古诗词

竹石屏歌谢遁泽

王柏

好古博雅时遁泽,往岁赠我墨图柏。hǎo gǔ bó yǎ shí dùn zé,wǎng suì zèng wǒ mò tú bǎi。
今年揆予初度临,又复持赠竹石屏。jīn nián kuí yǔ chū dù lín,yòu fù chí zèng zhú shí píng。
柏以祝我老,竹以坚我心。bǎi yǐ zhù wǒ lǎo,zhú yǐ jiān wǒ xīn。
长歌短歌先后发,书室夜夜生光荧。zhǎng gē duǎn gē xiān hòu fā,shū shì yè yè shēng guāng yíng。
君才固磊落,爱我何独深。jūn cái gù lěi luò,ài wǒ hé dú shēn。
此石不知出何地,来自紫阳夫子门。cǐ shí bù zhī chū hé dì,lái zì zǐ yáng fū zi mén。
紫阳缘督两授受,谓宜永作传家珍。zǐ yáng yuán dū liǎng shòu shòu,wèi yí yǒng zuò chuán jiā zhēn。
所宝又有大于此,馀光委照非其人。suǒ bǎo yòu yǒu dà yú cǐ,yú guāng wěi zhào fēi qí rén。
以我所愿紫阳学,以我生作石笋孙。yǐ wǒ suǒ yuàn zǐ yáng xué,yǐ wǒ shēng zuò shí sǔn sūn。
石笋固宜有石竹,笋竹生成同一根。shí sǔn gù yí yǒu shí zhú,sǔn zhú shēng chéng tóng yī gēn。
当时竹上岁寒句,先达难赏流传今。dāng shí zhú shàng suì hán jù,xiān dá nán shǎng liú chuán jīn。
去年忽得紫阳岁寒字,如约屏石来同盟。qù nián hū dé zǐ yáng suì hán zì,rú yuē píng shí lái tóng méng。
朝夕敛身对二妙,俨然拱侍沧洲之竹林,寓物敬慕度义全幽贞。cháo xī liǎn shēn duì èr miào,yǎn rán gǒng shì cāng zhōu zhī zhú lín,yù wù jìng mù dù yì quán yōu zhēn。
不有畏友相勉励,安得准绳磨琢箴。bù yǒu wèi yǒu xiāng miǎn lì,ān dé zhǔn shéng mó zuó zhēn。
句中雅意已佩服,石中有竹谁能评。jù zhōng yǎ yì yǐ pèi fú,shí zhōng yǒu zhú shuí néng píng。
欧梅苏范六君子,绝识雄辨万口称。ōu méi sū fàn liù jūn zi,jué shí xióng biàn wàn kǒu chēng。
珠犀砂玉亦似矣,仿佛未得此理真。zhū xī shā yù yì shì yǐ,fǎng fú wèi dé cǐ lǐ zhēn。
顾我生既晚,欲说口已喑。gù wǒ shēng jì wǎn,yù shuō kǒu yǐ yīn。
造化发育固难测,尝闻古有刚柔分。zào huà fā yù gù nán cè,cháng wén gǔ yǒu gāng róu fēn。
柔土既发万物之生气,刚土故涵万物之阴精。róu tǔ jì fā wàn wù zhī shēng qì,gāng tǔ gù hán wàn wù zhī yīn jīng。
人之所见自有限,熟识万象俱妙凝。rén zhī suǒ jiàn zì yǒu xiàn,shú shí wàn xiàng jù miào níng。
此非物之影,真是竹之形。cǐ fēi wù zhī yǐng,zhēn shì zhú zhī xíng。
遗梢坠叶积于土,土化为石竹自存。yí shāo zhuì yè jī yú tǔ,tǔ huà wèi shí zhú zì cún。
生物不随凝结变,请观琥珀与水晶。shēng wù bù suí níng jié biàn,qǐng guān hǔ pò yǔ shuǐ jīng。
我疑此石生渭滨,土石变化岁一层。wǒ yí cǐ shí shēng wèi bīn,tǔ shí biàn huà suì yī céng。
岁岁层层应万状,直欲尽磨翠壁铺作千亩帐。suì suì céng céng yīng wàn zhuàng,zhí yù jǐn mó cuì bì pù zuò qiān mǔ zhàng。

王柏

宋婺州金华人,字会之,一字伯会,号长啸,更号鲁斋。王瀚子。少孤,事伯兄甚恭。从黄干门人何基游,质实坚苦。高明绝识,序正诸经。曾为丽泽、上蔡两书院师。工诗善画,著述甚富。卒谥文宪。有《读易记》、《读书记》、《诗辨说》、《天文考》、《地理考》及文集等。 王柏的作品>>

猜您喜欢

拜明招二先生墓

王柏

研席尝栖一柏堂,至今鱼鼓诉凄凉。yán xí cháng qī yī bǎi táng,zhì jīn yú gǔ sù qī liáng。
溪山不掩中和气,发见随时草木香。xī shān bù yǎn zhōng hé qì,fā jiàn suí shí cǎo mù xiāng。

拜明招二先生墓

王柏

竹舆侵晓出山阿,宿露清圆忆旧哦。zhú yú qīn xiǎo chū shān ā,sù lù qīng yuán yì jiù ó。
当日解衣盘礴意,明明分付一池荷。dāng rì jiě yī pán bó yì,míng míng fēn fù yī chí hé。

拜明招二先生墓

王柏

多少门人迹已空,后生久矣失遗风。duō shǎo mén rén jì yǐ kōng,hòu shēng jiǔ yǐ shī yí fēng。
圣贤立教无今古,时有污隆道不穷。shèng xián lì jiào wú jīn gǔ,shí yǒu wū lóng dào bù qióng。

拜明招二先生墓

王柏

束发家庭识所宗,平生心在瓣香中。shù fā jiā tíng shí suǒ zōng,píng shēng xīn zài bàn xiāng zhōng。
白头始下券台拜,的的精诚自感通。bái tóu shǐ xià quàn tái bài,de de jīng chéng zì gǎn tōng。

拜明招二先生墓

王柏

仲氏孤忠彻九天,青原淡月惨遗篇。zhòng shì gū zhōng chè jiǔ tiān,qīng yuán dàn yuè cǎn yí piān。
摩挲朱子呜呼字,寂寂庭前重怆然。mó sā zhū zi wū hū zì,jì jì tíng qián zhòng chuàng rán。

和叔崇清明后四绝

王柏

把酒留春尚肯留,几多生意聚诗眸。bǎ jiǔ liú chūn shàng kěn liú,jǐ duō shēng yì jù shī móu。
可怜桃李无涵养,只有桑麻自进修。kě lián táo lǐ wú hán yǎng,zhǐ yǒu sāng má zì jìn xiū。

和叔崇清明后四绝

王柏

安期老子肯过从,每恨清尊不肯空。ān qī lǎo zi kěn guò cóng,měi hèn qīng zūn bù kěn kōng。
好句忽来今日雨,高情终是古人风。hǎo jù hū lái jīn rì yǔ,gāo qíng zhōng shì gǔ rén fēng。

和叔崇清明后四绝

王柏

昌黎空作送春诗,只道门前柳絮飞。chāng lí kōng zuò sòng chūn shī,zhǐ dào mén qián liǔ xù fēi。
岂识一犁江上雨,春风于此大知非。qǐ shí yī lí jiāng shàng yǔ,chūn fēng yú cǐ dà zhī fēi。

和叔崇清明后四绝

王柏

缓步微吟竹一枝,情怀不比少年时。huǎn bù wēi yín zhú yī zhī,qíng huái bù bǐ shǎo nián shí。
少年春思无归宿,却是如今老会嬉。shǎo nián chūn sī wú guī sù,què shì rú jīn lǎo huì xī。

题立斋天台图

王柏

留题已是十年前,展卷重看思惘然。liú tí yǐ shì shí nián qián,zhǎn juǎn zhòng kàn sī wǎng rán。
汝以不言传至道,岂如吾道以言传。rǔ yǐ bù yán chuán zhì dào,qǐ rú wú dào yǐ yán chuán。

题立斋天台图

王柏

出处于人不偶然,当时已报赤城缘。chū chù yú rén bù ǒu rán,dāng shí yǐ bào chì chéng yuán。
丹青有笔谁能画,圣则堂前月满川。dān qīng yǒu bǐ shuí néng huà,shèng zé táng qián yuè mǎn chuān。

元正

王柏

开正又展一年期,霞脸醺醺酒半卮。kāi zhèng yòu zhǎn yī nián qī,xiá liǎn xūn xūn jiǔ bàn zhī。
独坐晴窗无一事,呼童和墨写梅诗。dú zuò qíng chuāng wú yī shì,hū tóng hé mò xiě méi shī。

元正

王柏

吟诗犹是少年情,要复当初赤子心。yín shī yóu shì shǎo nián qíng,yào fù dāng chū chì zi xīn。
心出入时何以御,手持一卷敬斋箴。xīn chū rù shí hé yǐ yù,shǒu chí yī juǎn jìng zhāi zhēn。

和玉成书秋台诗卷韵

王柏

龙蛇笔底盘枯藤,两卷风骚泣鬼神。lóng shé bǐ dǐ pán kū téng,liǎng juǎn fēng sāo qì guǐ shén。
此是玉成衣钵处,他年出语定惊人。cǐ shì yù chéng yī bō chù,tā nián chū yǔ dìng jīng rén。

韦轩游山遇雨

王柏

踏碎羊山黄叶堆,天飞细雨相车回。tà suì yáng shān huáng yè duī,tiān fēi xì yǔ xiāng chē huí。
二皇应讶来何晚,不忍听君话别杯。èr huáng yīng yà lái hé wǎn,bù rěn tīng jūn huà bié bēi。