古诗词

伯仲时德升用均父韵送德父守菑川邀余同赋

傅察

妙龄擢秀如黄童,藉甚词林振古风。miào líng zhuó xiù rú huáng tóng,jí shén cí lín zhèn gǔ fēng。
澜翻千载常在口,磊落万卷独蟠胸。lán fān qiān zài cháng zài kǒu,lěi luò wàn juǎn dú pán xiōng。
不将龟筮论从逆,独向诗书有高识。bù jiāng guī shì lùn cóng nì,dú xiàng shī shū yǒu gāo shí。
琳宫乞得十年闲,可但新诗胜畴昔。lín gōng qǐ dé shí nián xián,kě dàn xīn shī shèng chóu xī。
一麾自诡治东莱,洗眼看公手重拭。yī huī zì guǐ zhì dōng lái,xǐ yǎn kàn gōng shǒu zhòng shì。
疲氓按堵身暂休,黠吏垂头声不出。pí máng àn dǔ shēn zàn xiū,xiá lì chuí tóu shēng bù chū。
人言功效真卓尔,归近高堂浑含喜。rén yán gōng xiào zhēn zhuó ěr,guī jìn gāo táng hún hán xǐ。
喜公才气更难量,致君要著岩廊里。xǐ gōng cái qì gèng nán liàng,zhì jūn yào zhù yán láng lǐ。
秋云漠漠向空飞,飒飒凉风生桂枝。qiū yún mò mò xiàng kōng fēi,sà sà liáng fēng shēng guì zhī。
马蹄又踏东川去,盘水洋洋可乐饥。mǎ tí yòu tà dōng chuān qù,pán shuǐ yáng yáng kě lè jī。
我今作吏愧无补,梦寐林泉那得归。wǒ jīn zuò lì kuì wú bǔ,mèng mèi lín quán nà dé guī。
会袖手版付丞相,却扫庭闱戏彩衣。huì xiù shǒu bǎn fù chéng xiāng,què sǎo tíng wéi xì cǎi yī。
卜邻仅许依仁里,与子艰难共生死。bo lín jǐn xǔ yī rén lǐ,yǔ zi jiān nán gòng shēng sǐ。
钓竿伴我访沧溟,沮洳定无三尺鲤。diào gān bàn wǒ fǎng cāng míng,jǔ rù dìng wú sān chǐ lǐ。

傅察

宋孟州济源人,字公晦。傅尧俞从孙。徽宗崇宁五年进士。蔡京闻其名,欲妻以女,拒弗答。调青州司法参军,历永平、淄川丞,入为太常博士,迁兵部、吏部员外郎。宣和七年,接伴金国贺正旦使,至韩城镇。时金渝盟入寇,迫其东北行,道逢金太子斡离不,令下拜,抗辩不屈而死。谥忠肃。有《忠肃集》。 傅察的作品>>

猜您喜欢

次韵烹茶四首

傅察

不但蠲烦起醉仙,能令古莽失多眠。bù dàn juān fán qǐ zuì xiān,néng lìng gǔ mǎng shī duō mián。
春风乍拂千岩上,晓雨初沾百草前。chūn fēng zhà fú qiān yán shàng,xiǎo yǔ chū zhān bǎi cǎo qián。
绛缕缝囊包紫璧,玉尘凝碗照清烟。jiàng lǚ fèng náng bāo zǐ bì,yù chén níng wǎn zhào qīng yān。
今人嗤点前人拙,未肯须依古法煎。jīn rén chī diǎn qián rén zhuō,wèi kěn xū yī gǔ fǎ jiān。

次韵烹茶四首

傅察

仰望群公若会仙,贪论茗饮未安眠。yǎng wàng qún gōng ruò huì xiān,tān lùn míng yǐn wèi ān mián。
冥搜往往游尘外,得句时时在枕前。míng sōu wǎng wǎng yóu chén wài,dé jù shí shí zài zhěn qián。
夜漏讴吟清彻骨,晴窗挥染净无烟。yè lòu ōu yín qīng chè gǔ,qíng chuāng huī rǎn jìng wú yān。
中秋风月佳辰近,应把云腴对竹煎。zhōng qiū fēng yuè jiā chén jìn,yīng bǎ yún yú duì zhú jiān。

雪九首

傅察

都城一日雪,庭户浩已盈。dōu chéng yī rì xuě,tíng hù hào yǐ yíng。
呼儿试轻扫,留伴小窗明。hū ér shì qīng sǎo,liú bàn xiǎo chuāng míng。

雪九首

傅察

天公亦戏人,奇幻惊倏忽。tiān gōng yì xì rén,qí huàn jīng shū hū。
朝来檐霤间,一一缀明月。cháo lái yán liù jiān,yī yī zhuì míng yuè。

雪九首

傅察

晚风扫连氛,客被憎夜峭。wǎn fēng sǎo lián fēn,kè bèi zēng yè qiào。
明朝赴看烛,更把昆山照。míng cháo fù kàn zhú,gèng bǎ kūn shān zhào。

雪九首

傅察

高堂连夜赏,蛾眉映珠栊。gāo táng lián yè shǎng,é méi yìng zhū lóng。
谁怜闭门客,衣穿履亦空。shuí lián bì mén kè,yī chuān lǚ yì kōng。

雪九首

傅察

黑云埋日车,厚雪镇坤轴。hēi yún mái rì chē,hòu xuě zhèn kūn zhóu。
行路勿匆匆,包藏恐深谷。xíng lù wù cōng cōng,bāo cáng kǒng shēn gǔ。

雪九首

傅察

忽惊陋巷间,踏作琼瑶迹。hū jīng lòu xiàng jiān,tà zuò qióng yáo jì。
坐闻郢中歌,妙句压元白。zuò wén yǐng zhōng gē,miào jù yā yuán bái。

雪九首

傅察

春雷忽隐隐,春雪复纷纷。chūn léi hū yǐn yǐn,chūn xuě fù fēn fēn。
农夫戒及泽,荷锸已成云。nóng fū jiè jí zé,hé chā yǐ chéng yún。

雪九首

傅察

撒盐乍可拟,刻楮竟难成。sā yán zhà kě nǐ,kè chǔ jìng nán chéng。
妍词觑天巧,应复召邹生。yán cí qù tiān qiǎo,yīng fù zhào zōu shēng。

雪九首

傅察

盈尺兆嘉祥,三登贺时泰。yíng chǐ zhào jiā xiáng,sān dēng hè shí tài。
我虽无寸田,一饭犹足赖。wǒ suī wú cùn tián,yī fàn yóu zú lài。

次韵杜无逸西园独坐九绝句

傅察

南浦送微波,西山来远绿。nán pǔ sòng wēi bō,xī shān lái yuǎn lǜ。
日暮独盘旋,慨然抚孤竹。rì mù dú pán xuán,kǎi rán fǔ gū zhú。

次韵杜无逸西园独坐九绝句

傅察

前辈不可见,古道邈难寻。qián bèi bù kě jiàn,gǔ dào miǎo nán xún。
何时赤松子,相与归山阴。hé shí chì sōng zi,xiāng yǔ guī shān yīn。

次韵杜无逸西园独坐九绝句

傅察

折腰为五斗,我已愧渊明。zhé yāo wèi wǔ dòu,wǒ yǐ kuì yuān míng。
共赴东林约,怅然怀友生。gòng fù dōng lín yuē,chàng rán huái yǒu shēng。

次韵杜无逸西园独坐九绝句

傅察

虚斋篆炉烟,兀然得禅寂。xū zhāi zhuàn lú yān,wù rán dé chán jì。
虽有锦绣肠,画饼安可食。suī yǒu jǐn xiù cháng,huà bǐng ān kě shí。
1121234567»