古诗词

青云亭

董居谊

溪傍好山添翠湿,亭依乔木得阴浓。xī bàng hǎo shān tiān cuì shī,tíng yī qiáo mù dé yīn nóng。
有人欲踏青云路,认取城南第一峰。yǒu rén yù tà qīng yún lù,rèn qǔ chéng nán dì yī fēng。

董居谊

董居谊,字仁甫,临川(今属江西)人。孝宗淳熙八年(一一八一)进士。宁宗嘉定初通判处州(清雍正《处州府志》卷八)。四年(一二一一)为太常博士兼国史院编修、实录院检讨,迁秘书丞、右正言。六年,为起居舍人,权工部侍郎。七年,出为四川制置使,十二年落职,永州居住(《宋史》卷三九、四○)。事见《南宋馆阁续录》卷七、八。今录诗九首。 董居谊的作品>>

猜您喜欢

戚姑山

董居谊

重上危楼意豁然,倚栏检点旧山川。zhòng shàng wēi lóu yì huō rán,yǐ lán jiǎn diǎn jiù shān chuān。
身离城郭尘嚣里,眼到云天杳霭边。shēn lí chéng guō chén xiāo lǐ,yǎn dào yún tiān yǎo ǎi biān。
只恐老松添岁月,长教修竹障风烟。zhǐ kǒng lǎo sōng tiān suì yuè,zhǎng jiào xiū zhú zhàng fēng yān。
回思灯火书窗下,偻指如今六十年。huí sī dēng huǒ shū chuāng xià,lóu zhǐ rú jīn liù shí nián。

见山楼下植梅百本九月见花

董居谊

手种寒梅度一春,主人指日是行人。shǒu zhǒng hán méi dù yī chūn,zhǔ rén zhǐ rì shì xíng rén。
孤根奈久不忘旧,疏蕊逢秋已献新。gū gēn nài jiǔ bù wàng jiù,shū ruǐ féng qiū yǐ xiàn xīn。
堪笑世情何恁薄,不知花意却相亲。kān xiào shì qíng hé nèn báo,bù zhī huā yì què xiāng qīn。
年年记取栽培力,为送幽香入梦频。nián nián jì qǔ zāi péi lì,wèi sòng yōu xiāng rù mèng pín。

灵仙观和危骊塘韵

董居谊

多病侵寻鬓欲秋,自惭何止四宜休。duō bìng qīn xún bìn yù qiū,zì cán hé zhǐ sì yí xiū。
青松十里嵩源路,醉倒仙台是乐丘。qīng sōng shí lǐ sōng yuán lù,zuì dào xiān tái shì lè qiū。

群玉山

董居谊

羁寓零陵过一年,每怜两脚负山川。jī yù líng líng guò yī nián,měi lián liǎng jiǎo fù shān chuān。
忽从榛莽窥神秘,似与仙家有宿缘。hū cóng zhēn mǎng kuī shén mì,shì yǔ xiān jiā yǒu sù yuán。

群玉山

董居谊

石刻嘉名岁月多,苔封藓蠹欲消磨。shí kè jiā míng suì yuè duō,tái fēng xiǎn dù yù xiāo mó。
天成有景无人问,不著新亭奈尔何。tiān chéng yǒu jǐng wú rén wèn,bù zhù xīn tíng nài ěr hé。

群玉山

董居谊

浮世嚣尘不可干,漫山琮璧照人寒。fú shì xiāo chén bù kě gàn,màn shān cóng bì zhào rén hán。
客来莫认为顽石,具眼还须作玉看。kè lái mò rèn wèi wán shí,jù yǎn hái xū zuò yù kàn。

群玉山

董居谊

顷年尝入道山来,天上图书不受埃。qǐng nián cháng rù dào shān lái,tiān shàng tú shū bù shòu āi。
今日有怀群玉府,又从人世得蓬莱。jīn rì yǒu huái qún yù fǔ,yòu cóng rén shì dé péng lái。

群玉山

董居谊

经台石磴郁深幽,曲折中藏自一邱。jīng tái shí dèng yù shēn yōu,qū zhé zhōng cáng zì yī qiū。
凿破藩篱都是路,从今任是永人游。záo pò fān lí dōu shì lù,cóng jīn rèn shì yǒng rén yóu。