古诗词

春日奉陪韩签虞丞

曹彦约

雨馀春水压堤沙,柳未花飞蒲茁芽。yǔ yú chūn shuǐ yā dī shā,liǔ wèi huā fēi pú zhuó yá。
清流激湍石佛寺,崇山峻岭野人家。qīng liú jī tuān shí fú sì,chóng shān jùn lǐng yě rén jiā。
大酉之山檀溪壑,秦俗未改书成车。dà yǒu zhī shān tán xī hè,qín sú wèi gǎi shū chéng chē。
居夷骤得群贤集,惠风鼓动生精华。jū yí zhòu dé qún xián jí,huì fēng gǔ dòng shēng jīng huá。
去年可疑张进士,市人物色争矜夸。qù nián kě yí zhāng jìn shì,shì rén wù sè zhēng jīn kuā。
今年舣棹无所适,坐看孤鹜齐落霞。jīn nián yǐ zhào wú suǒ shì,zuò kàn gū wù qí luò xiá。
长官敏者唐吏部,八龙受种今渥洼。zhǎng guān mǐn zhě táng lì bù,bā lóng shòu zhǒng jīn wò wā。
两年分韵得此老,未觉景物相宠嘉。liǎng nián fēn yùn dé cǐ lǎo,wèi jué jǐng wù xiāng chǒng jiā。
世南弄笔好商榷,宴客自许穷珍鲑。shì nán nòng bǐ hǎo shāng què,yàn kè zì xǔ qióng zhēn guī。
万金鼎至我亦喜,便欲染指鱼与虾。wàn jīn dǐng zhì wǒ yì xǐ,biàn yù rǎn zhǐ yú yǔ xiā。
汉司隶后最静者,家有白璧无点瑕。hàn sī lì hòu zuì jìng zhě,jiā yǒu bái bì wú diǎn xiá。
扣之清越声韵响,满座失喜相叹呀。kòu zhī qīng yuè shēng yùn xiǎng,mǎn zuò shī xǐ xiāng tàn ya。
怪予穷陋一不有,冠者八九乃独髽。guài yǔ qióng lòu yī bù yǒu,guān zhě bā jiǔ nǎi dú zhuā。
归而谋妇得斗酒,夜韭可剪鱼可叉。guī ér móu fù dé dòu jiǔ,yè jiǔ kě jiǎn yú kě chā。
偶欲占射酒似阙,自觉辈晚无肩差。ǒu yù zhàn shè jiǔ shì quē,zì jué bèi wǎn wú jiān chà。
暗中曹刘不易得,屈宋未死甘押衙。àn zhōng cáo liú bù yì dé,qū sòng wèi sǐ gān yā yá。
自从修禊卜师友,一洗万古况两蜗。zì cóng xiū xì bo shī yǒu,yī xǐ wàn gǔ kuàng liǎng wō。
但恐朝家用贤急,去我便立文石花。dàn kǒng cháo jiā yòng xián jí,qù wǒ biàn lì wén shí huā。
泮宫先生坐官舍,意此四子穷骄奢。pàn gōng xiān shēng zuò guān shě,yì cǐ sì zi qióng jiāo shē。
年前共得石居士,留客嵌空到日斜。nián qián gòng dé shí jū shì,liú kè qiàn kōng dào rì xié。
曹彦约

曹彦约

曹彦约(1157~1228)南宋大臣。字简甫,号昌谷,南康军都昌(今属江西)人。淳熙八年进士。曾从朱熹讲学,后受人之召,负责汉阳军事,因部署抗金有方,改知汉阳军。后累官宝谟阁待制、知成都府。嘉定初,为湖南转运判官,镇压郴州(今湖南郴县)瑶民起义,后任利州路(今属陕西)转运判官兼知利州,发漕司储粮减价粜与饥民、通商蠲税,并论兵柄财权并列之弊。宝庆元年,擢为兵部侍郎,迁礼部侍郎,不久又授为兵部尚书,力辞不拜,后以华文阁学士致仕,卒谥“文简”。 曹彦约的作品>>

猜您喜欢

满庭芳·其六寿妻

曹彦约

老子今年,年登七十,阿婆年亦相当。lǎo zi jīn nián,nián dēng qī shí,ā pó nián yì xiāng dāng。
几年辛苦,今日小风光。jǐ nián xīn kǔ,jīn rì xiǎo fēng guāng。
遇好景,何妨笑饮,依前是、未放心肠。yù hǎo jǐng,hé fáng xiào yǐn,yī qián shì wèi fàng xīn cháng。
人都道,明明了了,强似个儿郎。rén dōu dào,míng míng le le,qiáng shì gè ér láng。
幸偿。xìng cháng。
婚嫁了,双雏蓝袖,拜舞称觞。hūn jià le,shuāng chú lán xiù,bài wǔ chēng shāng。
女随夫上任,孙渐成行。nǚ suí fū shàng rèn,sūn jiàn chéng xíng。
惭愧十分圆满,无以报、办取炉香。cán kuì shí fēn yuán mǎn,wú yǐ bào bàn qǔ lú xiāng。
频频祝,百年相守,老子更清强。pín pín zhù,bǎi nián xiāng shǒu,lǎo zi gèng qīng qiáng。

中和后一日吴门阻雪距春分才三日

曹彦约

梅容惨不竞,乌语噤无声。méi róng cǎn bù jìng,wū yǔ jìn wú shēng。
二月朔已告,三日春当分。èr yuè shuò yǐ gào,sān rì chūn dāng fēn。
寒馀凌暖律,雪后更同云。hán yú líng nuǎn lǜ,xuě hòu gèng tóng yún。
但恐严凝误,阳和欲奏勋。dàn kǒng yán níng wù,yáng hé yù zòu xūn。

再赋红梅四十字

曹彦约

雪月个高寒,求多意未阑。xuě yuè gè gāo hán,qiú duō yì wèi lán。
林逋五品服,宋璟九还丹。lín bū wǔ pǐn fú,sòng jǐng jiǔ hái dān。
老友松筠健,贤宗鼎鼐酸。lǎo yǒu sōng yún jiàn,xián zōng dǐng nài suān。
任渠蜂蝶闹,难作武陵看。rèn qú fēng dié nào,nán zuò wǔ líng kàn。

同景辅登楼约集少陵句

曹彦约

徐步移斑杖,登临意惘然。xú bù yí bān zhàng,dēng lín yì wǎng rán。
云霄遗暑湿,楼閤倚山巅。yún xiāo yí shǔ shī,lóu gé yǐ shān diān。
薄劣惭真隐,虚空不离禅。báo liè cán zhēn yǐn,xū kōng bù lí chán。
我生无倚著,自有一山川。wǒ shēng wú yǐ zhù,zì yǒu yī shān chuān。

同景辅登楼约集少陵句

曹彦约

开辟当天险,分明在眼前。kāi pì dāng tiān xiǎn,fēn míng zài yǎn qián。
野桥齐度马,森木乱鸣蝉。yě qiáo qí dù mǎ,sēn mù luàn míng chán。
稠叠多幽事,凄凉忆去年。chóu dié duō yōu shì,qī liáng yì qù nián。
何时一樽酒,恣意向江天。hé shí yī zūn jiǔ,zì yì xiàng jiāng tiān。

送十三郎赴尉汉阳二首

曹彦约

宦路今如此,亲闱望已深。huàn lù jīn rú cǐ,qīn wéi wàng yǐ shēn。
是谁门户责,慰我父兄心。shì shuí mén hù zé,wèi wǒ fù xiōng xīn。
镜里休频看,杯中但浅斟。jìng lǐ xiū pín kàn,bēi zhōng dàn qiǎn zhēn。
前贤官业处,端的要追寻。qián xián guān yè chù,duān de yào zhuī xún。

送十三郎赴尉汉阳二首

曹彦约

此地关情久,淳庞好士民。cǐ dì guān qíng jiǔ,chún páng hǎo shì mín。
向来同患难,今历几秋春。xiàng lái tóng huàn nán,jīn lì jǐ qiū chūn。
彩棒迎新尉,绨袍说旧人。cǎi bàng yíng xīn wèi,tí páo shuō jiù rén。
为言昌谷老,寄语益相亲。wèi yán chāng gǔ lǎo,jì yǔ yì xiāng qīn。

出郊偶成呈府判知县三丈二首

曹彦约

奉行三尺令,问讯十分春。fèng xíng sān chǐ lìng,wèn xùn shí fēn chūn。
鸡犬柴门晓,牛羊草径新。jī quǎn chái mén xiǎo,niú yáng cǎo jìng xīn。
远投双岭寺,频见耦耕人。yuǎn tóu shuāng lǐng sì,pín jiàn ǒu gēng rén。
我亦江南客,为农颇识真。wǒ yì jiāng nán kè,wèi nóng pǒ shí zhēn。

出郊偶成呈府判知县三丈二首

曹彦约

去郭喧嚣远,空江气象宽。qù guō xuān xiāo yuǎn,kōng jiāng qì xiàng kuān。
柳舒含絮媚,梅褪着枝酸。liǔ shū hán xù mèi,méi tuì zhe zhī suān。
物外登山好,公馀尽日欢。wù wài dēng shān hǎo,gōng yú jǐn rì huān。
归迟应犯夜,暝色占江干。guī chí yīng fàn yè,míng sè zhàn jiāng gàn。

寒露日阻风雨左里诗

曹彦约

久谓热当雨,兹来归近家。jiǔ wèi rè dāng yǔ,zī lái guī jìn jiā。
露寒迟应节,天变勇飞沙。lù hán chí yīng jié,tiān biàn yǒng fēi shā。
瓮白应浮酒,篱黄可着花。wèng bái yīng fú jiǔ,lí huáng kě zhe huā。
一江三十里,直欲问仙槎。yī jiāng sān shí lǐ,zhí yù wèn xiān chá。

挽致政朝散王大夫章二首

曹彦约

风流江左后,今不愧诸王。fēng liú jiāng zuǒ hòu,jīn bù kuì zhū wáng。
弓冶儒非误,衣冠晚见偿。gōng yě rú fēi wù,yī guān wǎn jiàn cháng。
当时独立处,千载状元乡。dāng shí dú lì chù,qiān zài zhuàng yuán xiāng。
天定常如此,三槐有二郎。tiān dìng cháng rú cǐ,sān huái yǒu èr láng。

挽致政朝散王大夫章二首

曹彦约

子贵人间有,亲难及盛年。zi guì rén jiān yǒu,qīn nán jí shèng nián。
出藩先使节,入从冠经筵。chū fān xiān shǐ jié,rù cóng guān jīng yán。
问政承颜日,归乡属纩前。wèn zhèng chéng yán rì,guī xiāng shǔ kuàng qián。
谁能碑有道,还合传先贤。shuí néng bēi yǒu dào,hái hé chuán xiān xián。

同知枢密程公挽章二首

曹彦约

用尽文章力,多驰剸拨声。yòng jǐn wén zhāng lì,duō chí tuán bō shēng。
一朝归禁近,再岁即钧衡。yī cháo guī jìn jìn,zài suì jí jūn héng。
遇合功名迫,哀荣日月倾。yù hé gōng míng pò,āi róng rì yuè qīng。
盐梅空有志,缩手未调羹。yán méi kōng yǒu zhì,suō shǒu wèi diào gēng。

同知枢密程公挽章二首

曹彦约

忆昔都城会,论交戊午班。yì xī dōu chéng huì,lùn jiāo wù wǔ bān。
故书虽绝迹,晚景自贪闲。gù shū suī jué jì,wǎn jǐng zì tān xián。
契阔形骸外,参差出处间。qì kuò xíng hái wài,cān chà chū chù jiān。
重来风作恶,黯淡宝莲山。zhòng lái fēng zuò è,àn dàn bǎo lián shān。

挽蔡祭酒诗二首

曹彦约

旧说乘骢老,新来衣绣人。jiù shuō chéng cōng lǎo,xīn lái yī xiù rén。
眷方隆嗣圣,世已厌成均。juàn fāng lóng sì shèng,shì yǐ yàn chéng jūn。
景晚迟鹓序,边秋忆虎臣。jǐng wǎn chí yuān xù,biān qiū yì hǔ chén。
家声传庆历,忠惠岂前身。jiā shēng chuán qìng lì,zhōng huì qǐ qián shēn。
3011234567»