古诗词

次韵子云送儿女至昭亭见寄

韩元吉

岩岩昭亭山,度岁一再行。yán yán zhāo tíng shān,dù suì yī zài xíng。
吾亲在其下,有路如砥平。wú qīn zài qí xià,yǒu lù rú dǐ píng。
风物岁时佳,岂问楚与荆。fēng wù suì shí jiā,qǐ wèn chǔ yǔ jīng。
胡为不得往,使我涕泗横。hú wèi bù dé wǎng,shǐ wǒ tì sì héng。
出身备王官,敢自颓家声。chū shēn bèi wáng guān,gǎn zì tuí jiā shēng。
圣皇察庶狱,小大必以情。shèng huáng chá shù yù,xiǎo dà bì yǐ qíng。
哀矜且勿喜,死当使之生。āi jīn qiě wù xǐ,sǐ dāng shǐ zhī shēng。
念昔栖闽陬,孤童共营营。niàn xī qī mǐn zōu,gū tóng gòng yíng yíng。
菽水曾几何,青紫望一经。shū shuǐ céng jǐ hé,qīng zǐ wàng yī jīng。
弟兄亦云幸,假节仍专城。dì xiōng yì yún xìng,jiǎ jié réng zhuān chéng。
别离乃频有,仆奴费邀迎。bié lí nǎi pín yǒu,pū nú fèi yāo yíng。
安仁赋闲居,要自贤西征。ān rén fù xián jū,yào zì xián xī zhēng。
板舆日欢侍,儿女森在庭。bǎn yú rì huān shì,ér nǚ sēn zài tíng。
岂比隔山岳,空书问安宁。qǐ bǐ gé shān yuè,kōng shū wèn ān níng。
薄田可负郭,不归定谁令。báo tián kě fù guō,bù guī dìng shuí lìng。
壮士志中原,边尘暗幽并。zhuàng shì zhì zhōng yuán,biān chén àn yōu bìng。
拟蹑冒顿居,端谋渭南耕。nǐ niè mào dùn jū,duān móu wèi nán gēng。
书生复何事,三入老承明。shū shēng fù hé shì,sān rù lǎo chéng míng。
应知当馈叹,廊庙资扶倾。yīng zhī dāng kuì tàn,láng miào zī fú qīng。
忍作寒蝉喑,愿为威凤鸣。rěn zuò hán chán yīn,yuàn wèi wēi fèng míng。

韩元吉

韩元吉(1118~1187),南宋词人。字无咎,号南涧。汉族,开封雍邱(今河南开封市)人,一作许昌(今属河南)人。韩元吉词多抒发山林情趣,如〔柳梢青〕“云淡秋云“、〔贺新郎〕“病起情怀恶“等。著有《涧泉集》、《涧泉日记》、《南涧甲乙稿》、《南涧诗余》。存词80余首。 韩元吉的作品>>

猜您喜欢

寄赵德庄二首

韩元吉

早辱交情厚,年来事辄同。zǎo rǔ jiāo qíng hòu,nián lái shì zhé tóng。
自知荣宦拙,甘为好诗穷。zì zhī róng huàn zhuō,gān wèi hǎo shī qióng。
凫雁且依水,马牛还信风。fú yàn qiě yī shuǐ,mǎ niú hái xìn fēng。
故应怀李白,但欲老江东。gù yīng huái lǐ bái,dàn yù lǎo jiāng dōng。

故赠太师丞相文恭陈公挽词三首

韩元吉

拱揖消狂寇,从容奉两宫。gǒng yī xiāo kuáng kòu,cóng róng fèng liǎng gōng。
临危几谢傅,忍事实娄公。lín wēi jǐ xiè fù,rěn shì shí lóu gōng。
陶冶无偏党,经纶尽朴忠。táo yě wú piān dǎng,jīng lún jǐn pǔ zhōng。
再来金鼎地,高卧亦成功。zài lái jīn dǐng dì,gāo wò yì chéng gōng。

故赠太师丞相文恭陈公挽词三首

韩元吉

扶疾祗严诏,邦基整屡危。fú jí zhī yán zhào,bāng jī zhěng lǚ wēi。
紫宸朝奏事,黄阁暮兴悲。zǐ chén cháo zòu shì,huáng gé mù xīng bēi。
德望仪千载,恩荣冠一时。dé wàng yí qiān zài,ēn róng guān yī shí。
石龟山下路,谁为记丰碑。shí guī shān xià lù,shuí wèi jì fēng bēi。

故赠太师丞相文恭陈公挽词三首

韩元吉

凛凛循良吏,休休一介臣。lǐn lǐn xún liáng lì,xiū xiū yī jiè chén。
投艰推宇量,御侮赖精神。tóu jiān tuī yǔ liàng,yù wǔ lài jīng shén。
给侍恩虽渥,怀归志莫伸。gěi shì ēn suī wò,huái guī zhì mò shēn。
平泉开甲第,花木未经春。píng quán kāi jiǎ dì,huā mù wèi jīng chūn。

方务德侍郎挽词二首

韩元吉

壮岁分符节,飞腾四十春。zhuàng suì fēn fú jié,fēi téng sì shí chūn。
吁嗟循吏传,无复老成人。xū jiē xún lì chuán,wú fù lǎo chéng rén。
三辅勤劳旧,西清宠数新。sān fǔ qín láo jiù,xī qīng chǒng shù xīn。
青山问何许,犹与谢公邻。qīng shān wèn hé xǔ,yóu yǔ xiè gōng lín。

方务德侍郎挽词二首

韩元吉

上圣询黄发,清时慨莫留。shàng shèng xún huáng fā,qīng shí kǎi mò liú。
居中二千石,典外十三州。jū zhōng èr qiān shí,diǎn wài shí sān zhōu。
禁闼多闳议,筹帏裕远猷。jìn tà duō hóng yì,chóu wéi yù yuǎn yóu。
交亲半天下,注海泪空流。jiāo qīn bàn tiān xià,zhù hǎi lèi kōng liú。

挽徐敦济郎中词二首

韩元吉

南渡推人物,彝常有世家。nán dù tuī rén wù,yí cháng yǒu shì jiā。
州麾三上最,使节五分华。zhōu huī sān shàng zuì,shǐ jié wǔ fēn huá。
通籍恩初渥,登车病已加。tōng jí ēn chū wò,dēng chē bìng yǐ jiā。
甘泉垂入侍,华屋漫兴嗟。gān quán chuí rù shì,huá wū màn xīng jiē。

挽徐敦济郎中词二首

韩元吉

强学三冬足,高谈四座倾。qiáng xué sān dōng zú,gāo tán sì zuò qīng。
书成唐北海,文似汉西京。shū chéng táng běi hǎi,wén shì hàn xī jīng。
筹幄尝裨画,星曹仅挂名。chóu wò cháng bì huà,xīng cáo jǐn guà míng。
生刍才一束,聊寄泪纵横。shēng chú cái yī shù,liáo jì lèi zòng héng。

尹少稷挽词二首

韩元吉

蚤擅奇童誉,中蜚处士声。zǎo shàn qí tóng yù,zhōng fēi chù shì shēng。
谈锋粲开阖,笔力妙纵横。tán fēng càn kāi hé,bǐ lì miào zòng héng。
主圣由言悟,官清以谏名。zhǔ shèng yóu yán wù,guān qīng yǐ jiàn míng。
故交零落尽,老泪与河倾。gù jiāo líng luò jǐn,lǎo lèi yǔ hé qīng。

尹少稷挽词二首

韩元吉

今代贤良策,中兴未一陈。jīn dài xián liáng cè,zhōng xīng wèi yī chén。
文章如汉士,家世亦齐人。wén zhāng rú hàn shì,jiā shì yì qí rén。
遇合嗟云晚,忠嘉慨莫伸。yù hé jiē yún wǎn,zhōng jiā kǎi mò shēn。
朔风吹墓草,毁誉付千春。shuò fēng chuī mù cǎo,huǐ yù fù qiān chūn。

毛平仲挽词二首

韩元吉

奥学穷千古,奇文擅两都。ào xué qióng qiān gǔ,qí wén shàn liǎng dōu。
功名一杯酒,身世五车书。gōng míng yī bēi jiǔ,shēn shì wǔ chē shū。
未奏扬雄赋,长怀仲举舆。wèi zòu yáng xióng fù,zhǎng huái zhòng jǔ yú。
溪塘岩下水,岂羡石为渠。xī táng yán xià shuǐ,qǐ xiàn shí wèi qú。

毛平仲挽词二首

韩元吉

蚤岁闻嘉誉,论交鬓已丝。zǎo suì wén jiā yù,lùn jiāo bìn yǐ sī。
长言虽面隔,千里但心期。zhǎng yán suī miàn gé,qiān lǐ dàn xīn qī。
故垒生刍奠,尘编幼妇辞。gù lěi shēng chú diàn,chén biān yòu fù cí。
倚天长剑在,欲挂漫兴悲。yǐ tiān zhǎng jiàn zài,yù guà màn xīng bēi。

病中放言五首

韩元吉

松窗永日度凉飔,坐觉清阴寸寸移。sōng chuāng yǒng rì dù liáng sī,zuò jué qīng yīn cùn cùn yí。
境静故应闲可乐,形臞犹有病相随。jìng jìng gù yīng xián kě lè,xíng qú yóu yǒu bìng xiāng suí。
尘埃末路思千里,风露何年饱一枝。chén āi mò lù sī qiān lǐ,fēng lù hé nián bǎo yī zhī。
百岁穷通吾自了,闭门长咏子桑诗。bǎi suì qióng tōng wú zì le,bì mén zhǎng yǒng zi sāng shī。

病中放言五首

韩元吉

长夏空斋冷欲冰,几愁无米溷邻僧。zhǎng xià kōng zhāi lěng yù bīng,jǐ chóu wú mǐ hùn lín sēng。
途穷谁为一举手,计拙自宜三折肱。tú qióng shuí wèi yī jǔ shǒu,jì zhuō zì yí sān zhé gōng。
风静鸢飞犹跕跕,日斜蚊聚已??。fēng jìng yuān fēi yóu diǎn diǎn,rì xié wén jù yǐ hōng hōng。
此身示疾非吾病,卧看南山翠作层。cǐ shēn shì jí fēi wú bìng,wò kàn nán shān cuì zuò céng。

病中放言五首

韩元吉

岁月催人易白头,只应蝴蝶梦为周。suì yuè cuī rén yì bái tóu,zhǐ yīng hú dié mèng wèi zhōu。
跰?久悟人间世,汗漫已期方外游。pián xiān jiǔ wù rén jiān shì,hàn màn yǐ qī fāng wài yóu。
化鹤自知迷故国,断鳌今见立神州。huà hè zì zhī mí gù guó,duàn áo jīn jiàn lì shén zhōu。
蓬莱水浅君须记,莲叶翩翩仅可舟。péng lái shuǐ qiǎn jūn xū jì,lián yè piān piān jǐn kě zhōu。