古诗词

生查子·其二

洪适

二月到盘洲,繁缬盈千萼。èr yuè dào pán zhōu,fán xié yíng qiān è。
恰恰早莺啼,一羽黄金落。qià qià zǎo yīng tí,yī yǔ huáng jīn luò。
花边自在行,临水还寻壑。huā biān zì zài xíng,lín shuǐ hái xún hè。
步步肯相随,独有苍梧鹤。bù bù kěn xiāng suí,dú yǒu cāng wú hè。

洪适

洪适(1117~1184)南宋金石学家、诗人、词人。初名造,字温伯,又字景温;入仕后改名适,字景伯;晚年自号盘洲老人,饶州鄱阳(今江西省波阳县)人,洪皓长子,累官至尚书右仆射、同中书门下平章事兼枢密使,封魏国公,卒谥文惠。洪适与弟弟洪遵、洪迈皆以文学负盛名,有“鄱阳英气钟三秀”之称。同时,他在金石学方面造诣颇深,与欧阳修、赵明诚并称为宋代金石三大家。 洪适的作品>>

猜您喜欢

再赋

洪适

幽壑藏云水作声,纫兰入室好风清。yōu hè cáng yún shuǐ zuò shēng,rèn lán rù shì hǎo fēng qīng。
高蜚便有缥缥意,进筑如开荡荡城。gāo fēi biàn yǒu piāo piāo yì,jìn zhù rú kāi dàng dàng chéng。
百尺楼成同日涉,四时花发匪朝荣。bǎi chǐ lóu chéng tóng rì shè,sì shí huā fā fěi cháo róng。
园池如许谁言小,但放刍荛雉兔行。yuán chí rú xǔ shuí yán xiǎo,dàn fàng chú ráo zhì tù xíng。

酬景卢赋圃中种橘移花

洪适

瓮头玉友已销声,小试山斋百末清。wèng tóu yù yǒu yǐ xiāo shēng,xiǎo shì shān zhāi bǎi mò qīng。
十客对花休避席,千奴呼橘拟专城。shí kè duì huā xiū bì xí,qiān nú hū jú nǐ zhuān chéng。
微霜到处叶未落,小雨移来根易荣。wēi shuāng dào chù yè wèi luò,xiǎo yǔ yí lái gēn yì róng。
情话团栾亦终日,坐中惟欠十般行。qíng huà tuán luán yì zhōng rì,zuò zhōng wéi qiàn shí bān xíng。

酬景卢谢菊

洪适

涉秋无复滴阶声,夜雨随风尘已清。shè qiū wú fù dī jiē shēng,yè yǔ suí fēng chén yǐ qīng。
平日爱山营一壑,老来学圃列三城。píng rì ài shān yíng yī hè,lǎo lái xué pǔ liè sān chéng。
园夫种树元无术,篱菊分丛独晚荣。yuán fū zhǒng shù yuán wú shù,lí jú fēn cóng dú wǎn róng。
蹑屐问花兼问柳,不须乘毳可泥行。niè jī wèn huā jiān wèn liǔ,bù xū chéng cuì kě ní xíng。

答景卢

洪适

雁翅齐飞有隽声,文章何止赋华清。yàn chì qí fēi yǒu juàn shēng,wén zhāng hé zhǐ fù huá qīng。
谁教短策长寻壑,不拥高牙且典城。shuí jiào duǎn cè zhǎng xún hè,bù yōng gāo yá qiě diǎn chéng。
台省向来非独冷,身名此日已俱荣。tái shěng xiàng lái fēi dú lěng,shēn míng cǐ rì yǐ jù róng。
盈旬诗轴牛腰大,抱牍须同饕虱行。yíng xún shī zhóu niú yāo dà,bào dú xū tóng tāo shī xíng。

病酒

洪适

三日惟闻煮药声,一中可怕圣之清。sān rì wéi wén zhǔ yào shēng,yī zhōng kě pà shèng zhī qīng。
移花种竹已得地,逢酒当歌须闭城。yí huā zhǒng zhú yǐ dé dì,féng jiǔ dāng gē xū bì chéng。
远避霜风严北户,静看朝日满东荣。yuǎn bì shuāng fēng yán běi hù,jìng kàn cháo rì mǎn dōng róng。
双螯退步输年少,谁与抽琴作蟹行。shuāng áo tuì bù shū nián shǎo,shuí yǔ chōu qín zuò xiè xíng。

答景严

洪适

向来戎马沸边声,曾出良筹助扫清。xiàng lái róng mǎ fèi biān shēng,céng chū liáng chóu zhù sǎo qīng。
六载倦游潜楚泽,一枝同折记栾城。liù zài juàn yóu qián chǔ zé,yī zhī tóng zhé jì luán chéng。
北门西府仍班缀,后雁前鸿愧宠荣。běi mén xī fǔ réng bān zhuì,hòu yàn qián hóng kuì chǒng róng。
两鬓星星吾老矣,看君重上赤墀行。liǎng bìn xīng xīng wú lǎo yǐ,kàn jūn zhòng shàng chì chí xíng。

景严送冬杏

洪适

苍头呼梦杂鸡声,蕊杏诗来句转清。cāng tóu hū mèng zá jī shēng,ruǐ xìng shī lái jù zhuǎn qīng。
独傲风霜爱冬日,不随桃李媚花城。dú ào fēng shuāng ài dōng rì,bù suí táo lǐ mèi huā chéng。
一枝得得能相对,凡卉纷纷孰并荣。yī zhī dé dé néng xiāng duì,fán huì fēn fēn shú bìng róng。
大队开时春且尽,醉吟当续丽人行。dà duì kāi shí chūn qiě jǐn,zuì yín dāng xù lì rén xíng。

景卢送瑞香

洪适

翠幄藏春巧寄声,熏笼织锦晓天清。cuì wò cáng chūn qiǎo jì shēng,xūn lóng zhī jǐn xiǎo tiān qīng。
幽香端是花中瑞,仙派初来尘外城。yōu xiāng duān shì huā zhōng ruì,xiān pài chū lái chén wài chéng。
酒海何妨三雅进,鬓云谁称一枝荣。jiǔ hǎi hé fáng sān yǎ jìn,bìn yún shuí chēng yī zhī róng。
雨来顿使邻墙远,不到阑干深处行。yǔ lái dùn shǐ lín qiáng yuǎn,bù dào lán gàn shēn chù xíng。

野处有诗羡山居小隐之广而有拓地不可之叹

洪适

败叶翻风策策声,山根可掬石泉清。bài yè fān fēng cè cè shēng,shān gēn kě jū shí quán qīng。
东邻美荈久成坞,北陌新柑小筑城。dōng lín měi chuǎn jiǔ chéng wù,běi mò xīn gān xiǎo zhù chéng。
台在家边来更好,地连郭外得非荣。tái zài jiā biān lái gèng hǎo,dì lián guō wài dé fēi róng。
曾楼纵目无穷景,安用垂涎杖屦行。céng lóu zòng mù wú qióng jǐng,ān yòng chuí xián zhàng jù xíng。

再赋

洪适

厌听朱弦裂帛声,携锄斸壑赋临清。yàn tīng zhū xián liè bó shēng,xié chú zhǔ hè fù lín qīng。
赏心尽得难并景,舒足休嫌踏破城。shǎng xīn jǐn dé nán bìng jǐng,shū zú xiū xián tà pò chéng。
夜璧朝琼宁独乐,春兰秋菊岂争荣。yè bì cháo qióng níng dú lè,chūn lán qiū jú qǐ zhēng róng。
闭关不使高轩过,只许渔樵为辅行。bì guān bù shǐ gāo xuān guò,zhǐ xǔ yú qiáo wèi fǔ xíng。

送景卢

洪适

涉世难防犬吠声,放怀安可俟河清。shè shì nán fáng quǎn fèi shēng,fàng huái ān kě qí hé qīng。
昂霄莫辨千寻木,凿牖聊看三里城。áng xiāo mò biàn qiān xún mù,záo yǒu liáo kàn sān lǐ chéng。
丹橘黄甘随处好,美花香草逐时荣。dān jú huáng gān suí chù hǎo,měi huā xiāng cǎo zhú shí róng。
晚来寒雨催归骑,酷似邹人接淅行。wǎn lái hán yǔ cuī guī qí,kù shì zōu rén jiē xī xíng。

送朱叔召归吴中

洪适

长忆吴中鸣橹声,风高月上水波清。zhǎng yì wú zhōng míng lǔ shēng,fēng gāo yuè shàng shuǐ bō qīng。
臞庵掩映花成聚,笠泽微茫烟若城。qú ān yǎn yìng huā chéng jù,lì zé wēi máng yān ruò chéng。
十载相忘存梦想,一帆此去喜归荣。shí zài xiāng wàng cún mèng xiǎng,yī fān cǐ qù xǐ guī róng。
老来无复莼鲈会,尚看骅骝得路行。lǎo lái wú fù chún lú huì,shàng kàn huá liú dé lù xíng。

景孙以妇病稽赏甘尝蟹之约景卢以诗诘之

洪适

郑庄好客底虚声,药裹关心兴未清。zhèng zhuāng hǎo kè dǐ xū shēng,yào guǒ guān xīn xīng wèi qīng。
应恐被围因鲁酒,也防完璧弃秦城。yīng kǒng bèi wéi yīn lǔ jiǔ,yě fáng wán bì qì qín chéng。
双螯弗讲连宵会,千橘谁教满路荣。shuāng áo fú jiǎng lián xiāo huì,qiān jú shuí jiào mǎn lù róng。
见说高台新断手,何如自索玉杯行。jiàn shuō gāo tái xīn duàn shǒu,hé rú zì suǒ yù bēi xíng。

戏景卢

洪适

千橘亭前莫听声,岂无邺酌和汾清。qiān jú tíng qián mò tīng shēng,qǐ wú yè zhuó hé fén qīng。
轻裾长袖闲列屋,碧瓦朱甍高照城。qīng jū zhǎng xiù xián liè wū,bì wǎ zhū méng gāo zhào chéng。
台上金波催夜集,楼边玉树待春荣。tái shàng jīn bō cuī yè jí,lóu biān yù shù dài chūn róng。
赏花斫鲙言犹在,还被题舆诮却行。shǎng huā zhuó kuài yán yóu zài,hái bèi tí yú qiào què xíng。

答景卢久阴遣闷

洪适

几日思君环佩声,方冬天宇未澄清。jǐ rì sī jūn huán pèi shēng,fāng dōng tiān yǔ wèi chéng qīng。
冲寒也到临春阁,处暗如登却月城。chōng hán yě dào lín chūn gé,chù àn rú dēng què yuè chéng。
整顿建瓴愁雨作,商量设醴卜花荣。zhěng dùn jiàn líng chóu yǔ zuò,shāng liàng shè lǐ bo huā róng。
锦囊不用诗排闷,起看朝云亦倦行。jǐn náng bù yòng shī pái mèn,qǐ kàn cháo yún yì juàn xíng。