古诗词

赵知宗挽诗三首

曹彦约

三桂先猷远,公来应瑞芝。sān guì xiān yóu yuǎn,gōng lái yīng ruì zhī。
子能传世业,令欲遍孙枝。zi néng chuán shì yè,lìng yù biàn sūn zhī。
笏盛床应满,端闿橐已持。hù shèng chuáng yīng mǎn,duān kǎi tuó yǐ chí。
挂冠犹进秩,天意卜深知。guà guān yóu jìn zhì,tiān yì bo shēn zhī。
曹彦约

曹彦约

曹彦约(1157~1228)南宋大臣。字简甫,号昌谷,南康军都昌(今属江西)人。淳熙八年进士。曾从朱熹讲学,后受人之召,负责汉阳军事,因部署抗金有方,改知汉阳军。后累官宝谟阁待制、知成都府。嘉定初,为湖南转运判官,镇压郴州(今湖南郴县)瑶民起义,后任利州路(今属陕西)转运判官兼知利州,发漕司储粮减价粜与饥民、通商蠲税,并论兵柄财权并列之弊。宝庆元年,擢为兵部侍郎,迁礼部侍郎,不久又授为兵部尚书,力辞不拜,后以华文阁学士致仕,卒谥“文简”。 曹彦约的作品>>

猜您喜欢

四明赵添监连日惠诗不能尽继匠手次唐律韵以谢

曹彦约

马口为衔不自宁,辙环唯笔可深耕。mǎ kǒu wèi xián bù zì níng,zhé huán wéi bǐ kě shēn gēng。
门迎沧海襟期阔,地逼天潢句法清。mén yíng cāng hǎi jīn qī kuò,dì bī tiān huáng jù fǎ qīng。
吾道本无青白眼,世情休叹短长檠。wú dào běn wú qīng bái yǎn,shì qíng xiū tàn duǎn zhǎng qíng。
珠玑肯袖来昌谷,不道陈人畏后生。zhū jī kěn xiù lái chāng gǔ,bù dào chén rén wèi hòu shēng。

陈倅寄惠四诗用昌黎和裴相韵愧不能当也走笔赋二章以谢

曹彦约

两岁驱驰马首东,曾微一战可论功。liǎng suì qū chí mǎ shǒu dōng,céng wēi yī zhàn kě lùn gōng。
因人偶尔成擒蔡,无计降之愧伐崇。yīn rén ǒu ěr chéng qín cài,wú jì jiàng zhī kuì fá chóng。
万灶炊烟归塞下,十分农事到湟中。wàn zào chuī yān guī sāi xià,shí fēn nóng shì dào huáng zhōng。
酸寒伎俩才如此,辜负新诗托至公。suān hán jì liǎ cái rú cǐ,gū fù xīn shī tuō zhì gōng。

陈倅寄惠四诗用昌黎和裴相韵愧不能当也走笔赋二章以谢

曹彦约

近来人物眇江东,况也书生责勇功。jìn lái rén wù miǎo jiāng dōng,kuàng yě shū shēng zé yǒng gōng。
痛定却思三策谬,归来犹想万山崇。tòng dìng què sī sān cè miù,guī lái yóu xiǎng wàn shān chóng。
谁从荀伯官寮里,赋入昌黎句法中。shuí cóng xún bó guān liáo lǐ,fù rù chāng lí jù fǎ zhōng。
戎事尚多心事少,苦无佳语可酬公。róng shì shàng duō xīn shì shǎo,kǔ wú jiā yǔ kě chóu gōng。

摄守汉阳次韵项平父饯行之句

曹彦约

我计短于头触篷,公才高似目飞鸿。wǒ jì duǎn yú tóu chù péng,gōng cái gāo shì mù fēi hóng。
已驰骓马雄西楚,尚引蜉蝣缀国风。yǐ chí zhuī mǎ xióng xī chǔ,shàng yǐn fú yóu zhuì guó fēng。
愿伯明年终惠我,以曹为解可无公。yuàn bó míng nián zhōng huì wǒ,yǐ cáo wèi jiě kě wú gōng。
欲持枉尺归绳墨,只恐旁观血指红。yù chí wǎng chǐ guī shéng mò,zhǐ kǒng páng guān xuè zhǐ hóng。

用四明刘聘君古风四韵赋唐律

曹彦约

错落珠玑满袖倾,百年初见愧生平。cuò luò zhū jī mǎn xiù qīng,bǎi nián chū jiàn kuì shēng píng。
人从伊傅平头数,句似阴何彻骨清。rén cóng yī fù píng tóu shù,jù shì yīn hé chè gǔ qīng。
惠我善邻天有意,惜君横道世无情。huì wǒ shàn lín tiān yǒu yì,xī jūn héng dào shì wú qíng。
曲终狗尾那能续,欲附曹刘万古名。qū zhōng gǒu wěi nà néng xù,yù fù cáo liú wàn gǔ míng。

章泉赵昌父频数寄诗再次韵一首

曹彦约

斗南独立章泉老,四海神交可得亲。dòu nán dú lì zhāng quán lǎo,sì hǎi shén jiāo kě dé qīn。
适意不忘新进客,作诗时托远来人。shì yì bù wàng xīn jìn kè,zuò shī shí tuō yuǎn lái rén。
报无琼玖衰缘病,保此珠玑富不贫。bào wú qióng jiǔ shuāi yuán bìng,bǎo cǐ zhū jī fù bù pín。
命驾已孤千里志,挂冠今欲致为臣。mìng jià yǐ gū qiān lǐ zhì,guà guān jīn yù zhì wèi chén。

谭仁季以二诗见贻走笔次韵

曹彦约

风声久想杜陵珂,坐对忘年可烂柯。fēng shēng jiǔ xiǎng dù líng kē,zuò duì wàng nián kě làn kē。
但觉清谈挥玉柄,也知文律敌金科。dàn jué qīng tán huī yù bǐng,yě zhī wén lǜ dí jīn kē。
螳螂欲振难当辙,鼹鼠终微漫饮河。táng láng yù zhèn nán dāng zhé,yǎn shǔ zhōng wēi màn yǐn hé。
从此巽堂风月好,满腔茅塞半消磨。cóng cǐ xùn táng fēng yuè hǎo,mǎn qiāng máo sāi bàn xiāo mó。

谭仁季以二诗见贻走笔次韵

曹彦约

诗才清不羡沧浪,曾向欧曾接瓣香。shī cái qīng bù xiàn cāng làng,céng xiàng ōu céng jiē bàn xiāng。
万里相逢书逊志,百年几见易含章。wàn lǐ xiāng féng shū xùn zhì,bǎi nián jǐ jiàn yì hán zhāng。
君温有脚开春盎,我暗无心得夜光。jūn wēn yǒu jiǎo kāi chūn àng,wǒ àn wú xīn dé yè guāng。
可奈文场催战急,阵云飞动正堂堂。kě nài wén chǎng cuī zhàn jí,zhèn yún fēi dòng zhèng táng táng。

次韵清卿用使君鹿鸣韵见贻

曹彦约

甲戌家声仅有传,等闲膏泽下云天。jiǎ xū jiā shēng jǐn yǒu chuán,děng xián gāo zé xià yún tiān。
苦无事业荣宗党,强把忠勤了岁年。kǔ wú shì yè róng zōng dǎng,qiáng bǎ zhōng qín le suì nián。
往事纷纭几折角,后来奔轶要加鞭。wǎng shì fēn yún jǐ zhé jiǎo,hòu lái bēn yì yào jiā biān。
得时自古无淹速,却与亨涂作寿仙。dé shí zì gǔ wú yān sù,què yǔ hēng tú zuò shòu xiān。

送友人

曹彦约

药裹包回碾臼声,得闲消息病先轻。yào guǒ bāo huí niǎn jiù shēng,dé xián xiāo xī bìng xiān qīng。
谓予不信看舟楫,之死无他况利名。wèi yǔ bù xìn kàn zhōu jí,zhī sǐ wú tā kuàng lì míng。
积雨晴边花蒂耐,好风吹外叶声平。jī yǔ qíng biān huā dì nài,hǎo fēng chuī wài yè shēng píng。
只愁岸送樯留后,却忆湘南老友生。zhǐ chóu àn sòng qiáng liú hòu,què yì xiāng nán lǎo yǒu shēng。

冬至伊迩滞留桂阳有感

曹彦约

如此生涯任转蓬,几年漂泊羡归鸿。rú cǐ shēng yá rèn zhuǎn péng,jǐ nián piāo pō xiàn guī hóng。
凄凉落日荒山外,黯澹愁云暮霭中。qī liáng luò rì huāng shān wài,àn dàn chóu yún mù ǎi zhōng。
丛菊乍残秋色远,岭梅将放雪光融。cóng jú zhà cán qiū sè yuǎn,lǐng méi jiāng fàng xuě guāng róng。
枯肠索尽浑无事,诗句粗成付碧筒。kū cháng suǒ jǐn hún wú shì,shī jù cū chéng fù bì tǒng。

忆归口号

曹彦约

壮年梁父粗成吟,亦谓逢时可尽心。zhuàng nián liáng fù cū chéng yín,yì wèi féng shí kě jǐn xīn。
过了许多空日月,得来轻弃旧山林。guò le xǔ duō kōng rì yuè,dé lái qīng qì jiù shān lín。
平生简册心犹壮,晚岁规模力不任。píng shēng jiǎn cè xīn yóu zhuàng,wǎn suì guī mó lì bù rèn。
何事一来何事去,去来端的要知音。hé shì yī lái hé shì qù,qù lái duān de yào zhī yīn。

忆归口号

曹彦约

初无警策骤惊人,亦不媕婀巧进身。chū wú jǐng cè zhòu jīng rén,yì bù ān ē qiǎo jìn shēn。
每向经筵持正论,愿于国脉奖忠臣。měi xiàng jīng yán chí zhèng lùn,yuàn yú guó mài jiǎng zhōng chén。
昔从新政趋严召,今为衰年避要津。xī cóng xīn zhèng qū yán zhào,jīn wèi shuāi nián bì yào jīn。
陛下果能行古道,虽闲犹是太平民。bì xià guǒ néng xíng gǔ dào,suī xián yóu shì tài píng mín。

忆归口号

曹彦约

漫说湖庄水与山,不因松菊便求闲。màn shuō hú zhuāng shuǐ yǔ shān,bù yīn sōng jú biàn qiú xián。
月中休沐才三日,殿外经从仅百间。yuè zhōng xiū mù cái sān rì,diàn wài jīng cóng jǐn bǎi jiān。
但有心期思报主,苦无脚力强趋班。dàn yǒu xīn qī sī bào zhǔ,kǔ wú jiǎo lì qiáng qū bān。
得归便欲疏宾客,本意刘伶不闭关。dé guī biàn yù shū bīn kè,běn yì liú líng bù bì guān。

春至

曹彦约

闰后阳和乐不禁,还将动静印天心。rùn hòu yáng hé lè bù jìn,hái jiāng dòng jìng yìn tiān xīn。
借留腊意梅藏玉,指点春容柳转金。jiè liú là yì méi cáng yù,zhǐ diǎn chūn róng liǔ zhuǎn jīn。
冗夺渐疏诗领略,情钟须索酒追寻。rǒng duó jiàn shū shī lǐng lüè,qíng zhōng xū suǒ jiǔ zhuī xún。
玉京山色䢼亭水,自与丝桐作赏音。yù jīng shān sè gōng tíng shuǐ,zì yǔ sī tóng zuò shǎng yīn。