古诗词

生查子·其二

洪适

二月到盘洲,繁缬盈千萼。èr yuè dào pán zhōu,fán xié yíng qiān è。
恰恰早莺啼,一羽黄金落。qià qià zǎo yīng tí,yī yǔ huáng jīn luò。
花边自在行,临水还寻壑。huā biān zì zài xíng,lín shuǐ hái xún hè。
步步肯相随,独有苍梧鹤。bù bù kěn xiāng suí,dú yǒu cāng wú hè。

洪适

洪适(1117~1184)南宋金石学家、诗人、词人。初名造,字温伯,又字景温;入仕后改名适,字景伯;晚年自号盘洲老人,饶州鄱阳(今江西省波阳县)人,洪皓长子,累官至尚书右仆射、同中书门下平章事兼枢密使,封魏国公,卒谥文惠。洪适与弟弟洪遵、洪迈皆以文学负盛名,有“鄱阳英气钟三秀”之称。同时,他在金石学方面造诣颇深,与欧阳修、赵明诚并称为宋代金石三大家。 洪适的作品>>

猜您喜欢

和景卢咏新得歙县牡丹

洪适

旁搜嘉卉对韶华,宝玩明珠诧照车。páng sōu jiā huì duì sháo huá,bǎo wán míng zhū chà zhào chē。
可使东坛无蔓草,如游北苑得名茶。kě shǐ dōng tán wú màn cǎo,rú yóu běi yuàn dé míng chá。
安排酿具多炊黍,准拟襟期共赏花。ān pái niàng jù duō chuī shǔ,zhǔn nǐ jīn qī gòng shǎng huā。
醉语美人无可恨,不教拖帔泣归霞。zuì yǔ měi rén wú kě hèn,bù jiào tuō pèi qì guī xiá。

答景韦赴调还家见寄

洪适

迎归乌鹊竟传声,摆落埃尘襟宇清。yíng guī wū què jìng chuán shēng,bǎi luò āi chén jīn yǔ qīng。
薪桂岂容留帝阙,幕莲且得近乡城。xīn guì qǐ róng liú dì quē,mù lián qiě dé jìn xiāng chéng。
眼边触处梅争破,陌上分行柳向荣。yǎn biān chù chù méi zhēng pò,mò shàng fēn xíng liǔ xiàng róng。
如约速来春可探,肩舆须去静中行。rú yuē sù lái chūn kě tàn,jiān yú xū qù jìng zhōng xíng。

许倩遣舟送花栽

洪适

双舟十日涉长湖,瓷斛筠篮且百株。shuāng zhōu shí rì shè zhǎng hú,cí hú yún lán qiě bǎi zhū。
可喜石榴初变白,更惊玉茗不施朱。kě xǐ shí liú chū biàn bái,gèng jīng yù míng bù shī zhū。
临风含笑劳花使,映水分行拥木奴。lín fēng hán xiào láo huā shǐ,yìng shuǐ fēn xíng yōng mù nú。
装点园林娱杖屦,好来一醉倒金壶。zhuāng diǎn yuán lín yú zhàng jù,hǎo lái yī zuì dào jīn hú。

予得圃芝山之麓去春始治畦径名曰山居中为芝榭四楹其秋双芝产于榭南今夏复见四本而盘洲亦有其二因刻诗以志之

洪适

山中曾有采芝仙,此日灵根讵偶然。shān zhōng céng yǒu cǎi zhī xiān,cǐ rì líng gēn jù ǒu rán。
题柱漫将诗纪实,凭栏真共酒忘年。tí zhù màn jiāng shī jì shí,píng lán zhēn gòng jiǔ wàng nián。
英华可是丘园瑞,造化元非雨露偏。yīng huá kě shì qiū yuán ruì,zào huà yuán fēi yǔ lù piān。
留与山居作嘉话,未甘草木羡平泉。liú yǔ shān jū zuò jiā huà,wèi gān cǎo mù xiàn píng quán。

小隐芝草

洪适

芝丛盈百见闻希,不数嘉禾连理枝。zhī cóng yíng bǎi jiàn wén xī,bù shù jiā hé lián lǐ zhī。
紫盖堆云光点染,金茎蒙露色凝脂。zǐ gài duī yún guāng diǎn rǎn,jīn jīng méng lù sè níng zhī。
一时竞秀园林胜,十载深藏天地知。yī shí jìng xiù yuán lín shèng,shí zài shēn cáng tiān dì zhī。
急办轩楹尊瑞物,泥封诏墨有来期。jí bàn xuān yíng zūn ruì wù,ní fēng zhào mò yǒu lái qī。

开岁三日有夜雨屡闻雷声继以大风晨起飞雪已盈积景卢作诗即事次其韵

洪适

旱灾已叹失秋成,春到谁教夏令行。hàn zāi yǐ tàn shī qiū chéng,chūn dào shuí jiào xià lìng xíng。
风阵骤来收雨脚,雪花未集听雷声。fēng zhèn zhòu lái shōu yǔ jiǎo,xuě huā wèi jí tīng léi shēng。
阴阳改变才俄顷,冷暖乘除若晦明。yīn yáng gǎi biàn cái é qǐng,lěng nuǎn chéng chú ruò huì míng。
待向斜川会邻曲,占晴须问蜀君平。dài xiàng xié chuān huì lín qū,zhàn qíng xū wèn shǔ jūn píng。

雪后游盘洲

洪适

书事斜川日月同,行年过四逼衰翁。shū shì xié chuān rì yuè tóng,xíng nián guò sì bī shuāi wēng。
纵情自洗和陶笔,乘兴谁开访戴蓬。zòng qíng zì xǐ hé táo bǐ,chéng xīng shuí kāi fǎng dài péng。
梅萼仅存难聚雪,竹根未稳不禁风。méi è jǐn cún nán jù xuě,zhú gēn wèi wěn bù jìn fēng。
莫将野趣逢人说,冰上轻鸥西复东。mò jiāng yě qù féng rén shuō,bīng shàng qīng ōu xī fù dōng。

舣斋观耕

洪适

城下经营二顷田,倒囊不惜买山钱。chéng xià jīng yíng èr qǐng tián,dào náng bù xī mǎi shān qián。
一犁驻目雨初歇,三径藏身地自偏。yī lí zhù mù yǔ chū xiē,sān jìng cáng shēn dì zì piān。
乞米帖来须领略,相牛经在与周旋。qǐ mǐ tiē lái xū lǐng lüè,xiāng niú jīng zài yǔ zhōu xuán。
尝新指拟翻匙雪,旱魃诛夷胜去年。cháng xīn zhǐ nǐ fān shi xuě,hàn bá zhū yí shèng qù nián。

答景卢和篇

洪适

致君无术合归田,谁敢贪荣食万钱。zhì jūn wú shù hé guī tián,shuí gǎn tān róng shí wàn qián。
且对清尊希北海,最欣别墅接西偏。qiě duì qīng zūn xī běi hǎi,zuì xīn bié shù jiē xī piān。
转头麦垄龙工往,缓步花蹊蚁磨旋。zhuǎn tóu mài lǒng lóng gōng wǎng,huǎn bù huā qī yǐ mó xuán。
辛苦三农营一饱,莫教牟贼坏丰年。xīn kǔ sān nóng yíng yī bǎo,mò jiào móu zéi huài fēng nián。

次韵梁宪盘洲之集

洪适

轻风吹雨称行春,丘壑装怀我辈人。qīng fēng chuī yǔ chēng xíng chūn,qiū hè zhuāng huái wǒ bèi rén。
照水轩窗如进艇,穿花旌节屡移轮。zhào shuǐ xuān chuāng rú jìn tǐng,chuān huā jīng jié lǚ yí lún。
携壶迭讲三杯酒,挥麈曾无一点尘。xié hú dié jiǎng sān bēi jiǔ,huī zhǔ céng wú yī diǎn chén。
明日兵厨寻故事,已教园吏拂华茵。míng rì bīng chú xún gù shì,yǐ jiào yuán lì fú huá yīn。

再和

洪适

于越归来三见春,买山学圃狎渔人。yú yuè guī lái sān jiàn chūn,mǎi shān xué pǔ xiá yú rén。
非嫌厚禄轻捐印,所畏空餐咏伐轮。fēi xián hòu lù qīng juān yìn,suǒ wèi kōng cān yǒng fá lún。
时运可惊如过隙,人生何苦不同尘。shí yùn kě jīng rú guò xì,rén shēng hé kǔ bù tóng chén。
明年此会谁重讲,唯把书邮问鼎茵。míng nián cǐ huì shuí zhòng jiǎng,wéi bǎ shū yóu wèn dǐng yīn。

江守置酒盘洲张贰卿两宪及景卢同集时江新兼泉司

洪适

皇华分鼎坐添春,隐雾巢松三散人。huáng huá fēn dǐng zuò tiān chūn,yǐn wù cháo sōng sān sàn rén。
半月阴云浓似墨,今朝晴日大于轮。bàn yuè yīn yún nóng shì mò,jīn cháo qíng rì dà yú lún。
不辞多酌娱浮蚁,何用清歌落暗尘。bù cí duō zhuó yú fú yǐ,hé yòng qīng gē luò àn chén。
归去池塘入新梦,句中芳草醉中茵。guī qù chí táng rù xīn mèng,jù zhōng fāng cǎo zuì zhōng yīn。

再赋

洪适

到处争持曲米春,阗阗花底凑游人。dào chù zhēng chí qū mǐ chūn,tián tián huā dǐ còu yóu rén。
同盟非是新倾盖,巧匠谁云老斫轮。tóng méng fēi shì xīn qīng gài,qiǎo jiàng shuí yún lǎo zhuó lún。
倚竹岂无人拾翠,凌波谁想袜生尘。yǐ zhú qǐ wú rén shí cuì,líng bō shuí xiǎng wà shēng chén。
后期直待荷花发,欲唤轻裾上舞茵。hòu qī zhí dài hé huā fā,yù huàn qīng jū shàng wǔ yīn。

醉中三用韵

洪适

小车追逐赏光春,花坞行盘走隶人。xiǎo chē zhuī zhú shǎng guāng chūn,huā wù xíng pán zǒu lì rén。
水面落英如濯锦,云心初月未安轮。shuǐ miàn luò yīng rú zhuó jǐn,yún xīn chū yuè wèi ān lún。
今宵同举盈觞酒,后夜还凝满席尘。jīn xiāo tóng jǔ yíng shāng jiǔ,hòu yè hái níng mǎn xí chén。
倒载归时童稚舞,莫教驺哄滓冯茵。dào zài guī shí tóng zhì wǔ,mò jiào zōu hǒng zǐ féng yīn。

雨中排闷

洪适

生怕花飞减却春,半旬苦雨恼幽人。shēng pà huā fēi jiǎn què chūn,bàn xún kǔ yǔ nǎo yōu rén。
山房挂壁有双屐,村径冲泥无只轮。shān fáng guà bì yǒu shuāng jī,cūn jìng chōng ní wú zhǐ lún。
但见渌波侵碧草,不须皂荚去黄尘。dàn jiàn lù bō qīn bì cǎo,bù xū zào jiá qù huáng chén。
拥炉更甚三冬月,转觉寒威逼坐茵。yōng lú gèng shén sān dōng yuè,zhuǎn jué hán wēi bī zuò yīn。