古诗词

清明日雨中同中甫子云二兄集湖上

韩元吉

莫辞冲雨湿春衣,要看湖山滴翠微。mò cí chōng yǔ shī chūn yī,yào kàn hú shān dī cuì wēi。
絮重欲飞堤柳暗,花寒无赖海棠稀。xù zhòng yù fēi dī liǔ àn,huā hán wú lài hǎi táng xī。
官忙未觉追游少,酝美犹堪尽醉归。guān máng wèi jué zhuī yóu shǎo,yùn měi yóu kān jǐn zuì guī。
屈指薰风来几日,绿荷簪水已依依。qū zhǐ xūn fēng lái jǐ rì,lǜ hé zān shuǐ yǐ yī yī。

韩元吉

韩元吉(1118~1187),南宋词人。字无咎,号南涧。汉族,开封雍邱(今河南开封市)人,一作许昌(今属河南)人。韩元吉词多抒发山林情趣,如〔柳梢青〕“云淡秋云“、〔贺新郎〕“病起情怀恶“等。著有《涧泉集》、《涧泉日记》、《南涧甲乙稿》、《南涧诗余》。存词80余首。 韩元吉的作品>>

猜您喜欢

云洞

韩元吉

挥策度绝壑,撑空见楼台。huī cè dù jué hè,chēng kōng jiàn lóu tái。
丹崖几千仞,中有佛寺开。dān yá jǐ qiān rèn,zhōng yǒu fú sì kāi。
老僧如远公,应门走蒿莱。lǎo sēng rú yuǎn gōng,yīng mén zǒu hāo lái。
下马问所适,褰衣指崔嵬。xià mǎ wèn suǒ shì,qiān yī zhǐ cuī wéi。
飞阑倚石磴,旷荡无纤埃。fēi lán yǐ shí dèng,kuàng dàng wú xiān āi。
坐久意颇惬,爽气生樽罍。zuò jiǔ yì pǒ qiè,shuǎng qì shēng zūn léi。
仙棺是何人,蜕骨藏莓苔。xiān guān shì hé rén,tuì gǔ cáng méi tái。
举酒一酌之,慨然兴我怀。jǔ jiǔ yī zhuó zhī,kǎi rán xīng wǒ huái。
丹砂固未就,白鹤何时来。dān shā gù wèi jiù,bái hè hé shí lái。
不如生前乐,长啸且衔杯。bù rú shēng qián lè,zhǎng xiào qiě xián bēi。

跋北齐校书图

韩元吉

高齐校雠谁作图,一时紬书亦名儒。gāo qí xiào chóu shuí zuò tú,yī shí chóu shū yì míng rú。
网罗卷轴三千馀,俗儒非真类迂愚。wǎng luó juǎn zhóu sān qiān yú,sú rú fēi zhēn lèi yū yú。
雌黄是正定不无,虚文末学徒区区。cí huáng shì zhèng dìng bù wú,xū wén mò xué tú qū qū。
岂识治道通唐虞,文林高馆希石渠。qǐ shí zhì dào tōng táng yú,wén lín gāo guǎn xī shí qú。
后来御览嗟何书,修文偃武事益诬。hòu lái yù lǎn jiē hé shū,xiū wén yǎn wǔ shì yì wū。
转头邺城已丘墟,峨冠广袖长眉须。zhuǎn tóu yè chéng yǐ qiū xū,é guān guǎng xiù zhǎng méi xū。
丹书写此犹不渝,高鬟侍女曳红裾。dān shū xiě cǐ yóu bù yú,gāo huán shì nǚ yè hóng jū。
两骓帕鞍立奚奴,罢琴涉笔倾酒壶。liǎng zhuī pà ān lì xī nú,bà qín shè bǐ qīng jiǔ hú。
兰台供拟信乐欤,不知画手安用摹。lán tái gōng nǐ xìn lè yú,bù zhī huà shǒu ān yòng mó。
无乃逞巧聊自娱,千年视之一欷歔。wú nǎi chěng qiǎo liáo zì yú,qiān nián shì zhī yī xī xū。
君不见文皇学士十八人,谋猷事业皆功臣。jūn bù jiàn wén huáng xué shì shí bā rén,móu yóu shì yè jiē gōng chén。
瀛洲旧图应更真,诸君寻观为拂尘。yíng zhōu jiù tú yīng gèng zhēn,zhū jūn xún guān wèi fú chén。

陆务观寄著色山水屏

韩元吉

我居面山俯潺湲,凭轩卧牖皆见山。wǒ jū miàn shān fǔ chán yuán,píng xuān wò yǒu jiē jiàn shān。
山光水影入怀袖,秀色爽气非人寰。shān guāng shuǐ yǐng rù huái xiù,xiù sè shuǎng qì fēi rén huán。
故人怜我新结屋,犹恐看山未能足。gù rén lián wǒ xīn jié wū,yóu kǒng kàn shān wèi néng zú。
丹青写作何许图,不碍闭门聊纵目。dān qīng xiě zuò hé xǔ tú,bù ài bì mén liáo zòng mù。
千峰缭绕生白云,小舟荡漾横江滨。qiān fēng liáo rào shēng bái yún,xiǎo zhōu dàng yàng héng jiāng bīn。
楼台高下出兰若,杳渺似有钟磬闻。lóu tái gāo xià chū lán ruò,yǎo miǎo shì yǒu zhōng qìng wén。
坐惊岩壑环四壁,寥落高秋变春色。zuò jīng yán hè huán sì bì,liáo luò gāo qiū biàn chūn sè。
方壶瀛洲远不隔,武陵桃花定谁识。fāng hú yíng zhōu yuǎn bù gé,wǔ líng táo huā dìng shuí shí。
君不见韦侯绝笔画古松,黑雨白日摧虬龙。jūn bù jiàn wéi hóu jué bǐ huà gǔ sōng,hēi yǔ bái rì cuī qiú lóng。
杜陵老翁三叹息,况有山木洪涛风。dù líng lǎo wēng sān tàn xī,kuàng yǒu shān mù hóng tāo fēng。
又不见玉堂真仙草诏罢,静爱春山郭熙画。yòu bù jiàn yù táng zhēn xiān cǎo zhào bà,jìng ài chūn shān guō xī huà。
文章信美身不闲,青嶂白波眼中借。wén zhāng xìn měi shēn bù xián,qīng zhàng bái bō yǎn zhōng jiè。
我今乘间身未衰,杖藜独步哦新诗。wǒ jīn chéng jiān shēn wèi shuāi,zhàng lí dú bù ó xīn shī。
出门见山入见画,佳兴自喜来无时。chū mén jiàn shān rù jiàn huà,jiā xīng zì xǐ lái wú shí。
卧龙山腰镜湖尾,知有高斋照清泚。wò lóng shān yāo jìng hú wěi,zhī yǒu gāo zhāi zhào qīng cǐ。
功名逼子未得休,归坐玉堂应记此。gōng míng bī zi wèi dé xiū,guī zuò yù táng yīng jì cǐ。

检详出示所赋陈季陵户部巫山图诗仰窥高作叹息弥襟范成大尝考宋玉谈朝云事漫称先王时本无据依及襄梦之命玉为赋但云頩薄怒以自持曾不可乎犯干后世弗察一切溷以媟语曹子建赋宓妃亦感此而作此嘲谁当解者辄用此意次韵和呈以资拊掌

韩元吉

瑶姬家山高插天,碧丛奇秀古未传。yáo jī jiā shān gāo chā tiān,bì cóng qí xiù gǔ wèi chuán。
向来题目经楚客,名字径度岷峨前。xiàng lái tí mù jīng chǔ kè,míng zì jìng dù mín é qián。
是耶非耶莽谁识,乔林石庙常秋色。shì yé fēi yé mǎng shuí shí,qiáo lín shí miào cháng qiū sè。
暮去行雨朝行云,翠帷瑶席知何人。mù qù xíng yǔ cháo xíng yún,cuì wéi yáo xí zhī hé rén。
峡船一息且千里,五两竿头见幡尾。xiá chuán yī xī qiě qiān lǐ,wǔ liǎng gān tóu jiàn fān wěi。
仰窥仙馆至今疑,行人问讯居人指。yǎng kuī xiān guǎn zhì jīn yí,xíng rén wèn xùn jū rén zhǐ。
千年遗恨何时伸,阳台愁绝如荒村。qiān nián yí hèn hé shí shēn,yáng tái chóu jué rú huāng cūn。
高唐赋里人如画,玉色頩颜元不嫁。gāo táng fù lǐ rén rú huà,yù sè pīng yán yuán bù jià。
后来饥客眼长寒,浪传乐府吹复弹。hòu lái jī kè yǎn zhǎng hán,làng chuán lè fǔ chuī fù dàn。
此事牵连到温洛,更怜尘袜有无间。cǐ shì qiān lián dào wēn luò,gèng lián chén wà yǒu wú jiān。
君不见天孙住在银河浒,尘间犹作儿女语。jūn bù jiàn tiān sūn zhù zài yín hé hǔ,chén jiān yóu zuò ér nǚ yǔ。
公家春风锦瑟傍,莫为此图虚断肠。gōng jiā chūn fēng jǐn sè bàng,mò wèi cǐ tú xū duàn cháng。

题陈季陵家巫山图一首

韩元吉

蓬莱水弱波连天,五城十二楼空传。péng lái shuǐ ruò bō lián tiān,wǔ chéng shí èr lóu kōng chuán。
行人欲至风引船,不知路出巫山前。xíng rén yù zhì fēng yǐn chuán,bù zhī lù chū wū shān qián。
巫山仙子世莫识,十二高峰作颜色。wū shān xiān zi shì mò shí,shí èr gāo fēng zuò yán sè。
暮去朝来雨复云,却将幽恨感行人。mù qù cháo lái yǔ fù yún,què jiāng yōu hèn gǎn xíng rén。
江流东下几千里,日日饥鸦噪船尾。jiāng liú dōng xià jǐ qiān lǐ,rì rì jī yā zào chuán wěi。
灵帐风生酹酒浆,古庙烟青客遥指。líng zhàng fēng shēng lèi jiǔ jiāng,gǔ miào yān qīng kè yáo zhǐ。
嵩高漫说甫与申,道旁况有昭君村。sōng gāo màn shuō fǔ yǔ shēn,dào páng kuàng yǒu zhāo jūn cūn。
蛾眉妙手不能画,枉学瑶姬梦中嫁。é méi miào shǒu bù néng huà,wǎng xué yáo jī mèng zhōng jià。
黄牛白马江声寒,昭君传入琵琶弹。huáng niú bái mǎ jiāng shēng hán,zhāo jūn chuán rù pí pá dàn。
汉庭无人楚宫远,阳台寂寞空云间。hàn tíng wú rén chǔ gōng yuǎn,yáng tái jì mò kōng yún jiān。
君家此画来何许,照水烟鬟欲相语。jūn jiā cǐ huà lái hé xǔ,zhào shuǐ yān huán yù xiāng yǔ。
要须媠服令侍旁,不用作赋回枯肠。yào xū tuǒ fú lìng shì páng,bù yòng zuò fù huí kū cháng。

郑仲南五梅图

韩元吉

江南酒美樽不空,十年醉倒梅花中。jiāng nán jiǔ měi zūn bù kōng,shí nián zuì dào méi huā zhōng。
经行所见略可谱,一一秀骨含仙风。jīng xíng suǒ jiàn lüè kě pǔ,yī yī xiù gǔ hán xiān fēng。
不将铅华污真色,亦有醉脸匀春红。bù jiāng qiān huá wū zhēn sè,yì yǒu zuì liǎn yún chūn hóng。
重英千叶两何好,玉立但喜肌微丰。zhòng yīng qiān yè liǎng hé hǎo,yù lì dàn xǐ jī wēi fēng。
红绡金缕变新样,品异独许天香同。hóng xiāo jīn lǚ biàn xīn yàng,pǐn yì dú xǔ tiān xiāng tóng。
花开到处即吾圃,水寒月淡烟空蒙。huā kāi dào chù jí wú pǔ,shuǐ hán yuè dàn yān kōng méng。
醉来踏雪更起舞,长歌目送南飞鸿。zuì lái tà xuě gèng qǐ wǔ,zhǎng gē mù sòng nán fēi hóng。
自后春归厌寂寞,坐觉桃李难为容。zì hòu chūn guī yàn jì mò,zuò jué táo lǐ nán wèi róng。
忽惊横轴入吾手,世上犹有丹青工。hū jīng héng zhóu rù wú shǒu,shì shàng yóu yǒu dān qīng gōng。
扶疏清影卧空碧,一笑似喜曾相逢。fú shū qīng yǐng wò kōng bì,yī xiào shì xǐ céng xiāng féng。
君家亭馆安用此,此物自昔添诗穷。jūn jiā tíng guǎn ān yòng cǐ,cǐ wù zì xī tiān shī qióng。
诗成妙手傥不惜,画我曳杖穿芳丛。shī chéng miào shǒu tǎng bù xī,huà wǒ yè zhàng chuān fāng cóng。

龟峰行

韩元吉

吾闻灵龟不愿死有用于清庙,但愿曳尾安泥涂。wú wén líng guī bù yuàn sǐ yǒu yòng yú qīng miào,dàn yuàn yè wěi ān ní tú。
所以漆园吏,坐叹清江使者逢豫且。suǒ yǐ qī yuán lì,zuò tàn qīng jiāng shǐ zhě féng yù qiě。
龟峰之龟定何物,不在泥涂之下,乃在万仞之上高突兀。guī fēng zhī guī dìng hé wù,bù zài ní tú zhī xià,nǎi zài wàn rèn zhī shàng gāo tū wù。
是耶非耶远莫测,安然不动藏其穴。shì yé fēi yé yuǎn mò cè,ān rán bù dòng cáng qí xué。
伊昔帝尧有圣德,此龟无乃负图出。yī xī dì yáo yǒu shèng dé,cǐ guī wú nǎi fù tú chū。
图成授帝埋其骨,犹使琢石志之存仿佛。tú chéng shòu dì mái qí gǔ,yóu shǐ zuó shí zhì zhī cún fǎng fú。
又疑神禹碑,刊在衡山巅。yòu yí shén yǔ bēi,kān zài héng shān diān。
碑高上与日月并。bēi gāo shàng yǔ rì yuè bìng。
此犹其趺弃不取,神鬼守护逾千年。cǐ yóu qí fū qì bù qǔ,shén guǐ shǒu hù yú qiān nián。
我欲诘其端,此事恍惚无迹,往往皆在太古前。wǒ yù jí qí duān,cǐ shì huǎng hū wú jì,wǎng wǎng jiē zài tài gǔ qián。
斗中神人被发立,蜿蜒佐之从汝蛰。dòu zhōng shén rén bèi fā lì,wān yán zuǒ zhī cóng rǔ zhé。
九阴司存当在此,今汝巢南失其职。jiǔ yīn sī cún dāng zài cǐ,jīn rǔ cháo nán shī qí zhí。
又闻巢县事,颇似伊尹生空桑。yòu wén cháo xiàn shì,pǒ shì yī yǐn shēng kōng sāng。
母妪避水欲徙去,待汝两眼生赤光。mǔ yù bì shuǐ yù xǐ qù,dài rǔ liǎng yǎn shēng chì guāng。
遂令万室之邑化作鱼与鳖,汝乃遁走至此藏。suì lìng wàn shì zhī yì huà zuò yú yǔ biē,rǔ nǎi dùn zǒu zhì cǐ cáng。
上天震威趣汝寿,使汝扶服死且僵。shàng tiān zhèn wēi qù rǔ shòu,shǐ rǔ fú fú sǐ qiě jiāng。
丑形质磔在石笋上,不可以钻,不可以灼,不可以支床。chǒu xíng zhì zhé zài shí sǔn shàng,bù kě yǐ zuān,bù kě yǐ zhuó,bù kě yǐ zhī chuáng。
奈何犹复不自敛,荒崖断壑反以名字彰。nài hé yóu fù bù zì liǎn,huāng yá duàn hè fǎn yǐ míng zì zhāng。
因思支祁锁颈泗水中,帝以巨镇岌峨压其宫。yīn sī zhī qí suǒ jǐng sì shuǐ zhōng,dì yǐ jù zhèn jí é yā qí gōng。
名之以山不以峰,岂有形状与此同。míng zhī yǐ shān bù yǐ fēng,qǐ yǒu xíng zhuàng yǔ cǐ tóng。
吁嗟此山气象盘礴亦雄伟,奇峰罗列三十二。xū jiē cǐ shān qì xiàng pán bó yì xióng wěi,qí fēng luó liè sān shí èr。
或如威凤昂其喙,或如俊猫立且戏。huò rú wēi fèng áng qí huì,huò rú jùn māo lì qiě xì。
石钟孤撑危欲坠,蜃楼矗起见天外。shí zhōng gū chēng wēi yù zhuì,shèn lóu chù qǐ jiàn tiān wài。
大眺么么不足记,神旗铁壁非一类。dà tiào me me bù zú jì,shén qí tiě bì fēi yī lèi。
何用独取汝之名字,岂汝黠且庸。hé yòng dú qǔ rǔ zhī míng zì,qǐ rǔ xiá qiě yōng。
鼓妖炫怪百里内,使汝生存跌宕安可制。gǔ yāo xuàn guài bǎi lǐ nèi,shǐ rǔ shēng cún diē dàng ān kě zhì。
我初信汝灵,今复知汝凶。wǒ chū xìn rǔ líng,jīn fù zhī rǔ xiōng。
江湖波涛汹涌不一濡汝足,云雾呼噏阴晴变态犹无穷。jiāng hú bō tāo xiōng yǒng bù yī rú rǔ zú,yún wù hū xī yīn qíng biàn tài yóu wú qióng。
不知造物安用此,徒以动荡耳目夸儿童。bù zhī zào wù ān yòng cǐ,tú yǐ dòng dàng ěr mù kuā ér tóng。
何时巨灵引手掷汝八荒外,举头直见天穹窿。hé shí jù líng yǐn shǒu zhì rǔ bā huāng wài,jǔ tóu zhí jiàn tiān qióng lóng。

永丰行

韩元吉

丹阳湖中好风色,晴日波光漾南北。dān yáng hú zhōng hǎo fēng sè,qíng rì bō guāng yàng nán běi。
湖岸人家榆柳行,风飐低昂似迎客。hú àn rén jiā yú liǔ xíng,fēng zhǎn dī áng shì yíng kè。
系船并岸聊一呼,老农指是官田圩。xì chuán bìng àn liáo yī hū,lǎo nóng zhǐ shì guān tián wéi。
长衫紫领数百辈,见我罗拜长嗟吁。zhǎng shān zǐ lǐng shù bǎi bèi,jiàn wǒ luó bài zhǎng jiē xū。
政和回头五十载,官长筑圩宛然在。zhèng hé huí tóu wǔ shí zài,guān zhǎng zhù wéi wǎn rán zài。
东西相望五百圩,有利由来得无害。dōng xī xiāng wàng wǔ bǎi wéi,yǒu lì yóu lái dé wú hài。
官圩民圩奚所拘,此地无田但有湖。guān wéi mín wéi xī suǒ jū,cǐ dì wú tián dàn yǒu hú。
围湖作田事应尔,底用彻地还龟鱼。wéi hú zuò tián shì yīng ěr,dǐ yòng chè dì hái guī yú。
民圩不坚自招水,水潦何常镇如此。mín wéi bù jiān zì zhāo shuǐ,shuǐ lǎo hé cháng zhèn rú cǐ。
官圩六十里如城,削平为湖定何理。guān wéi liù shí lǐ rú chéng,xuē píng wèi hú dìng hé lǐ。
请看今来禾上场,七百顷地云堆黄。qǐng kàn jīn lái hé shàng chǎng,qī bǎi qǐng dì yún duī huáng。
县官籴米三万斛,度僧给牒能商量。xiàn guān dí mǐ sān wàn hú,dù sēng gěi dié néng shāng liàng。
我闻此语汗生面,千闻岂如目一见。wǒ wén cǐ yǔ hàn shēng miàn,qiān wén qǐ rú mù yī jiàn。
吾君神圣坐九重,轻易献言谁复辨。wú jūn shén shèng zuò jiǔ zhòng,qīng yì xiàn yán shuí fù biàn。
却忆吴中初夏时,畚锸去决湖田围。què yì wú zhōng chū xià shí,běn chā qù jué hú tián wéi。
鸡惊上篱犬上屋,水至不得携妻儿。jī jīng shàng lí quǎn shàng wū,shuǐ zhì bù dé xié qī ér。
无田赴水均一死,善政养民那得尔。wú tián fù shuǐ jūn yī sǐ,shàn zhèng yǎng mín nà dé ěr。
寄言父老且深耕,为汝驰书报天子。jì yán fù lǎo qiě shēn gēng,wèi rǔ chí shū bào tiān zi。

建德道中

韩元吉

风雨回头已十日,野花狼籍春可惜。fēng yǔ huí tóu yǐ shí rì,yě huā láng jí chūn kě xī。
水深泥滑行路难,但见千山好颜色。shuǐ shēn ní huá xíng lù nán,dàn jiàn qiān shān hǎo yán sè。
青青稻畦初布秧,人家掩扇蚕事忙。qīng qīng dào qí chū bù yāng,rén jiā yǎn shàn cán shì máng。
驾言有程不可驻,鶗鴂一声归梦长。jià yán yǒu chéng bù kě zhù,tí jué yī shēng guī mèng zhǎng。

桐柏观三井龙潭下为瀑布

韩元吉

一水赴壑如奔雷,两山壁立坚谁开。yī shuǐ fù hè rú bēn léi,liǎng shān bì lì jiān shuí kāi。
山高石限水不去,万古斗怒何轰豗。shān gāo shí xiàn shuǐ bù qù,wàn gǔ dòu nù hé hōng huī。
盘涡散作钟与釜,往往石上相萦回。pán wō sàn zuò zhōng yǔ fǔ,wǎng wǎng shí shàng xiāng yíng huí。
泓渟岁久深莫测,人言海眼良可猜。hóng tíng suì jiǔ shēn mò cè,rén yán hǎi yǎn liáng kě cāi。
不知蛟龙底无用,局促石窦真穷哉。bù zhī jiāo lóng dǐ wú yòng,jú cù shí dòu zhēn qióng zāi。
未能九土霈一雨,尚与千里清炎埃。wèi néng jiǔ tǔ pèi yī yǔ,shàng yǔ qiān lǐ qīng yán āi。
往时金虬坠玉简,中使奉诏从天来。wǎng shí jīn qiú zhuì yù jiǎn,zhōng shǐ fèng zhào cóng tiān lái。
百年旧事今寂寞,但有雪浪飞崔嵬。bǎi nián jiù shì jīn jì mò,dàn yǒu xuě làng fēi cuī wéi。
杜鹃花开兰正发,双阙万丈晴云堆。dù juān huā kāi lán zhèng fā,shuāng quē wàn zhàng qíng yún duī。
寒声彻耳心骨爽,凌风一上吹笙台。hán shēng chè ěr xīn gǔ shuǎng,líng fēng yī shàng chuī shēng tái。

玩鞭亭

韩元吉

黄须鲜卑勇无策,自驰骏马来窥贼。huáng xū xiān bēi yǒng wú cè,zì chí jùn mǎ lái kuī zéi。
贼奴但怪日绕营,起看飞尘已无迹。zéi nú dàn guài rì rào yíng,qǐ kàn fēi chén yǐ wú jì。
宝鞭不惜弃道傍,坐令老妪知兴亡。bǎo biān bù xī qì dào bàng,zuò lìng lǎo yù zhī xīng wáng。
百年社稷有天意,奸锋逆焰徒鸱张。bǎi nián shè jì yǒu tiān yì,jiān fēng nì yàn tú chī zhāng。
孤城遗迹森在目,平湖无波春草绿。gū chéng yí jì sēn zài mù,píng hú wú bō chūn cǎo lǜ。
却对青山忆谢公,公老犹嫌人姓木。què duì qīng shān yì xiè gōng,gōng lǎo yóu xián rén xìng mù。
边兵已重朝士轻,中原有路何由行。biān bīng yǐ zhòng cháo shì qīng,zhōng yuán yǒu lù hé yóu xíng。
柙中虎兕不可制,江左夷吾浪得名。xiá zhōng hǔ sì bù kě zhì,jiāng zuǒ yí wú làng dé míng。

鲁公堂

韩元吉

鲁公之节非一死,其谁碑之子曾子。lǔ gōng zhī jié fēi yī sǐ,qí shuí bēi zhī zi céng zi。
鲁公之德人未知,其谁堂之张紫微。lǔ gōng zhī dé rén wèi zhī,qí shuí táng zhī zhāng zǐ wēi。
继公作郡五百载,登堂思公宛如在。jì gōng zuò jùn wǔ bǎi zài,dēng táng sī gōng wǎn rú zài。
江南遗墨处处传,鲁公去作麻姑仙。jiāng nán yí mò chù chù chuán,lǔ gōng qù zuò má gū xiān。
一杯相与借风月,但见云碧开池莲。yī bēi xiāng yǔ jiè fēng yuè,dàn jiàn yún bì kāi chí lián。
紫微声名今第一,归上鸾台应不日。zǐ wēi shēng míng jīn dì yī,guī shàng luán tái yīng bù rì。
笑谈千里无兵戎,临川草木生春风。xiào tán qiān lǐ wú bīng róng,lín chuān cǎo mù shēng chūn fēng。
他年道傍儿女说,不思鲁公思张公。tā nián dào bàng ér nǚ shuō,bù sī lǔ gōng sī zhāng gōng。

归耕堂

韩元吉

退之手板愧丞相,渊明束带羞督邮。tuì zhī shǒu bǎn kuì chéng xiāng,yuān míng shù dài xiū dū yóu。
纷纷雀鼠待一饱,岂若植杖耘西畴。fēn fēn què shǔ dài yī bǎo,qǐ ruò zhí zhàng yún xī chóu。
刘郎大耳最叵信,刚道田园不可求。liú láng dà ěr zuì pǒ xìn,gāng dào tián yuán bù kě qiú。
摩挲髀肉事鞍马,坚卧百尺营高楼。mó sā bì ròu shì ān mǎ,jiān wò bǎi chǐ yíng gāo lóu。
安知南阳扶耒手,谈笑为君分九州。ān zhī nán yáng fú lěi shǒu,tán xiào wèi jūn fēn jiǔ zhōu。
我来龟溪二三载,此策未办诚淹留。wǒ lái guī xī èr sān zài,cǐ cè wèi bàn chéng yān liú。
喜君负郭有馀地,百金卖剑归换牛。xǐ jūn fù guō yǒu yú dì,bǎi jīn mài jiàn guī huàn niú。
树头布谷晓相应,筑室坐占林塘幽。shù tóu bù gǔ xiǎo xiāng yīng,zhù shì zuò zhàn lín táng yōu。
诗成使我佳兴动,叩角便作商声讴。shī chéng shǐ wǒ jiā xīng dòng,kòu jiǎo biàn zuò shāng shēng ōu。
他年釜甑得长满,区区肯顾监河侯。tā nián fǔ zèng dé zhǎng mǎn,qū qū kěn gù jiān hé hóu。

李编修器之惠诗卷

韩元吉

尘埃仆仆日走趋,胸中倒悬一字无。chén āi pū pū rì zǒu qū,xiōng zhōng dào xuán yī zì wú。
迫人簿领推不去,眼明忽见千骊珠。pò rén bù lǐng tuī bù qù,yǎn míng hū jiàn qiān lí zhū。
矍然惊呼此诗欤,如醒乍解病获苏。jué rán jīng hū cǐ shī yú,rú xǐng zhà jiě bìng huò sū。
归来明灯喜无寐,手不忍释自卷舒。guī lái míng dēng xǐ wú mèi,shǒu bù rěn shì zì juǎn shū。
语新格健意有馀,风骨峭硬中含腴。yǔ xīn gé jiàn yì yǒu yú,fēng gǔ qiào yìng zhōng hán yú。
猛如横阵舞刀槊,清若雅宴调笙竽。měng rú héng zhèn wǔ dāo shuò,qīng ruò yǎ yàn diào shēng yú。
我穷已极君益迂,学此似费千金屠。wǒ qióng yǐ jí jūn yì yū,xué cǐ shì fèi qiān jīn tú。
前有太白后长吉,君家诗名宜复初。qián yǒu tài bái hòu zhǎng jí,jūn jiā shī míng yí fù chū。
明明天子开石渠,叹我短后追长裾。míng míng tiān zi kāi shí qú,tàn wǒ duǎn hòu zhuī zhǎng jū。
时平合第从臣颂,请君早上承明庐。shí píng hé dì cóng chén sòng,qǐng jūn zǎo shàng chéng míng lú。

少稷劝饮每作色明远忽拂袖去戏呈

韩元吉

无多酌我盖司隶,不能满觞田将军。wú duō zhuó wǒ gài sī lì,bù néng mǎn shāng tián jiāng jūn。
坐中幸免沐猴舞,且复周旋非贵人。zuò zhōng xìng miǎn mù hóu wǔ,qiě fù zhōu xuán fēi guì rén。
人言劝饮无恶意,君胡作恶使客起。rén yán quàn yǐn wú è yì,jūn hú zuò è shǐ kè qǐ。
少陵亦遭田父肘,况我忘形友君子。shǎo líng yì zāo tián fù zhǒu,kuàng wǒ wàng xíng yǒu jūn zi。
从今勿劝亦勿辞,我欲眠时君自归。cóng jīn wù quàn yì wù cí,wǒ yù mián shí jūn zì guī。
先生一斗一石醉,莫问喧争与嘲戏。xiān shēng yī dòu yī shí zuì,mò wèn xuān zhēng yǔ cháo xì。