古诗词

元苏二公祠

曹豳

两公千载士,出处不须齐。liǎng gōng qiān zài shì,chū chù bù xū qí。
好事赵明府,合祠元瀼溪。hǎo shì zhào míng fǔ,hé cí yuán ráng xī。
清芬兰馥馥,往事草萋萋。qīng fēn lán fù fù,wǎng shì cǎo qī qī。
新额人瞻仰,知君手自题。xīn é rén zhān yǎng,zhī jūn shǒu zì tí。

曹豳

曹豳(bīn)(1170-1249)字西士,号东亩,一作东猷,温州瑞安(今属浙江 )人。嘉泰二年(1202)进士。授安吉州教授,调重庆府司法参军,改知建昌。绍定六年(1233 ),擢秘书丞 ,兼仓部郎官。端平元年(1234 ),除浙西提举常平,移浙东提点刑狱。嘉熙初,召为左司谏。与王万、郭磊卿、徐清叟俱负直声,时号“嘉熙四谏”。嘉熙三年(1239),知福州,以礼部侍郎召,为台臣所沮,遂守宝章阁待制致仕。淳祐九年卒,年八十,谥文恭 。刘克庄为撰神道碑(《后村先生大全集》卷一四四),《宋史》附《曹叔远传》。《全宋词》辑其词二首。 曹豳的作品>>

猜您喜欢

杨柳

曹豳

春至风花各自荣,就中杨柳最多情。chūn zhì fēng huā gè zì róng,jiù zhōng yáng liǔ zuì duō qíng。
自从初学宫腰舞,直至飘绵不老成。zì cóng chū xué gōng yāo wǔ,zhí zhì piāo mián bù lǎo chéng。

西河·和王潜斋韵

曹豳

今日事。jīn rì shì。
何人弄得如此。hé rén nòng dé rú cǐ。
漫漫白骨蔽川原,恨何日已。màn màn bái gǔ bì chuān yuán,hèn hé rì yǐ。
关河万里寂无烟,月明空照芦苇。guān hé wàn lǐ jì wú yān,yuè míng kōng zhào lú wěi。
谩哀痛,无及矣。mán āi tòng,wú jí yǐ。
无情莫问江水。wú qíng mò wèn jiāng shuǐ。
西风落日惨新亭,几人坠泪。xī fēng luò rì cǎn xīn tíng,jǐ rén zhuì lèi。
战和何者是良筹,扶危但看天意。zhàn hé hé zhě shì liáng chóu,fú wēi dàn kàn tiān yì。
只今寂寞薮泽里。zhǐ jīn jì mò sǒu zé lǐ。
岂无人、高卧闾里。qǐ wú rén gāo wò lǘ lǐ。
试问安危谁寄。shì wèn ān wēi shuí jì。
定相将、有诏催公起。dìng xiāng jiāng yǒu zhào cuī gōng qǐ。
须信前书言犹未。xū xìn qián shū yán yóu wèi。

红窗迥

曹豳

春闱期近也,望帝乡迢迢,犹在天际。chūn wéi qī jìn yě,wàng dì xiāng tiáo tiáo,yóu zài tiān jì。
懊恨这一双脚底。ào hèn zhè yī shuāng jiǎo dǐ。
一日厮赶上五六十里。yī rì sī gǎn shàng wǔ liù shí lǐ。
争气。zhēng qì。
扶持我去,转得官归,恁时赏你。fú chí wǒ qù,zhuǎn dé guān guī,nèn shí shǎng nǐ。
穿对朝靴,安排你在轿儿里。chuān duì cháo xuē,ān pái nǐ zài jiào ér lǐ。
更选个、宫样鞋,夜间伴你。gèng xuǎn gè gōng yàng xié,yè jiān bàn nǐ。

和徐清叟题会江驿

曹豳

未到桐江上,先寻旧隐栖。wèi dào tóng jiāng shàng,xiān xún jiù yǐn qī。
水光明月夜,山影夕阳西。shuǐ guāng míng yuè yè,shān yǐng xī yáng xī。
道在行藏逸,身轻得丧齐。dào zài xíng cáng yì,shēn qīng dé sàng qí。
更从高处看,转觉路非迷。gèng cóng gāo chù kàn,zhuǎn jué lù fēi mí。

春暮

曹豳

门外无人问落花,绿阴冉冉遍天涯。mén wài wú rén wèn luò huā,lǜ yīn rǎn rǎn biàn tiān yá。
林莺啼到无声处,春草池塘独听蛙。lín yīng tí dào wú shēng chù,chūn cǎo chí táng dú tīng wā。

上竿诗

曹豳

又被锣声送上竿,者番难似旧时难。yòu bèi luó shēng sòng shàng gān,zhě fān nán shì jiù shí nán。
劝君著脚须教稳,多少旁人冷眼看。quàn jūn zhù jiǎo xū jiào wěn,duō shǎo páng rén lěng yǎn kàn。

凤凰山

曹豳

凤去寥寥今几年,至今人唤凤凰山。fèng qù liáo liáo jīn jǐ nián,zhì jīn rén huàn fèng huáng shān。
只愁有凤无人识,却指凡禽误世间。zhǐ chóu yǒu fèng wú rén shí,què zhǐ fán qín wù shì jiān。

题括苍冯公岭二首

曹豳

平芜千里绿迢迢,水宿山行好耐劳。píng wú qiān lǐ lǜ tiáo tiáo,shuǐ sù shān xíng hǎo nài láo。
最是愁人最奇崛,冯公之巘浙江潮。zuì shì chóu rén zuì qí jué,féng gōng zhī yǎn zhè jiāng cháo。

题括苍冯公岭二首

曹豳

村南村北梧桐树,山后山前白菜花。cūn nán cūn běi wú tóng shù,shān hòu shān qián bái cài huā。
莫向杜鹃啼处宿,楚乡寒食客思家。mò xiàng dù juān tí chù sù,chǔ xiāng hán shí kè sī jiā。