权分,只为当时乏嗣君。āi píng wài lì guó quán fēn,zhǐ wèi dāng shí fá sì jūn。
试问莽新谁佐命,最应飞燕是元勋。shì wèn mǎng xīn shuí zuǒ mìng,zuì yīng fēi yàn shì yuán xūn。