古诗词

龙云寺次罗竦韵

杨寅

路转羊肠望眼舒,篮舆更入道人居。lù zhuǎn yáng cháng wàng yǎn shū,lán yú gèng rù dào rén jū。
千林黄叶新霜后,四面青山夕照馀。qiān lín huáng yè xīn shuāng hòu,sì miàn qīng shān xī zhào yú。
幽梦乍惊鱼鼓响,小诗闲向竹窗书。yōu mèng zhà jīng yú gǔ xiǎng,xiǎo shī xián xiàng zhú chuāng shū。
炉烟茗碗匆匆话,已觉人间万象虚。lú yān míng wǎn cōng cōng huà,yǐ jué rén jiān wàn xiàng xū。

杨寅

杨寅,字少云,山阴(今浙江绍兴)人。孝宗乾道二年(一一六六)同进士出身(《南宋馆阁续录》卷七)。历泾县尉(《永乐大典》卷一一九八○引《径城志》)、秘书丞、著作郎(《南宋馆阁续录》卷七、八)、宗正寺主簿(《宋会要辑稿》选举二一之七)。今录诗二首。 杨寅的作品>>

猜您喜欢

九里岭

杨寅

上下各九里,东西只数家。shàng xià gè jiǔ lǐ,dōng xī zhǐ shù jiā。
田横梯齿密,松列雁行斜。tián héng tī chǐ mì,sōng liè yàn xíng xié。
分镳争岭道,孤往接天涯。fēn biāo zhēng lǐng dào,gū wǎng jiē tiān yá。
为我谢风景,何路不开花。wèi wǒ xiè fēng jǐng,hé lù bù kāi huā。