古诗词

竹石屏歌谢遁泽

王柏

好古博雅时遁泽,往岁赠我墨图柏。hǎo gǔ bó yǎ shí dùn zé,wǎng suì zèng wǒ mò tú bǎi。
今年揆予初度临,又复持赠竹石屏。jīn nián kuí yǔ chū dù lín,yòu fù chí zèng zhú shí píng。
柏以祝我老,竹以坚我心。bǎi yǐ zhù wǒ lǎo,zhú yǐ jiān wǒ xīn。
长歌短歌先后发,书室夜夜生光荧。zhǎng gē duǎn gē xiān hòu fā,shū shì yè yè shēng guāng yíng。
君才固磊落,爱我何独深。jūn cái gù lěi luò,ài wǒ hé dú shēn。
此石不知出何地,来自紫阳夫子门。cǐ shí bù zhī chū hé dì,lái zì zǐ yáng fū zi mén。
紫阳缘督两授受,谓宜永作传家珍。zǐ yáng yuán dū liǎng shòu shòu,wèi yí yǒng zuò chuán jiā zhēn。
所宝又有大于此,馀光委照非其人。suǒ bǎo yòu yǒu dà yú cǐ,yú guāng wěi zhào fēi qí rén。
以我所愿紫阳学,以我生作石笋孙。yǐ wǒ suǒ yuàn zǐ yáng xué,yǐ wǒ shēng zuò shí sǔn sūn。
石笋固宜有石竹,笋竹生成同一根。shí sǔn gù yí yǒu shí zhú,sǔn zhú shēng chéng tóng yī gēn。
当时竹上岁寒句,先达难赏流传今。dāng shí zhú shàng suì hán jù,xiān dá nán shǎng liú chuán jīn。
去年忽得紫阳岁寒字,如约屏石来同盟。qù nián hū dé zǐ yáng suì hán zì,rú yuē píng shí lái tóng méng。
朝夕敛身对二妙,俨然拱侍沧洲之竹林,寓物敬慕度义全幽贞。cháo xī liǎn shēn duì èr miào,yǎn rán gǒng shì cāng zhōu zhī zhú lín,yù wù jìng mù dù yì quán yōu zhēn。
不有畏友相勉励,安得准绳磨琢箴。bù yǒu wèi yǒu xiāng miǎn lì,ān dé zhǔn shéng mó zuó zhēn。
句中雅意已佩服,石中有竹谁能评。jù zhōng yǎ yì yǐ pèi fú,shí zhōng yǒu zhú shuí néng píng。
欧梅苏范六君子,绝识雄辨万口称。ōu méi sū fàn liù jūn zi,jué shí xióng biàn wàn kǒu chēng。
珠犀砂玉亦似矣,仿佛未得此理真。zhū xī shā yù yì shì yǐ,fǎng fú wèi dé cǐ lǐ zhēn。
顾我生既晚,欲说口已喑。gù wǒ shēng jì wǎn,yù shuō kǒu yǐ yīn。
造化发育固难测,尝闻古有刚柔分。zào huà fā yù gù nán cè,cháng wén gǔ yǒu gāng róu fēn。
柔土既发万物之生气,刚土故涵万物之阴精。róu tǔ jì fā wàn wù zhī shēng qì,gāng tǔ gù hán wàn wù zhī yīn jīng。
人之所见自有限,熟识万象俱妙凝。rén zhī suǒ jiàn zì yǒu xiàn,shú shí wàn xiàng jù miào níng。
此非物之影,真是竹之形。cǐ fēi wù zhī yǐng,zhēn shì zhú zhī xíng。
遗梢坠叶积于土,土化为石竹自存。yí shāo zhuì yè jī yú tǔ,tǔ huà wèi shí zhú zì cún。
生物不随凝结变,请观琥珀与水晶。shēng wù bù suí níng jié biàn,qǐng guān hǔ pò yǔ shuǐ jīng。
我疑此石生渭滨,土石变化岁一层。wǒ yí cǐ shí shēng wèi bīn,tǔ shí biàn huà suì yī céng。
岁岁层层应万状,直欲尽磨翠壁铺作千亩帐。suì suì céng céng yīng wàn zhuàng,zhí yù jǐn mó cuì bì pù zuò qiān mǔ zhàng。

王柏

宋婺州金华人,字会之,一字伯会,号长啸,更号鲁斋。王瀚子。少孤,事伯兄甚恭。从黄干门人何基游,质实坚苦。高明绝识,序正诸经。曾为丽泽、上蔡两书院师。工诗善画,著述甚富。卒谥文宪。有《读易记》、《读书记》、《诗辨说》、《天文考》、《地理考》及文集等。 王柏的作品>>

猜您喜欢

和遁泽韵取临江叔父墨梅

王柏

我翁久驾白云归,谁宝冰绡一旧枝。wǒ wēng jiǔ jià bái yún guī,shuí bǎo bīng xiāo yī jiù zhī。
疏影暗香浮戏墨,光风霁月惠仙姿。shū yǐng àn xiāng fú xì mò,guāng fēng jì yuè huì xiān zī。
只疑和靖旧争长,纵是逃禅甘伏雌。zhǐ yí hé jìng jiù zhēng zhǎng,zòng shì táo chán gān fú cí。
寄语古樵毋睥睨,青毡归我不应迟。jì yǔ gǔ qiáo wú pì nì,qīng zhān guī wǒ bù yīng chí。

和仰庵池上梅韵

王柏

窗外梅兄不可无,山人一见两眉舒。chuāng wài méi xiōng bù kě wú,shān rén yī jiàn liǎng méi shū。
江头千树应难得,池上数根宜有馀。jiāng tóu qiān shù yīng nán dé,chí shàng shù gēn yí yǒu yú。
蟾魄浮香无定相,虬枝压水可常居。chán pò fú xiāng wú dìng xiāng,qiú zhī yā shuǐ kě cháng jū。
只愁疏影翻多事,一片清光不得虚。zhǐ chóu shū yǐng fān duō shì,yī piàn qīng guāng bù dé xū。

题泽翁小卷

王柏

绿阴最深处,楼阁出林杪。lǜ yīn zuì shēn chù,lóu gé chū lín miǎo。
江阔野桥间,目断行人少。jiāng kuò yě qiáo jiān,mù duàn xíng rén shǎo。

题泽翁小卷

王柏

断岸江波阔,迢迢十里宽。duàn àn jiāng bō kuò,tiáo tiáo shí lǐ kuān。
人烟藏处密,霁色媚寒滩。rén yān cáng chù mì,jì sè mèi hán tān。

题泽翁小卷

王柏

石护山溪口,溪溪自有原。shí hù shān xī kǒu,xī xī zì yǒu yuán。
若非江海量,曷受百川奔。ruò fēi jiāng hǎi liàng,hé shòu bǎi chuān bēn。

题泽翁小卷

王柏

寂寞小桥前,山人住何处。jì mò xiǎo qiáo qián,shān rén zhù hé chù。
村童酤酒随,策杖同归去。cūn tóng gū jiǔ suí,cè zhàng tóng guī qù。

题泽翁小卷

王柏

两水汇长江,绝壁上苍翠。liǎng shuǐ huì zhǎng jiāng,jué bì shàng cāng cuì。
前头风浪恶,危樯且深避。qián tóu fēng làng è,wēi qiáng qiě shēn bì。

题泽翁小卷

王柏

缥缈云烟外,迢迢江水明。piāo miǎo yún yān wài,tiáo tiáo jiāng shuǐ míng。
数家藏密树,一塔峭孤城。shù jiā cáng mì shù,yī tǎ qiào gū chéng。

题泽翁小卷

王柏

野渡人归处,纵横八九家。yě dù rén guī chù,zòng héng bā jiǔ jiā。
晚来寒力健,风飐酒帘斜。wǎn lái hán lì jiàn,fēng zhǎn jiǔ lián xié。

题泽翁小卷

王柏

晚得知心友,芳樽日日开。wǎn dé zhī xīn yǒu,fāng zūn rì rì kāi。
不辞江路远,依旧抱琴来。bù cí jiāng lù yuǎn,yī jiù bào qín lái。

题泽翁小卷

王柏

名利驱驰急,江山自古今。míng lì qū chí jí,jiāng shān zì gǔ jīn。
舟行水上意,人立渡头心。zhōu xíng shuǐ shàng yì,rén lì dù tóu xīn。

题泽翁小卷

王柏

到岸未为了,行行万里涂。dào àn wèi wèi le,xíng xíng wàn lǐ tú。
举头岐路惑,岩畔遇樵夫。jǔ tóu qí lù huò,yán pàn yù qiáo fū。

题潘氏山水壁

王柏

叠巘云烟表,茅檐竹树中。dié yǎn yún yān biǎo,máo yán zhú shù zhōng。
起予深隐趣,笔底有高风。qǐ yǔ shēn yǐn qù,bǐ dǐ yǒu gāo fēng。

呆官人三绝

王柏

直道难行久,前程岂易裁。zhí dào nán xíng jiǔ,qián chéng qǐ yì cái。
逊斋姜辣口,奄有世间呆。xùn zhāi jiāng là kǒu,yǎn yǒu shì jiān dāi。

呆官人三绝

王柏

冷面无惭色,真心不脱空。lěng miàn wú cán sè,zhēn xīn bù tuō kōng。
虽然呆在我,终是与人忠。suī rán dāi zài wǒ,zhōng shì yǔ rén zhōng。