古诗词

谢太守答诗莱州

郑侠

闲斋掩昼扉,疏竹间风韵。xián zhāi yǎn zhòu fēi,shū zhú jiān fēng yùn。
兀坐无所为,仰高方苦峻。wù zuò wú suǒ wèi,yǎng gāo fāng kǔ jùn。
关关两喜鹊,如以捷来献。guān guān liǎng xǐ què,rú yǐ jié lái xiàn。
疑其喜过常,精爽抑何顿。yí qí xǐ guò cháng,jīng shuǎng yì hé dùn。
谓当有嘉宾,结驷问原宪。wèi dāng yǒu jiā bīn,jié sì wèn yuán xiàn。
不然亲交书,万里来问讯。bù rán qīn jiāo shū,wàn lǐ lái wèn xùn。
何意二千石,新书烂盈卷。hé yì èr qiān shí,xīn shū làn yíng juǎn。
使者入衡门,红光十馀仞。shǐ zhě rù héng mén,hóng guāng shí yú rèn。
衣冠出蓬室,再拜望城阃。yī guān chū péng shì,zài bài wàng chéng kǔn。
开缄列宿动,芒角相辉焕。kāi jiān liè sù dòng,máng jiǎo xiāng huī huàn。
捧读未终篇,钦降已三叹。pěng dú wèi zhōng piān,qīn jiàng yǐ sān tàn。
譬如涉春波,渺不知涯岸。pì rú shè chūn bō,miǎo bù zhī yá àn。
又若惊雷霆,但觉目眩转。yòu ruò jīng léi tíng,dàn jué mù xuàn zhuǎn。
谁言匹夫穷,陋巷一箪饭。shuí yán pǐ fū qióng,lòu xiàng yī dān fàn。
箧有无价珍,贵于青玉案。qiè yǒu wú jià zhēn,guì yú qīng yù àn。
昨者鄙俚辞,惟求指瑕舋。zuó zhě bǐ lǐ cí,wéi qiú zhǐ xiá xìn。
敢期明月珠,倾泻殊不吝。gǎn qī míng yuè zhū,qīng xiè shū bù lìn。
重重借褒誉,许与良过分。zhòng zhòng jiè bāo yù,xǔ yǔ liáng guò fēn。
酷爱愚且直,还怜贫且困。kù ài yú qiě zhí,hái lián pín qiě kùn。
惟人最难知,圣哲其犹恨。wéi rén zuì nán zhī,shèng zhé qí yóu hèn。
自非明如日,安得物无遁。zì fēi míng rú rì,ān dé wù wú dùn。
程孔昔中涂,邂逅适所愿。chéng kǒng xī zhōng tú,xiè hòu shì suǒ yuàn。
倾盖毕所怀,日西不知倦。qīng gài bì suǒ huái,rì xī bù zhī juàn。
圣贤欣道合,万古直一瞬。shèng xián xīn dào hé,wàn gǔ zhí yī shùn。
凄凉千载馀,此道谁复振。qī liáng qiān zài yú,cǐ dào shuí fù zhèn。
未闻似今日,曾不拜公面。wèi wén shì jīn rì,céng bù bài gōng miàn。
顾遇过所亲,思知久弥浚。gù yù guò suǒ qīn,sī zhī jiǔ mí jùn。
重念樗散材,平生慕忠顺。zhòng niàn chū sàn cái,píng shēng mù zhōng shùn。
青衫百僚末,言责固所逭。qīng shān bǎi liáo mò,yán zé gù suǒ huàn。
若其爱君心,岂以爵禄辨。ruò qí ài jūn xīn,qǐ yǐ jué lù biàn。
谓宜为民上,必与同喜愠。wèi yí wèi mín shàng,bì yǔ tóng xǐ yùn。
谓宜食君禄,宁当复私徇。wèi yí shí jūn lù,níng dāng fù sī xùn。
刀斧且满前,斯诚岂磨磷。dāo fǔ qiě mǎn qián,sī chéng qǐ mó lín。
千载幸一时,岩廊拱尧舜。qiān zài xìng yī shí,yán láng gǒng yáo shùn。
夔皋岂无人,共鲧偶未窜。kuí gāo qǐ wú rén,gòng gǔn ǒu wèi cuàn。
眷委一失真,聪明不无乱。juàn wěi yī shī zhēn,cōng míng bù wú luàn。
出令以便民,动皆为深患。chū lìng yǐ biàn mín,dòng jiē wèi shēn huàn。
疲羸死饥冻,重负遭囚绊。pí léi sǐ jī dòng,zhòng fù zāo qiú bàn。
奔逃苟自活,父子潜分散。bēn táo gǒu zì huó,fù zi qián fēn sàn。
以天征不义,如以雨苏旱。yǐ tiān zhēng bù yì,rú yǐ yǔ sū hàn。
箪食迎王师,东征西夷怨。dān shí yíng wáng shī,dōng zhēng xī yí yuàn。
未闻百万帅,戈鋋日持玩。wèi wén bǎi wàn shuài,gē chán rì chí wán。
南取十数洞,西开五六郡。nán qǔ shí shù dòng,xī kāi wǔ liù jùn。
府库为一空,白骨成龙断。fǔ kù wèi yī kōng,bái gǔ chéng lóng duàn。
大臣弄权柄,生杀在顾盼。dà chén nòng quán bǐng,shēng shā zài gù pàn。
威福不有归,佞邪尚何惮。wēi fú bù yǒu guī,nìng xié shàng hé dàn。
公忠获罪咎,正直招诃谴。gōng zhōng huò zuì jiù,zhèng zhí zhāo hē qiǎn。
幽恚郁不伸,变异以频见。yōu huì yù bù shēn,biàn yì yǐ pín jiàn。
阴阳为之沴,淫潦仍乾暵。yīn yáng wèi zhī lì,yín lǎo réng qián hàn。
方且颂太平,长歌事赓赞。fāng qiě sòng tài píng,zhǎng gē shì gēng zàn。
天子九重门,深居拱闲燕。tiān zi jiǔ zhòng mén,shēn jū gǒng xián yàn。
人人怀欺匿,比周相引荐。rén rén huái qī nì,bǐ zhōu xiāng yǐn jiàn。
以侠观此时,纲维一何紊。yǐ xiá guān cǐ shí,gāng wéi yī hé wěn。
滔滔恐皆溺,心窃拟手援。tāo tāo kǒng jiē nì,xīn qiè nǐ shǒu yuán。
是以屡上章,指陈几欲遍。shì yǐ lǚ shàng zhāng,zhǐ chén jǐ yù biàn。
初虽蒙嘉纳,终不离谗间。chū suī méng jiā nà,zhōng bù lí chán jiān。
弃逐来穷陬,星霜两经闰。qì zhú lái qióng zōu,xīng shuāng liǎng jīng rùn。
簪绅满朝著,大半嗟排摈。zān shēn mǎn cháo zhù,dà bàn jiē pái bìn。
谁为悯穷褐,粟帛推馀羡。shuí wèi mǐn qióng hè,sù bó tuī yú xiàn。
谁为念孤独,齿牙借馀论。shuí wèi niàn gū dú,chǐ yá jiè yú lùn。
重伤弃逐久,不敢略自辩。zhòng shāng qì zhú jiǔ,bù gǎn lüè zì biàn。
高堂有单亲,日久庭闱恋。gāo táng yǒu dān qīn,rì jiǔ tíng wéi liàn。
同时得罪人,一赦皆从便。tóng shí dé zuì rén,yī shè jiē cóng biàn。
惟兹尚远斥,不许归宁觐。wéi zī shàng yuǎn chì,bù xǔ guī níng jìn。
拟扣阊阖门,明扬紫宸殿。nǐ kòu chāng hé mén,míng yáng zǐ chén diàn。
恨无可言路,勇决固所断。hèn wú kě yán lù,yǒng jué gù suǒ duàn。
嗟嗟道云亡,丈夫儿女懦。jiē jiē dào yún wáng,zhàng fū ér nǚ nuò。
势利同险巇,风云借馀便。shì lì tóng xiǎn xī,fēng yún jiè yú biàn。
谁非顾金钱,谁非思达宦。shuí fēi gù jīn qián,shuí fēi sī dá huàn。
孳孳顾理义,恻恻念寒畯。zī zī gù lǐ yì,cè cè niàn hán jùn。
如公今几人,百世绍休闻。rú gōng jīn jǐ rén,bǎi shì shào xiū wén。

郑侠

宋福州福清人,字介夫,号大庆居士、一拂居士。英宗治平四年进士。调光州司法参军。秩满入京,对王安石言新法不便。久之,监安上门。神宗熙宁七年,久旱不雨,流民扶携塞道,绘流民图上之,奏请罢新法,次日,新法罢去者十有八事。吕惠卿执政,又上疏论之,谪汀州编管,徙英州。哲宗立,始得归。元符七年,再贬英州。徽宗立,赦还,复故官,旋又为蔡京所夺,遂不复出。有《西塘集》。 郑侠的作品>>

猜您喜欢

陈元叟清轩

郑侠

尘坌中轩户,谁标似水名。chén bèn zhōng xuān hù,shuí biāo shì shuǐ míng。
物讹空自汩,人性本来清。wù é kōng zì gǔ,rén xìng běn lái qīng。
天上云藏月,人间石裹英。tiān shàng yún cáng yuè,rén jiān shí guǒ yīng。
云开与石裂,精莹自分明。yún kāi yǔ shí liè,jīng yíng zì fēn míng。

季冬桃花

郑侠

真宰终无妄,元和岂有偏。zhēn zǎi zhōng wú wàng,yuán hé qǐ yǒu piān。
如何洞天蕊,开向雪花前。rú hé dòng tiān ruǐ,kāi xiàng xuě huā qián。
游骑虽然阒,红芳亦自鲜。yóu qí suī rán qù,hóng fāng yì zì xiān。
惟应祝融氏,偷窃玩馀年。wéi yīng zhù róng shì,tōu qiè wán yú nián。

次韵严巨孟

郑侠

侠也生来拙,论才寸不通。xiá yě shēng lái zhuō,lùn cái cùn bù tōng。
趋时惭寡术,守古又无功。qū shí cán guǎ shù,shǒu gǔ yòu wú gōng。
永日书千卷,闲宵月数峰。yǒng rì shū qiān juǎn,xián xiāo yuè shù fēng。
惟期贤者达,邃閤见开通。wéi qī xián zhě dá,suì gé jiàn kāi tōng。

次韵严巨孟

郑侠

侠也荒唐学,文章愧古风。xiá yě huāng táng xué,wén zhāng kuì gǔ fēng。
谁将覆醯醢,子谓近蜺虹。shuí jiāng fù xī hǎi,zi wèi jìn ní hóng。
去圣虽云远,微言信可宗。qù shèng suī yún yuǎn,wēi yán xìn kě zōng。
期君振颓敝,谟典嗣前功。qī jūn zhèn tuí bì,mó diǎn sì qián gōng。

次韵严巨孟

郑侠

侠也愚而已,奚称忠与刚。xiá yě yú ér yǐ,xī chēng zhōng yǔ gāng。
未能安社稷,自合窜炎荒。wèi néng ān shè jì,zì hé cuàn yán huāng。
国以民为本,仁当生不伤。guó yǐ mín wèi běn,rén dāng shēng bù shāng。
君其明辨此,万里在飞翔。jūn qí míng biàn cǐ,wàn lǐ zài fēi xiáng。

和孟坚二月晦同出城

郑侠

花柳接重闉,三分破二春。huā liǔ jiē zhòng yīn,sān fēn pò èr chūn。
江梅初弄雪,垄麦旋收新。jiāng méi chū nòng xuě,lǒng mài xuán shōu xīn。
缨绋嗟尘事,农桑羡野民。yīng fú jiē chén shì,nóng sāng xiàn yě mín。
暂陪游乐乘,此日是何辰。zàn péi yóu lè chéng,cǐ rì shì hé chén。

和孟坚二月晦同出城

郑侠

城中未必闷,出郭喜还生。chéng zhōng wèi bì mèn,chū guō xǐ hái shēng。
浓淡山原气,高低溪涧声。nóng dàn shān yuán qì,gāo dī xī jiàn shēng。
鸣棋振幽谷,把酒听流莺。míng qí zhèn yōu gǔ,bǎ jiǔ tīng liú yīng。
疏旷还随分,何须学步兵。shū kuàng hái suí fēn,hé xū xué bù bīng。

和荆公何处难忘酒诗

郑侠

何处难缄口,熙宁政失中。hé chù nán jiān kǒu,xī níng zhèng shī zhōng。
四方三面战,十室九家空。sì fāng sān miàn zhàn,shí shì jiǔ jiā kōng。
见佞眸如水,闻忠耳似聋。jiàn nìng móu rú shuǐ,wén zhōng ěr shì lóng。
君门深万里,安得此言通。jūn mén shēn wàn lǐ,ān dé cǐ yán tōng。

和叔粲沧浪亭

郑侠

高亭殖殖水冷冷,笑指鸥凫坐晚汀。gāo tíng zhí zhí shuǐ lěng lěng,xiào zhǐ ōu fú zuò wǎn tīng。
远不闻声千橹去,矫如争秀数峰青。yuǎn bù wén shēng qiān lǔ qù,jiǎo rú zhēng xiù shù fēng qīng。
烟云窗牖纷纷雨,露月蒹葭点点星。yān yún chuāng yǒu fēn fēn yǔ,lù yuè jiān jiā diǎn diǎn xīng。
最好归舆拥双璧,笙歌灯火照仙屏。zuì hǎo guī yú yōng shuāng bì,shēng gē dēng huǒ zhào xiān píng。

题仁王横山阁

郑侠

案俯横山跨海来,拂云高阁为谁开。àn fǔ héng shān kuà hǎi lái,fú yún gāo gé wèi shuí kāi。
荒溪古木闲猿洞,明月白沙空钓台。huāng xī gǔ mù xián yuán dòng,míng yuè bái shā kōng diào tái。
晓日东风龙夭矫,秋风西峡凤徘徊。xiǎo rì dōng fēng lóng yāo jiǎo,qiū fēng xī xiá fèng pái huái。
居然静卧江南岸,天堑波涛亦壮哉。jū rán jìng wò jiāng nán àn,tiān qiàn bō tāo yì zhuàng zāi。

次张子京游天王湖作

郑侠

湖上迟迟不忍还,谈玄清彻几重关。hú shàng chí chí bù rěn hái,tán xuán qīng chè jǐ zhòng guān。
旋岚野马皆归静,逝鸟潜鱼各自闲。xuán lán yě mǎ jiē guī jìng,shì niǎo qián yú gè zì xián。
坠果露巢秋后树,淡烟斜日晚来山。zhuì guǒ lù cháo qiū hòu shù,dàn yān xié rì wǎn lái shān。
吟情到此何终极,注目红云紫雾间。yín qíng dào cǐ hé zhōng jí,zhù mù hóng yún zǐ wù jiān。

同子忠上西楼

郑侠

偶因送客上西楼,共爱佳城枕海陬。ǒu yīn sòng kè shàng xī lóu,gòng ài jiā chéng zhěn hǎi zōu。
雁翅人家千巷陌,犬牙商舶数汀洲。yàn chì rén jiā qiān xiàng mò,quǎn yá shāng bó shù tīng zhōu。
风吹细雨兼秋净,云漏疏星带水流。fēng chuī xì yǔ jiān qiū jìng,yún lòu shū xīng dài shuǐ liú。
独有单亲头早白,迢迢东望不胜愁。dú yǒu dān qīn tóu zǎo bái,tiáo tiáo dōng wàng bù shèng chóu。

次韵陈秀才告别之作

郑侠

行橐萧萧又出门,岂应踪迹溷东园。xíng tuó xiāo xiāo yòu chū mén,qǐ yīng zōng jì hùn dōng yuán。
诗书无地人间世,山野有亭江上村。shī shū wú dì rén jiān shì,shān yě yǒu tíng jiāng shàng cūn。
几许春秋由白发,谁能枝叶事闲言。jǐ xǔ chūn qiū yóu bái fā,shuí néng zhī yè shì xián yán。
行矣吾衰今已矣,独将清梦到乾坤。xíng yǐ wú shuāi jīn yǐ yǐ,dú jiāng qīng mèng dào qián kūn。

示庐山寺胜老

郑侠

宝鼎当年未结丹,幽栖曾此掩柴关。bǎo dǐng dāng nián wèi jié dān,yōu qī céng cǐ yǎn chái guān。
羽軿欲化乘风驭,梵锡应留解虎环。yǔ píng yù huà chéng fēng yù,fàn xī yīng liú jiě hǔ huán。
僧卧碧云皆寿考,鹤迷华表几时还。sēng wò bì yún jiē shòu kǎo,hè mí huá biǎo jǐ shí hái。
好应月白长廊下,涧水无声人自闲。hǎo yīng yuè bái zhǎng láng xià,jiàn shuǐ wú shēng rén zì xián。

次韵子京早春雨中

郑侠

花草迎春意已娇,霢如膏雨复连朝。huā cǎo yíng chūn yì yǐ jiāo,mài rú gāo yǔ fù lián cháo。
昏云暗雾饶慵困,疏李残梅共寂寥。hūn yún àn wù ráo yōng kùn,shū lǐ cán méi gòng jì liáo。
赖有河阳游约近,能令圃泽睡魔消。lài yǒu hé yáng yóu yuē jìn,néng lìng pǔ zé shuì mó xiāo。
看看陌上千红紫,只好公孙日解貂。kàn kàn mò shàng qiān hóng zǐ,zhǐ hǎo gōng sūn rì jiě diāo。
7012345