古诗词

次韵子云送儿女至昭亭见寄

韩元吉

岩岩昭亭山,度岁一再行。yán yán zhāo tíng shān,dù suì yī zài xíng。
吾亲在其下,有路如砥平。wú qīn zài qí xià,yǒu lù rú dǐ píng。
风物岁时佳,岂问楚与荆。fēng wù suì shí jiā,qǐ wèn chǔ yǔ jīng。
胡为不得往,使我涕泗横。hú wèi bù dé wǎng,shǐ wǒ tì sì héng。
出身备王官,敢自颓家声。chū shēn bèi wáng guān,gǎn zì tuí jiā shēng。
圣皇察庶狱,小大必以情。shèng huáng chá shù yù,xiǎo dà bì yǐ qíng。
哀矜且勿喜,死当使之生。āi jīn qiě wù xǐ,sǐ dāng shǐ zhī shēng。
念昔栖闽陬,孤童共营营。niàn xī qī mǐn zōu,gū tóng gòng yíng yíng。
菽水曾几何,青紫望一经。shū shuǐ céng jǐ hé,qīng zǐ wàng yī jīng。
弟兄亦云幸,假节仍专城。dì xiōng yì yún xìng,jiǎ jié réng zhuān chéng。
别离乃频有,仆奴费邀迎。bié lí nǎi pín yǒu,pū nú fèi yāo yíng。
安仁赋闲居,要自贤西征。ān rén fù xián jū,yào zì xián xī zhēng。
板舆日欢侍,儿女森在庭。bǎn yú rì huān shì,ér nǚ sēn zài tíng。
岂比隔山岳,空书问安宁。qǐ bǐ gé shān yuè,kōng shū wèn ān níng。
薄田可负郭,不归定谁令。báo tián kě fù guō,bù guī dìng shuí lìng。
壮士志中原,边尘暗幽并。zhuàng shì zhì zhōng yuán,biān chén àn yōu bìng。
拟蹑冒顿居,端谋渭南耕。nǐ niè mào dùn jū,duān móu wèi nán gēng。
书生复何事,三入老承明。shū shēng fù hé shì,sān rù lǎo chéng míng。
应知当馈叹,廊庙资扶倾。yīng zhī dāng kuì tàn,láng miào zī fú qīng。
忍作寒蝉喑,愿为威凤鸣。rěn zuò hán chán yīn,yuàn wèi wēi fèng míng。

韩元吉

韩元吉(1118~1187),南宋词人。字无咎,号南涧。汉族,开封雍邱(今河南开封市)人,一作许昌(今属河南)人。韩元吉词多抒发山林情趣,如〔柳梢青〕“云淡秋云“、〔贺新郎〕“病起情怀恶“等。著有《涧泉集》、《涧泉日记》、《南涧甲乙稿》、《南涧诗余》。存词80余首。 韩元吉的作品>>

猜您喜欢

病中放言五首

韩元吉

寓意平生止墨卿,转喉无奈触钱神。yù yì píng shēng zhǐ mò qīng,zhuǎn hóu wú nài chù qián shén。
敢将名利期当世,直欲文章似古人。gǎn jiāng míng lì qī dāng shì,zhí yù wén zhāng shì gǔ rén。
积雨尚添门外辙,颠风不扫甑间尘。jī yǔ shàng tiān mén wài zhé,diān fēng bù sǎo zèng jiān chén。
倦游傥有凌云赋,肯为黄金巧致身。juàn yóu tǎng yǒu líng yún fù,kěn wèi huáng jīn qiǎo zhì shēn。

病中放言五首

韩元吉

少日功名谓立成,壮年漂荡已心惊。shǎo rì gōng míng wèi lì chéng,zhuàng nián piāo dàng yǐ xīn jīng。
正平只合依文举,元亮何妨慕孔明。zhèng píng zhǐ hé yī wén jǔ,yuán liàng hé fáng mù kǒng míng。
墓上征西真底用,生前杯酒未宜轻。mù shàng zhēng xī zhēn dǐ yòng,shēng qián bēi jiǔ wèi yí qīng。
田园待足何时足,归赴空山猿鹤盟。tián yuán dài zú hé shí zú,guī fù kōng shān yuán hè méng。

秋怀十首

韩元吉

朝行佛屋鱼千里,暮借僧床鹩一枝。cháo xíng fú wū yú qiān lǐ,mù jiè sēng chuáng liáo yī zhī。
窗下秋虫解人意,似怜羁客伴哦诗。chuāng xià qiū chóng jiě rén yì,shì lián jī kè bàn ó shī。

秋怀十首

韩元吉

酒熟橙黄盛物华,重阳无客不思家。jiǔ shú chéng huáng shèng wù huá,zhòng yáng wú kè bù sī jiā。
鹅儿剪雪开岩桂,鹤羽攒金散菊花。é ér jiǎn xuě kāi yán guì,hè yǔ zǎn jīn sàn jú huā。

秋怀十首

韩元吉

小雨惊秋滴夜阑,晴云和日晓斑斑。xiǎo yǔ jīng qiū dī yè lán,qíng yún hé rì xiǎo bān bān。
谁怜客舍尘埃底,犹得西湖一两山。shuí lián kè shě chén āi dǐ,yóu dé xī hú yī liǎng shān。

秋怀十首

韩元吉

何许砧声清梦回,丁东犹作佩环猜。hé xǔ zhēn shēng qīng mèng huí,dīng dōng yóu zuò pèi huán cāi。
卷帘风露凉如水,端为嫦娥向此来。juǎn lián fēng lù liáng rú shuǐ,duān wèi cháng é xiàng cǐ lái。

秋怀十首

韩元吉

城外秋荷一半黄,尚馀疏柳照回塘。chéng wài qiū hé yī bàn huáng,shàng yú shū liǔ zhào huí táng。
江南底许风光好,塞雁来时未有霜。jiāng nán dǐ xǔ fēng guāng hǎo,sāi yàn lái shí wèi yǒu shuāng。

秋怀十首

韩元吉

右手持杯左不空,蟹螯已作雪蒙茸。yòu shǒu chí bēi zuǒ bù kōng,xiè áo yǐ zuò xuě méng rōng。
秋风莫起鲈鱼梦,未似先生阿堵中。qiū fēng mò qǐ lú yú mèng,wèi shì xiān shēng ā dǔ zhōng。

秋怀十首

韩元吉

八月涛头旧有名,今年潮浅岸才平。bā yuè tāo tóu jiù yǒu míng,jīn nián cháo qiǎn àn cái píng。
应缘享帝千灵在,豫使鱼龙不敢鸣。yīng yuán xiǎng dì qiān líng zài,yù shǐ yú lóng bù gǎn míng。

秋怀十首

韩元吉

塞草初黄边马肥,边尘莫便向南飞。sāi cǎo chū huáng biān mǎ féi,biān chén mò biàn xiàng nán fēi。
江头鹤唳秋风起,看取阴山六骑归。jiāng tóu hè lì qiū fēng qǐ,kàn qǔ yīn shān liù qí guī。

秋怀十首

韩元吉

江南四百八十寺,未抵西湖胜处多。jiāng nán sì bǎi bā shí sì,wèi dǐ xī hú shèng chù duō。
不用楼台带烟雨,只看宫殿压晴波。bù yòng lóu tái dài yān yǔ,zhǐ kàn gōng diàn yā qíng bō。

秋怀十首

韩元吉

闭户跏趺意已清,炉香烧尽一灯明。bì hù jiā fū yì yǐ qīng,lú xiāng shāo jǐn yī dēng míng。
空庭叶落知多少,一任西风百种声。kōng tíng yè luò zhī duō shǎo,yī rèn xī fēng bǎi zhǒng shēng。

南岩

韩元吉

官曹簿领无时空,一春蹙蹙尘埃中。guān cáo bù lǐng wú shí kōng,yī chūn cù cù chén āi zhōng。
溪南十里岩谷好,俗驾屡整无由穷。xī nán shí lǐ yán gǔ hǎo,sú jià lǚ zhěng wú yóu qióng。
前时相邀雨断道,今时不雨天亦风。qián shí xiāng yāo yǔ duàn dào,jīn shí bù yǔ tiān yì fēng。
乃知书生不解事,每以悭涩勤天公。nǎi zhī shū shēng bù jiě shì,měi yǐ qiān sè qín tiān gōng。
兴来邂逅始一往,相与纵辔随飞鸿。xīng lái xiè hòu shǐ yī wǎng,xiāng yǔ zòng pèi suí fēi hóng。
野棠著子梅杏老,密叶尚带残花红。yě táng zhù zi méi xìng lǎo,mì yè shàng dài cán huā hóng。
峥嵘屋宇吁可怪,无乃开辟烦丰隆。zhēng róng wū yǔ xū kě guài,wú nǎi kāi pì fán fēng lóng。
却寻危径山巉绝,俯仰旷野迷西东。què xún wēi jìng shān chán jué,fǔ yǎng kuàng yě mí xī dōng。
涓涓寒流滴冰雪,一酌为我凉心胸。juān juān hán liú dī bīng xuě,yī zhuó wèi wǒ liáng xīn xiōng。
山川何曾岁月计,可怜翠阜纷磨砻。shān chuān hé céng suì yuè jì,kě lián cuì fù fēn mó lóng。
人生欢笑不易得,此会几许谁能同。rén shēng huān xiào bù yì dé,cǐ huì jǐ xǔ shuí néng tóng。
春禽正喧日已暮,叹我归期还匆匆。chūn qín zhèng xuān rì yǐ mù,tàn wǒ guī qī hái cōng cōng。

题日出雨脚图二首

韩元吉

绝壑春林映绿,半山晓雾迷红。jué hè chūn lín yìng lǜ,bàn shān xiǎo wù mí hóng。
长忆西岩梦觉,小舟欸乃声中。zhǎng yì xī yán mèng jué,xiǎo zhōu āi nǎi shēng zhōng。

题日出雨脚图二首

韩元吉

隐隐遥分树色,萧萧似听风声。yǐn yǐn yáo fēn shù sè,xiāo xiāo shì tīng fēng shēng。
何处江倾海堕,隔山雾白烟明。hé chù jiāng qīng hǎi duò,gé shān wù bái yān míng。