古诗词

和西园胡季履见寄

曹彦约

衣冠叶叶著师儒,创见皇家异代无。yī guān yè yè zhù shī rú,chuàng jiàn huáng jiā yì dài wú。
前事盛哉申国吕,近时继者武夷胡。qián shì shèng zāi shēn guó lǚ,jìn shí jì zhě wǔ yí hú。
累朝经学堪贻厥,三世名家列友于。lèi cháo jīng xué kān yí jué,sān shì míng jiā liè yǒu yú。
莫道新来凋一萼,西园老柏更清癯。mò dào xīn lái diāo yī è,xī yuán lǎo bǎi gèng qīng qú。
曹彦约

曹彦约

曹彦约(1157~1228)南宋大臣。字简甫,号昌谷,南康军都昌(今属江西)人。淳熙八年进士。曾从朱熹讲学,后受人之召,负责汉阳军事,因部署抗金有方,改知汉阳军。后累官宝谟阁待制、知成都府。嘉定初,为湖南转运判官,镇压郴州(今湖南郴县)瑶民起义,后任利州路(今属陕西)转运判官兼知利州,发漕司储粮减价粜与饥民、通商蠲税,并论兵柄财权并列之弊。宝庆元年,擢为兵部侍郎,迁礼部侍郎,不久又授为兵部尚书,力辞不拜,后以华文阁学士致仕,卒谥“文简”。 曹彦约的作品>>

猜您喜欢

知县再次韵不作平侧体复次韵二首

曹彦约

步出山前坂,遥望徒惊心。bù chū shān qián bǎn,yáo wàng tú jīng xīn。
下无百尺流,上无千岁林。xià wú bǎi chǐ liú,shàng wú qiān suì lín。
至人有遗言,三叹金玉音。zhì rén yǒu yí yán,sān tàn jīn yù yīn。
莫饮盗泉水,莫息恶木阴。mò yǐn dào quán shuǐ,mò xī è mù yīn。

知县再次韵不作平侧体复次韵二首

曹彦约

和氏得荆璞,眩走数百舍。hé shì dé jīng pú,xuàn zǒu shù bǎi shě。
谓足奉至尊,过眼不售价。wèi zú fèng zhì zūn,guò yǎn bù shòu jià。
有时置箧笥,光彩忽惊夜。yǒu shí zhì qiè sì,guāng cǎi hū jīng yè。
持归弄儿女,足以照里社。chí guī nòng ér nǚ,zú yǐ zhào lǐ shè。

赠日者

曹彦约

我本无能人,简册强缠绕。wǒ běn wú néng rén,jiǎn cè qiáng chán rào。
饶舌苦譊譊,外貌似了了。ráo shé kǔ náo náo,wài mào shì le le。
应酬聊复尔,懒惰亦不少。yīng chóu liáo fù ěr,lǎn duò yì bù shǎo。
眨眼鼻如雷,黄昏到天晓。zhǎ yǎn bí rú léi,huáng hūn dào tiān xiǎo。

上周益公

曹彦约

荒村建午月,斯螽动股鸣。huāng cūn jiàn wǔ yuè,sī zhōng dòng gǔ míng。
借问暑方炽,何意作秋声。jiè wèn shǔ fāng chì,hé yì zuò qiū shēng。
自言本寒族,四海无令名。zì yán běn hán zú,sì hǎi wú lìng míng。
振羽每自叹,在野神屡惊。zhèn yǔ měi zì tàn,zài yě shén lǚ jīng。
常恐向寒时,风霜莽飘零。cháng kǒng xiàng hán shí,fēng shuāng mǎng piāo líng。
忆昨寒谷中,春风全我生。yì zuó hán gǔ zhōng,chūn fēng quán wǒ shēng。
赠我百草芳,遄我趯趯征。zèng wǒ bǎi cǎo fāng,chuán wǒ tì tì zhēng。
是时木未茁,及此堇向荣。shì shí mù wèi zhuó,jí cǐ jǐn xiàng róng。
感彼蟋蟀歌,日月遒以倾。gǎn bǐ xī shuài gē,rì yuè qiú yǐ qīng。
促织未成章,凄切难为听。cù zhī wèi chéng zhāng,qī qiè nán wèi tīng。
愿言日载阳,有鸣随仓庚。yuàn yán rì zài yáng,yǒu míng suí cāng gēng。

老梅晦父改韵见贻走笔奉和

曹彦约

有酒且莫斟,听我歌一曲。yǒu jiǔ qiě mò zhēn,tīng wǒ gē yī qū。
所歌无长语,江梅倚修竹。suǒ gē wú zhǎng yǔ,jiāng méi yǐ xiū zhú。
炯炯寒露冰,皎皎白驹谷。jiǒng jiǒng hán lù bīng,jiǎo jiǎo bái jū gǔ。
粲粲能赋人,日日对高躅。càn càn néng fù rén,rì rì duì gāo zhú。
诗如何水曹,发兴扬州牧。shī rú hé shuǐ cáo,fā xīng yáng zhōu mù。
味入傅岩翁,调鼎国受福。wèi rù fù yán wēng,diào dǐng guó shòu fú。
桃李岂不华,入景混凡木。táo lǐ qǐ bù huá,rù jǐng hùn fán mù。
偃蹇有长松,穷年相照瞩。yǎn jiǎn yǒu zhǎng sōng,qióng nián xiāng zhào zhǔ。

赠别徐秀

曹彦约

出京才四日,雨雪日一县。chū jīng cái sì rì,yǔ xuě rì yī xiàn。
行遍浙江头,梦识庐山面。xíng biàn zhè jiāng tóu,mèng shí lú shān miàn。
相逢兄弟欢,莫作儿女恋。xiāng féng xiōng dì huān,mò zuò ér nǚ liàn。
归计动心旌,春风摇柳线。guī jì dòng xīn jīng,chūn fēng yáo liǔ xiàn。

赠别潘汉臣

曹彦约

宦薄鱼上竿,地左猿择木。huàn báo yú shàng gān,dì zuǒ yuán zé mù。
经过还似旧,笑语何时足。jīng guò hái shì jiù,xiào yǔ hé shí zú。
留君潘鬓在,许我曹装趣。liú jūn pān bìn zài,xǔ wǒ cáo zhuāng qù。
三年却归来,此梦如何续。sān nián què guī lái,cǐ mèng rú hé xù。

春日奉陪韩签虞丞

曹彦约

雨馀春水压堤沙,柳未花飞蒲茁芽。yǔ yú chūn shuǐ yā dī shā,liǔ wèi huā fēi pú zhuó yá。
清流激湍石佛寺,崇山峻岭野人家。qīng liú jī tuān shí fú sì,chóng shān jùn lǐng yě rén jiā。
大酉之山檀溪壑,秦俗未改书成车。dà yǒu zhī shān tán xī hè,qín sú wèi gǎi shū chéng chē。
居夷骤得群贤集,惠风鼓动生精华。jū yí zhòu dé qún xián jí,huì fēng gǔ dòng shēng jīng huá。
去年可疑张进士,市人物色争矜夸。qù nián kě yí zhāng jìn shì,shì rén wù sè zhēng jīn kuā。
今年舣棹无所适,坐看孤鹜齐落霞。jīn nián yǐ zhào wú suǒ shì,zuò kàn gū wù qí luò xiá。
长官敏者唐吏部,八龙受种今渥洼。zhǎng guān mǐn zhě táng lì bù,bā lóng shòu zhǒng jīn wò wā。
两年分韵得此老,未觉景物相宠嘉。liǎng nián fēn yùn dé cǐ lǎo,wèi jué jǐng wù xiāng chǒng jiā。
世南弄笔好商榷,宴客自许穷珍鲑。shì nán nòng bǐ hǎo shāng què,yàn kè zì xǔ qióng zhēn guī。
万金鼎至我亦喜,便欲染指鱼与虾。wàn jīn dǐng zhì wǒ yì xǐ,biàn yù rǎn zhǐ yú yǔ xiā。
汉司隶后最静者,家有白璧无点瑕。hàn sī lì hòu zuì jìng zhě,jiā yǒu bái bì wú diǎn xiá。
扣之清越声韵响,满座失喜相叹呀。kòu zhī qīng yuè shēng yùn xiǎng,mǎn zuò shī xǐ xiāng tàn ya。
怪予穷陋一不有,冠者八九乃独髽。guài yǔ qióng lòu yī bù yǒu,guān zhě bā jiǔ nǎi dú zhuā。
归而谋妇得斗酒,夜韭可剪鱼可叉。guī ér móu fù dé dòu jiǔ,yè jiǔ kě jiǎn yú kě chā。
偶欲占射酒似阙,自觉辈晚无肩差。ǒu yù zhàn shè jiǔ shì quē,zì jué bèi wǎn wú jiān chà。
暗中曹刘不易得,屈宋未死甘押衙。àn zhōng cáo liú bù yì dé,qū sòng wèi sǐ gān yā yá。
自从修禊卜师友,一洗万古况两蜗。zì cóng xiū xì bo shī yǒu,yī xǐ wàn gǔ kuàng liǎng wō。
但恐朝家用贤急,去我便立文石花。dàn kǒng cháo jiā yòng xián jí,qù wǒ biàn lì wén shí huā。
泮宫先生坐官舍,意此四子穷骄奢。pàn gōng xiān shēng zuò guān shě,yì cǐ sì zi qióng jiāo shē。
年前共得石居士,留客嵌空到日斜。nián qián gòng dé shí jū shì,liú kè qiàn kōng dào rì xié。

帅相泛巨舟东下水浅不可进盘旋三日仅至菱黄浦率同行就此作别简以小诗

曹彦约

半日鼕鼕离岸鼓,万斛龙骧发南浦。bàn rì dōng dōng lí àn gǔ,wàn hú lóng xiāng fā nán pǔ。
戈鋋照日牙纛明,百丈咿哑更双橹。gē chán zhào rì yá dào míng,bǎi zhàng yī yǎ gèng shuāng lǔ。
眼前突兀胜华屋,前厅中堂后圊浴。yǎn qián tū wù shèng huá wū,qián tīng zhōng táng hòu qīng yù。
主人燕坐拥歌舞,昼捧金樽夜银烛。zhǔ rén yàn zuò yōng gē wǔ,zhòu pěng jīn zūn yè yín zhú。
吴人馀皇那可比,汉家楼船聊尔耳。wú rén yú huáng nà kě bǐ,hàn jiā lóu chuán liáo ěr ěr。
有时但可济舟师,无事只堪横野水。yǒu shí dàn kě jì zhōu shī,wú shì zhǐ kān héng yě shuǐ。
太平州县边无哗,行所朝夕如居家。tài píng zhōu xiàn biān wú huā,xíng suǒ cháo xī rú jū jiā。
恩光草际碧弄色,心事柳梢黄茁芽。ēn guāng cǎo jì bì nòng sè,xīn shì liǔ shāo huáng zhuó yá。
我亦同时浮一叶,葭苇作篙蒲作楫。wǒ yì tóng shí fú yī yè,jiā wěi zuò gāo pú zuò jí。
坐久欠身头触篷,卧多辗转衣成摺。zuò jiǔ qiàn shēn tóu chù péng,wò duō niǎn zhuǎn yī chéng zhé。
旁瞻画鹢如飞动,绝似茅茨望梁栋。páng zhān huà yì rú fēi dòng,jué shì máo cí wàng liáng dòng。
春光娇面秋月眉,争妍不到书生梦。chūn guāng jiāo miàn qiū yuè méi,zhēng yán bù dào shū shēng mèng。
谁知浅水鸡笼山,顺风不下留惊滩。shuí zhī qiǎn shuǐ jī lóng shān,shùn fēng bù xià liú jīng tān。
津人用尽如神力,长年三老忘朝餐。jīn rén yòng jǐn rú shén lì,zhǎng nián sān lǎo wàng cháo cān。
呜呼材具各有用,粳稻不生穜稑种。wū hū cái jù gè yǒu yòng,jīng dào bù shēng zhǒng lù zhǒng。
涸辙聊濡鲋鱼沫,大壑方观巨鳞纵。hé zhé liáo rú fù yú mò,dà hè fāng guān jù lín zòng。
我生简便非惮烦,坐观燕蝠争晨昏。wǒ shēng jiǎn biàn fēi dàn fán,zuò guān yàn fú zhēng chén hūn。
瞥然便转子猷棹,明朝直到章江门。piē rán biàn zhuǎn zi yóu zhào,míng cháo zhí dào zhāng jiāng mén。

陪漕使春日吴江之集戏赠元理森父

曹彦约

垂虹夜吸吴侬水,画鹢朝飞张翰里。chuí hóng yè xī wú nóng shuǐ,huà yì cháo fēi zhāng hàn lǐ。
护客归来玉节闲,隐隐春光动浮蚁。hù kè guī lái yù jié xián,yǐn yǐn chūn guāng dòng fú yǐ。
倾盖鲈鱼故交蛎,可人森父佳元理。qīng gài lú yú gù jiāo lì,kě rén sēn fù jiā yuán lǐ。
著我中间醉却醒,旧管新收几年纪。zhù wǒ zhōng jiān zuì què xǐng,jiù guǎn xīn shōu jǐ nián jì。

次韵使君湖庄歌

曹彦约

使君德量湖水宽,和气袭人春避寒。shǐ jūn dé liàng hú shuǐ kuān,hé qì xí rén chūn bì hán。
山川自古穷绝处,铸铁点顽成转丹。shān chuān zì gǔ qióng jué chù,zhù tiě diǎn wán chéng zhuǎn dān。
频作好诗醇似酒,妃子斗妍西子丑。pín zuò hǎo shī chún shì jiǔ,fēi zi dòu yán xī zi chǒu。
人生行乐只花时,更吸西江斟一斗。rén shēng xíng lè zhǐ huā shí,gèng xī xī jiāng zhēn yī dòu。

次韵蔡元简麒湖庄之句

曹彦约

鸡本惮牺先断尾,燕粗能巢聊葺垒。jī běn dàn xī xiān duàn wěi,yàn cū néng cháo liáo qì lěi。
漫郎无用却归来,得熟道傍真苦李。màn láng wú yòng què guī lái,dé shú dào bàng zhēn kǔ lǐ。
谁家买田绿当户,何人种花红照水。shuí jiā mǎi tián lǜ dāng hù,hé rén zhǒng huā hóng zhào shuǐ。
君诗读罢已忘机,扑漉沙鸥随处起。jūn shī dú bà yǐ wàng jī,pū lù shā ōu suí chù qǐ。

大雪感怀

曹彦约

翻云覆雨纷轻薄,万瑞不如三白乐。fān yún fù yǔ fēn qīng báo,wàn ruì bù rú sān bái lè。
岁事相关国重轻,天意亦知人忖度。suì shì xiāng guān guó zhòng qīng,tiān yì yì zhī rén cǔn dù。
前年不雨旱为祟,今年不旱螟为恶。qián nián bù yǔ hàn wèi suì,jīn nián bù hàn míng wèi è。
造物与人着力深,一饱年来何落落。zào wù yǔ rén zhe lì shēn,yī bǎo nián lái hé luò luò。
宜春先生古君子,撑肠万卷一丘壑。yí chūn xiān shēng gǔ jūn zi,chēng cháng wàn juǎn yī qiū hè。
吟哦乍拟柳飞絮,感慨相辉花有萼。yín ó zhà nǐ liǔ fēi xù,gǎn kǎi xiāng huī huā yǒu è。
商量雪意驰一骑,改变天容翔万鹤。shāng liàng xuě yì chí yī qí,gǎi biàn tiān róng xiáng wàn hè。
翻思五十乾道年,是非一律无今昨。fān sī wǔ shí qián dào nián,shì fēi yī lǜ wú jīn zuó。
日月逝矣几丰耗,人物眇然增索寞。rì yuè shì yǐ jǐ fēng hào,rén wù miǎo rán zēng suǒ mò。
吹篪寡唱气欲竭,陟屺何心泪犹阁。chuī chí guǎ chàng qì yù jié,zhì qǐ hé xīn lèi yóu gé。
再拜珠玑卜来岁,十袭藏之富囊橐。zài bài zhū jī bo lái suì,shí xí cáng zhī fù náng tuó。

季直经干喜得三白次师绎韵见饷走笔奉和

曹彦约

三农一命如纸薄,已定盖藏犹不乐。sān nóng yī mìng rú zhǐ báo,yǐ dìng gài cáng yóu bù lè。
年来悭雪意如何,抟空岁事堪隃度。nián lái qiān xuě yì rú hé,tuán kōng suì shì kān shù dù。
新夸两白已呈祥,数日天工还作恶。xīn kuā liǎng bái yǐ chéng xiáng,shù rì tiān gōng hái zuò è。
栽培玉屑界琼田,指顾同云藏碧落。zāi péi yù xiè jiè qióng tián,zhǐ gù tóng yún cáng bì luò。
万象改容龙战野,满船空载鱼纵壑。wàn xiàng gǎi róng lóng zhàn yě,mǎn chuán kōng zài yú zòng hè。
诗才唤起金闺人,坡上传香梅缀萼。shī cái huàn qǐ jīn guī rén,pō shàng chuán xiāng méi zhuì è。
明当改选岁又稔,扬州骑得缠腰鹤。míng dāng gǎi xuǎn suì yòu rěn,yáng zhōu qí dé chán yāo hè。
家有灵光独岿然,事感鸰原惊已昨。jiā yǒu líng guāng dú kuī rán,shì gǎn líng yuán jīng yǐ zuó。
岂无他人和者寡,不有阿咸几落寞。qǐ wú tā rén hé zhě guǎ,bù yǒu ā xián jǐ luò mò。
关心不见九华楼,旧游莫叹登云阁。guān xīn bù jiàn jiǔ huá lóu,jiù yóu mò tàn dēng yún gé。
与我新诗字字奇,珠玉盈怀分陆橐。yǔ wǒ xīn shī zì zì qí,zhū yù yíng huái fēn lù tuó。

陪使者护客晚发京口

曹彦约

拖船鸟惊兽骇奔,追夫雷动云作屯。tuō chuán niǎo jīng shòu hài bēn,zhuī fū léi dòng yún zuò tún。
前日生辰使者去,贺正又出丹阳门。qián rì shēng chén shǐ zhě qù,hè zhèng yòu chū dān yáng mén。
欲上未上军人马,似响不响县官喏。yù shàng wèi shàng jūn rén mǎ,shì xiǎng bù xiǎng xiàn guān nuò。
穷冬闸闭水不行,深夜火明山欲赭。qióng dōng zhá bì shuǐ bù xíng,shēn yè huǒ míng shān yù zhě。
尚书太尉传语来,夫船未足官须催。shàng shū tài wèi chuán yǔ lái,fū chuán wèi zú guān xū cuī。
敌使三节能几耳,客载万舸何为哉。dí shǐ sān jié néng jǐ ěr,kè zài wàn gě hé wèi zāi。
甘心事仇谁作俑,耻不自羞犹怂恿。gān xīn shì chóu shuí zuò yǒng,chǐ bù zì xiū yóu sǒng yǒng。
古来秦祸不须胡,蒙恬斥外斯高宠。gǔ lái qín huò bù xū hú,méng tián chì wài sī gāo chǒng。