古诗词

伯仲时德升用均父韵送德父守菑川邀余同赋

傅察

妙龄擢秀如黄童,藉甚词林振古风。miào líng zhuó xiù rú huáng tóng,jí shén cí lín zhèn gǔ fēng。
澜翻千载常在口,磊落万卷独蟠胸。lán fān qiān zài cháng zài kǒu,lěi luò wàn juǎn dú pán xiōng。
不将龟筮论从逆,独向诗书有高识。bù jiāng guī shì lùn cóng nì,dú xiàng shī shū yǒu gāo shí。
琳宫乞得十年闲,可但新诗胜畴昔。lín gōng qǐ dé shí nián xián,kě dàn xīn shī shèng chóu xī。
一麾自诡治东莱,洗眼看公手重拭。yī huī zì guǐ zhì dōng lái,xǐ yǎn kàn gōng shǒu zhòng shì。
疲氓按堵身暂休,黠吏垂头声不出。pí máng àn dǔ shēn zàn xiū,xiá lì chuí tóu shēng bù chū。
人言功效真卓尔,归近高堂浑含喜。rén yán gōng xiào zhēn zhuó ěr,guī jìn gāo táng hún hán xǐ。
喜公才气更难量,致君要著岩廊里。xǐ gōng cái qì gèng nán liàng,zhì jūn yào zhù yán láng lǐ。
秋云漠漠向空飞,飒飒凉风生桂枝。qiū yún mò mò xiàng kōng fēi,sà sà liáng fēng shēng guì zhī。
马蹄又踏东川去,盘水洋洋可乐饥。mǎ tí yòu tà dōng chuān qù,pán shuǐ yáng yáng kě lè jī。
我今作吏愧无补,梦寐林泉那得归。wǒ jīn zuò lì kuì wú bǔ,mèng mèi lín quán nà dé guī。
会袖手版付丞相,却扫庭闱戏彩衣。huì xiù shǒu bǎn fù chéng xiāng,què sǎo tíng wéi xì cǎi yī。
卜邻仅许依仁里,与子艰难共生死。bo lín jǐn xǔ yī rén lǐ,yǔ zi jiān nán gòng shēng sǐ。
钓竿伴我访沧溟,沮洳定无三尺鲤。diào gān bàn wǒ fǎng cāng míng,jǔ rù dìng wú sān chǐ lǐ。

傅察

宋孟州济源人,字公晦。傅尧俞从孙。徽宗崇宁五年进士。蔡京闻其名,欲妻以女,拒弗答。调青州司法参军,历永平、淄川丞,入为太常博士,迁兵部、吏部员外郎。宣和七年,接伴金国贺正旦使,至韩城镇。时金渝盟入寇,迫其东北行,道逢金太子斡离不,令下拜,抗辩不屈而死。谥忠肃。有《忠肃集》。 傅察的作品>>

猜您喜欢

次韵杜无逸西园独坐九绝句

傅察

亭亭涧底松,干凌雪霜孤。tíng tíng jiàn dǐ sōng,gàn líng xuě shuāng gū。
既无鸾凤翔,鸟雀来喧呼。jì wú luán fèng xiáng,niǎo què lái xuān hū。

次韵杜无逸西园独坐九绝句

傅察

一世竞荣利,纷若空中花。yī shì jìng róng lì,fēn ruò kōng zhōng huā。
蚤作田园计,人生会有涯。zǎo zuò tián yuán jì,rén shēng huì yǒu yá。

次韵杜无逸西园独坐九绝句

傅察

身游阛阓间,心在孤云杪。shēn yóu huán huì jiān,xīn zài gū yún miǎo。
譬如登太山,颇觉天下小。pì rú dēng tài shān,pǒ jué tiān xià xiǎo。

次韵杜无逸西园独坐九绝句

傅察

外慕亦无已,反身良有馀。wài mù yì wú yǐ,fǎn shēn liáng yǒu yú。
乘流如可游,韫椟岂藏诸。chéng liú rú kě yóu,yùn dú qǐ cáng zhū。

次韵杜无逸西园独坐九绝句

傅察

圣德覆天下,欢然万物春。shèng dé fù tiān xià,huān rán wàn wù chūn。
北窗微笑傲,似是羲皇人。běi chuāng wēi xiào ào,shì shì xī huáng rén。

马上作

傅察

心逐轻波去,身随匹马归。xīn zhú qīng bō qù,shēn suí pǐ mǎ guī。
据鞍挥泪尽,回首一依依。jù ān huī lèi jǐn,huí shǒu yī yī yī。

梦觉

傅察

日永不可过,夜凉愁更多。rì yǒng bù kě guò,yè liáng chóu gèng duō。
蝉声嘶晚月,孤枕梦如何。chán shēng sī wǎn yuè,gū zhěn mèng rú hé。

思家

傅察

一别遽如许,归期可奈何。yī bié jù rú xǔ,guī qī kě nài hé。
无心恋明月,有泪寄流波。wú xīn liàn míng yuè,yǒu lèi jì liú bō。

杜无逸留别次韵三首其三

傅察

一官塞北似飘蓬,邂逅威严霁弱翁。yī guān sāi běi shì piāo péng,xiè hòu wēi yán jì ruò wēng。
它日若陪林下客,亦能把钓待秋风。tā rì ruò péi lín xià kè,yì néng bǎ diào dài qiū fēng。

无逸用前韵见谢复次韵三首其三

傅察

鹏飞初不碍蒿蓬,自拟归休慕仲翁。péng fēi chū bù ài hāo péng,zì nǐ guī xiū mù zhòng wēng。
况有仙姿标洞府,泠然御寇已乘风。kuàng yǒu xiān zī biāo dòng fǔ,líng rán yù kòu yǐ chéng fēng。

七月十一日夜凉风骤至即事书怀三绝句

傅察

凉飙此夕何佳哉,万里朱炎去不来。liáng biāo cǐ xī hé jiā zāi,wàn lǐ zhū yán qù bù lái。
吹入离人多少恨,却将魂梦到阳台。chuī rù lí rén duō shǎo hèn,què jiāng hún mèng dào yáng tái。

七月十一日夜凉风骤至即事书怀三绝句

傅察

萧萧初觉澹云轻,飒飒如闻转树声。xiāo xiāo chū jué dàn yún qīng,sà sà rú wén zhuǎn shù shēng。
收拾光辉浑在眼,应知骑省赋初成。shōu shí guāng huī hún zài yǎn,yīng zhī qí shěng fù chū chéng。

七月十一日夜凉风骤至即事书怀三绝句

傅察

窗外时闻一叶落,槐阴惊起几蝉鸣。chuāng wài shí wén yī yè luò,huái yīn jīng qǐ jǐ chán míng。
秋风定是多情物,解作离肠欲断声。qiū fēng dìng shì duō qíng wù,jiě zuò lí cháng yù duàn shēng。

七月十六夜对月

傅察

云卷天高鸟鹊飞,满庭槐影转风枝。yún juǎn tiān gāo niǎo què fēi,mǎn tíng huái yǐng zhuǎn fēng zhī。
可怜秋色谁分付,正是安仁作赋时。kě lián qiū sè shuí fēn fù,zhèng shì ān rén zuò fù shí。

牡丹三首

傅察

侍中宅畔千馀朵,兴庆池边四五枝。shì zhōng zhái pàn qiān yú duǒ,xīng qìng chí biān sì wǔ zhī。
何似城南王处士,满园无数斗新奇。hé shì chéng nán wáng chù shì,mǎn yuán wú shù dòu xīn qí。
112«2345678