古诗词

赵知宗挽诗三首

曹彦约

三桂先猷远,公来应瑞芝。sān guì xiān yóu yuǎn,gōng lái yīng ruì zhī。
子能传世业,令欲遍孙枝。zi néng chuán shì yè,lìng yù biàn sūn zhī。
笏盛床应满,端闿橐已持。hù shèng chuáng yīng mǎn,duān kǎi tuó yǐ chí。
挂冠犹进秩,天意卜深知。guà guān yóu jìn zhì,tiān yì bo shēn zhī。
曹彦约

曹彦约

曹彦约(1157~1228)南宋大臣。字简甫,号昌谷,南康军都昌(今属江西)人。淳熙八年进士。曾从朱熹讲学,后受人之召,负责汉阳军事,因部署抗金有方,改知汉阳军。后累官宝谟阁待制、知成都府。嘉定初,为湖南转运判官,镇压郴州(今湖南郴县)瑶民起义,后任利州路(今属陕西)转运判官兼知利州,发漕司储粮减价粜与饥民、通商蠲税,并论兵柄财权并列之弊。宝庆元年,擢为兵部侍郎,迁礼部侍郎,不久又授为兵部尚书,力辞不拜,后以华文阁学士致仕,卒谥“文简”。 曹彦约的作品>>

猜您喜欢

弈棋戏作

曹彦约

人皆托物涤尘襟,我亦于棋了寸阴。rén jiē tuō wù dí chén jīn,wǒ yì yú qí le cùn yīn。
散诞不知身老大,从容聊与世浮沉。sàn dàn bù zhī shēn lǎo dà,cóng róng liáo yǔ shì fú chén。
诸君误作机关说,老子初无胜负心。zhū jūn wù zuò jī guān shuō,lǎo zi chū wú shèng fù xīn。
收拾定应全局在,清风明月照书林。shōu shí dìng yīng quán jú zài,qīng fēng míng yuè zhào shū lín。

次韵长沙郑监庙公选

曹彦约

先生清德彻寒泉,应俗周旋更折旋。xiān shēng qīng dé chè hán quán,yīng sú zhōu xuán gèng zhé xuán。
游宦向来徒溷耳,盛名今得孰多焉。yóu huàn xiàng lái tú hùn ěr,shèng míng jīn dé shú duō yān。
诗严尚作蜂腰格,志大宁忧马腹鞭。shī yán shàng zuò fēng yāo gé,zhì dà níng yōu mǎ fù biān。
却似周公勤小物,乱挥珠玉掷忘年。què shì zhōu gōng qín xiǎo wù,luàn huī zhū yù zhì wàng nián。

次韵长沙郑监庙公选

曹彦约

已废诗坛罢酒兵,更无馀力敌分阴。yǐ fèi shī tán bà jiǔ bīng,gèng wú yú lì dí fēn yīn。
两章句好惊霏屑,千里神交信断金。liǎng zhāng jù hǎo jīng fēi xiè,qiān lǐ shén jiāo xìn duàn jīn。
如弈棋然随手著,效颦眉亦撚须吟。rú yì qí rán suí shǒu zhù,xiào pín méi yì niǎn xū yín。
不图病客甘投老,敢与诗人作赏音。bù tú bìng kè gān tóu lǎo,gǎn yǔ shī rén zuò shǎng yīn。

喜晴

曹彦约

捷书迟报已惊神,不分龙公巧障人。jié shū chí bào yǐ jīng shén,bù fēn lóng gōng qiǎo zhàng rén。
倾倒从头悭涩雨,破除当面艳阳春。qīng dào cóng tóu qiān sè yǔ,pò chú dāng miàn yàn yáng chūn。
有园未赏阴连屋,无地言归水拍津。yǒu yuán wèi shǎng yīn lián wū,wú dì yán guī shuǐ pāi jīn。
报道纤埃归洞壑,本来山色任横陈。bào dào xiān āi guī dòng hè,běn lái shān sè rèn héng chén。

喜晴

曹彦约

醉入机缄喜不胜,几多风雨一番晴。zuì rù jī jiān xǐ bù shèng,jǐ duō fēng yǔ yī fān qíng。
扫除氛祲乾坤大,拂试光辉日月明。sǎo chú fēn jìn qián kūn dà,fú shì guāng huī rì yuè míng。
万计官逋纾吏责,十分灯夕看人情。wàn jì guān bū shū lì zé,shí fēn dēng xī kàn rén qíng。
熙熙不但春台乐,从此东南说建平。xī xī bù dàn chūn tái lè,cóng cǐ dōng nán shuō jiàn píng。

春雪初霁

曹彦约

已通消息变垂杨,又忍须臾困海棠。yǐ tōng xiāo xī biàn chuí yáng,yòu rěn xū yú kùn hǎi táng。
雪意疏时风自恶,云根好处日争光。xuě yì shū shí fēng zì è,yún gēn hǎo chù rì zhēng guāng。
威严冷到汉三辅,艳冶春归唐六郎。wēi yán lěng dào hàn sān fǔ,yàn yě chūn guī táng liù láng。
四者欲并从古少,便将樽酒问群芳。sì zhě yù bìng cóng gǔ shǎo,biàn jiāng zūn jiǔ wèn qún fāng。

雨中同官游野园

曹彦约

忙了三年乍得闲,便乘风雨看溪山。máng le sān nián zhà dé xián,biàn chéng fēng yǔ kàn xī shān。
可怜过眼事多少,都不关心春往还。kě lián guò yǎn shì duō shǎo,dōu bù guān xīn chūn wǎng hái。
老至但惊霜上鬓,兴来聊复酒开颜。lǎo zhì dàn jīng shuāng shàng bìn,xīng lái liáo fù jiǔ kāi yán。
如今便作游人唤,更欲徜徉紫翠间。rú jīn biàn zuò yóu rén huàn,gèng yù cháng yáng zǐ cuì jiān。

诸丈和野园之诗乃复次韵

曹彦约

骧首弥年闭六关,倦飞今日遍千山。xiāng shǒu mí nián bì liù guān,juàn fēi jīn rì biàn qiān shān。
也知心醉非从事,顿觉身轻有大还。yě zhī xīn zuì fēi cóng shì,dùn jué shēn qīng yǒu dà hái。
酒债人生频检点,宦情山色正孱颜。jiǔ zhài rén shēng pín jiǎn diǎn,huàn qíng shān sè zhèng càn yán。
不须作恶悲儿女,更放羁人到席间。bù xū zuò è bēi ér nǚ,gèng fàng jī rén dào xí jiān。

陪李监税饮刘园

曹彦约

剩栽花木闹低墙,满刻诗文榜画堂。shèng zāi huā mù nào dī qiáng,mǎn kè shī wén bǎng huà táng。
郁李齐开枝尚弱,牡丹垂谢蕊犹香。yù lǐ qí kāi zhī shàng ruò,mǔ dān chuí xiè ruǐ yóu xiāng。
书生野趣人间少,游子佳时客里忙。shū shēng yě qù rén jiān shǎo,yóu zi jiā shí kè lǐ máng。
准拟灯前儿女问,得君全不负春光。zhǔn nǐ dēng qián ér nǚ wèn,dé jūn quán bù fù chūn guāng。

重阳湖庄无菊走笔招赵季清黄一之登高

曹彦约

摇落江村菊就荒,苦无节物报重阳。yáo luò jiāng cūn jú jiù huāng,kǔ wú jié wù bào zhòng yáng。
病来欲废传杯旧,老去唯思著帽强。bìng lái yù fèi chuán bēi jiù,lǎo qù wéi sī zhù mào qiáng。
已变枫丹秋尽力,仅存萸紫晚添香。yǐ biàn fēng dān qiū jǐn lì,jǐn cún yú zǐ wǎn tiān xiāng。
登高有景那能赋,唤取骚人赵与黄。dēng gāo yǒu jǐng nà néng fù,huàn qǔ sāo rén zhào yǔ huáng。

次韵黄一之

曹彦约

芜尽田园学亦荒,衰年无复梦张阳。wú jǐn tián yuán xué yì huāng,shuāi nián wú fù mèng zhāng yáng。
起予节里心期合,及此年时脚力强。qǐ yǔ jié lǐ xīn qī hé,jí cǐ nián shí jiǎo lì qiáng。
万古推迁陵谷变,几人登览姓名香。wàn gǔ tuī qiān líng gǔ biàn,jǐ rén dēng lǎn xìng míng xiāng。
欲追奔逸惭驽蹇,始信人间有乘黄。yù zhuī bēn yì cán nú jiǎn,shǐ xìn rén jiān yǒu chéng huáng。

九日遣兴

曹彦约

散诞平生百不忧,未应摇落学悲秋。sàn dàn píng shēng bǎi bù yōu,wèi yīng yáo luò xué bēi qiū。
傥来节物知寒暖,泛应宾朋任去留。tǎng lái jié wù zhī hán nuǎn,fàn yīng bīn péng rèn qù liú。
落帽粗豪非宿好,插花姿媚怯英游。luò mào cū háo fēi sù hǎo,chā huā zī mèi qiè yīng yóu。
不如只把茱萸看,免叹尊前岁月流。bù rú zhǐ bǎ zhū yú kàn,miǎn tàn zūn qián suì yuè liú。

次韵隆庆杨使君送别之章

曹彦约

倾盖星桥忆去年,官联预说使君贤。qīng gài xīng qiáo yì qù nián,guān lián yù shuō shǐ jūn xián。
别来风送空中月,此去云开剑里天。bié lái fēng sòng kōng zhōng yuè,cǐ qù yún kāi jiàn lǐ tiān。
治效龚黄方侧耳,交情嵇吕好差肩。zhì xiào gōng huáng fāng cè ěr,jiāo qíng jī lǚ hǎo chà jiān。
相逢便作阳关曲,数日销魂正黯然。xiāng féng biàn zuò yáng guān qū,shù rì xiāo hún zhèng àn rán。

次韵隆庆杨使君送别之章

曹彦约

细读君诗字字新,巧将盐豉入羹莼。xì dú jūn shī zì zì xīn,qiǎo jiāng yán shì rù gēng chún。
也知世路催行客,更遣工歌劳使臣。yě zhī shì lù cuī xíng kè,gèng qiǎn gōng gē láo shǐ chén。
千里身心空晤对,五经怀抱想纷纶。qiān lǐ shēn xīn kōng wù duì,wǔ jīng huái bào xiǎng fēn lún。
他年宛水昭亭外,把玩犹能绝点尘。tā nián wǎn shuǐ zhāo tíng wài,bǎ wán yóu néng jué diǎn chén。

春同伯中之栎田

曹彦约

涖卜他年正首丘,尚乘风日逐英游。lì bo tā nián zhèng shǒu qiū,shàng chéng fēng rì zhú yīng yóu。
平分正月春犹浅,断送元宵冷未休。píng fēn zhèng yuè chūn yóu qiǎn,duàn sòng yuán xiāo lěng wèi xiū。
藕断山钟黄檗外,枝分水转石榴头。ǒu duàn shān zhōng huáng bò wài,zhī fēn shuǐ zhuǎn shí liú tóu。
卷帘隐几俱为乐,付与涪翁闷得不。juǎn lián yǐn jǐ jù wèi lè,fù yǔ fú wēng mèn dé bù。