古诗词

陆务观寄著色山水屏

韩元吉

我居面山俯潺湲,凭轩卧牖皆见山。wǒ jū miàn shān fǔ chán yuán,píng xuān wò yǒu jiē jiàn shān。
山光水影入怀袖,秀色爽气非人寰。shān guāng shuǐ yǐng rù huái xiù,xiù sè shuǎng qì fēi rén huán。
故人怜我新结屋,犹恐看山未能足。gù rén lián wǒ xīn jié wū,yóu kǒng kàn shān wèi néng zú。
丹青写作何许图,不碍闭门聊纵目。dān qīng xiě zuò hé xǔ tú,bù ài bì mén liáo zòng mù。
千峰缭绕生白云,小舟荡漾横江滨。qiān fēng liáo rào shēng bái yún,xiǎo zhōu dàng yàng héng jiāng bīn。
楼台高下出兰若,杳渺似有钟磬闻。lóu tái gāo xià chū lán ruò,yǎo miǎo shì yǒu zhōng qìng wén。
坐惊岩壑环四壁,寥落高秋变春色。zuò jīng yán hè huán sì bì,liáo luò gāo qiū biàn chūn sè。
方壶瀛洲远不隔,武陵桃花定谁识。fāng hú yíng zhōu yuǎn bù gé,wǔ líng táo huā dìng shuí shí。
君不见韦侯绝笔画古松,黑雨白日摧虬龙。jūn bù jiàn wéi hóu jué bǐ huà gǔ sōng,hēi yǔ bái rì cuī qiú lóng。
杜陵老翁三叹息,况有山木洪涛风。dù líng lǎo wēng sān tàn xī,kuàng yǒu shān mù hóng tāo fēng。
又不见玉堂真仙草诏罢,静爱春山郭熙画。yòu bù jiàn yù táng zhēn xiān cǎo zhào bà,jìng ài chūn shān guō xī huà。
文章信美身不闲,青嶂白波眼中借。wén zhāng xìn měi shēn bù xián,qīng zhàng bái bō yǎn zhōng jiè。
我今乘间身未衰,杖藜独步哦新诗。wǒ jīn chéng jiān shēn wèi shuāi,zhàng lí dú bù ó xīn shī。
出门见山入见画,佳兴自喜来无时。chū mén jiàn shān rù jiàn huà,jiā xīng zì xǐ lái wú shí。
卧龙山腰镜湖尾,知有高斋照清泚。wò lóng shān yāo jìng hú wěi,zhī yǒu gāo zhāi zhào qīng cǐ。
功名逼子未得休,归坐玉堂应记此。gōng míng bī zi wèi dé xiū,guī zuò yù táng yīng jì cǐ。

韩元吉

韩元吉(1118~1187),南宋词人。字无咎,号南涧。汉族,开封雍邱(今河南开封市)人,一作许昌(今属河南)人。韩元吉词多抒发山林情趣,如〔柳梢青〕“云淡秋云“、〔贺新郎〕“病起情怀恶“等。著有《涧泉集》、《涧泉日记》、《南涧甲乙稿》、《南涧诗余》。存词80余首。 韩元吉的作品>>

猜您喜欢

故宫使参政观文钱公挽词二首

韩元吉

甲第依香火,栖心不离禅。jiǎ dì yī xiāng huǒ,qī xīn bù lí chán。
颐神虽绿野,纪绩自凌烟。yí shén suī lǜ yě,jì jì zì líng yān。
荣观丹丘外,真游弱水边。róng guān dān qiū wài,zhēn yóu ruò shuǐ biān。
佳城近刘阮,觉路有飞仙。jiā chéng jìn liú ruǎn,jué lù yǒu fēi xiān。

故致政参政大资张公挽词三首

韩元吉

海内推耆德,朝端蔼直声。hǎi nèi tuī qí dé,cháo duān ǎi zhí shēng。
金辉馀烈火,玉价自连城。jīn huī yú liè huǒ,yù jià zì lián chéng。
正色消群枉,高风耸后生。zhèng sè xiāo qún wǎng,gāo fēng sǒng hòu shēng。
君王问黄发,犹仅陟台衡。jūn wáng wèn huáng fā,yóu jǐn zhì tái héng。

故致政参政大资张公挽词三首

韩元吉

益部烦分陕,金陵起御戎。yì bù fán fēn shǎn,jīn líng qǐ yù róng。
逢时身已病,忧国志弥忠。féng shí shēn yǐ bìng,yōu guó zhì mí zhōng。
廊庙吁谟外,丘园梦寐中。láng miào xū mó wài,qiū yuán mèng mèi zhōng。
弹冠与归老,盛节有初终。dàn guān yǔ guī lǎo,shèng jié yǒu chū zhōng。

故致政参政大资张公挽词三首

韩元吉

忆荷公车荐,多惭识面求。yì hé gōng chē jiàn,duō cán shí miàn qiú。
惊心异生死,倒指十春秋。jīng xīn yì shēng sǐ,dào zhǐ shí chūn qiū。
国士怀青眼,门生慨白头。guó shì huái qīng yǎn,mén shēng kǎi bái tóu。
束刍催老泪,东与大江流。shù chú cuī lǎo lèi,dōng yǔ dà jiāng liú。

挽曾伯充大夫词二首

韩元吉

作吏馀家法,临民有古风。zuò lì yú jiā fǎ,lín mín yǒu gǔ fēng。
政推平易外,人在典型中。zhèng tuī píng yì wài,rén zài diǎn xíng zhōng。
道拟庄生合,年几卫武同。dào nǐ zhuāng shēng hé,nián jǐ wèi wǔ tóng。
清时记耆旧,挥泪楚江东。qīng shí jì qí jiù,huī lèi chǔ jiāng dōng。

挽曾伯充大夫词二首

韩元吉

宦达虽无意,安荣自一门。huàn dá suī wú yì,ān róng zì yī mén。
剖符看令子,曳绶及诸孙。pōu fú kàn lìng zi,yè shòu jí zhū sūn。
盛德清难继,高风俗为敦。shèng dé qīng nán jì,gāo fēng sú wèi dūn。
葬车骈百两,归卧九华根。zàng chē pián bǎi liǎng,guī wò jiǔ huá gēn。

周元特詹事挽词二首

韩元吉

道学尊闾里,衣冠见伟人。dào xué zūn lǘ lǐ,yī guān jiàn wěi rén。
鸡群真野鹤,麇角目祥麟。jī qún zhēn yě hè,jūn jiǎo mù xiáng lín。
谠论追前辈,清时识诤臣。dǎng lùn zhuī qián bèi,qīng shí shí zhèng chén。
他年激贪懦,风动霅溪滨。tā nián jī tān nuò,fēng dòng zhà xī bīn。

周元特詹事挽词二首

韩元吉

黄发趋严诏,青宫启太微。huáng fā qū yán zhào,qīng gōng qǐ tài wēi。
园公方入侍,疏傅已言归。yuán gōng fāng rù shì,shū fù yǐ yán guī。
奏牍三千在,流年七十稀。zòu dú sān qiān zài,liú nián qī shí xī。
无从奠鸡酒,老疾只沾衣。wú cóng diàn jī jiǔ,lǎo jí zhǐ zhān yī。

挽傅安道郎中词二首

韩元吉

节概存先烈,文才蔼俊声。jié gài cún xiān liè,wén cái ǎi jùn shēng。
弟兄联膴仕,父子擅英名。dì xiōng lián hū shì,fù zi shàn yīng míng。
密勿栖郎省,光华拥使旌。mì wù qī láng shěng,guāng huá yōng shǐ jīng。
甘泉虚从橐,曾未席恩荣。gān quán xū cóng tuó,céng wèi xí ēn róng。

挽傅安道郎中词二首

韩元吉

蚤负凌云气,长怀流水音。zǎo fù líng yún qì,zhǎng huái liú shuǐ yīn。
词场俱白首,世路只丹心。cí chǎng jù bái shǒu,shì lù zhǐ dān xīn。
妙语空成诵,欢盟讵可寻。miào yǔ kōng chéng sòng,huān méng jù kě xún。
泉山几千里,涕泪俱沾襟。quán shān jǐ qiān lǐ,tì lèi jù zhān jīn。

范泉州挽词二首

韩元吉

淡墨标名早,飞腾仅石渠。dàn mò biāo míng zǎo,fēi téng jǐn shí qú。
学传外家蕴,论合古人馀。xué chuán wài jiā yùn,lùn hé gǔ rén yú。
议本枫宸疏,评和相第书。yì běn fēng chén shū,píng hé xiāng dì shū。
忠言与危行,青史未应虚。zhōng yán yǔ wēi xíng,qīng shǐ wèi yīng xū。

范泉州挽词二首

韩元吉

玉节江南道,铜符海上州。yù jié jiāng nán dào,tóng fú hǎi shàng zhōu。
登车人自化,截镫士争留。dēng chē rén zì huà,jié dèng shì zhēng liú。
不作田园计,长怀世事忧。bù zuò tián yuán jì,zhǎng huái shì shì yōu。
秋风闭黄壤,谁为子孙谋。qiū fēng bì huáng rǎng,shuí wèi zi sūn móu。

挽张元干国录词二首

韩元吉

左学驰声旧,中朝得录初。zuǒ xué chí shēng jiù,zhōng cháo dé lù chū。
宏材知底用,壮志亦成虚。hóng cái zhī dǐ yòng,zhuàng zhì yì chéng xū。
归旐三千远,亲年八十馀。guī zhào sān qiān yuǎn,qīn nián bā shí yú。
苍天谁与问,行路亦欷歔。cāng tiān shuí yǔ wèn,xíng lù yì xī xū。

挽张元干国录词二首

韩元吉

一第固已晚,九迁人共期。yī dì gù yǐ wǎn,jiǔ qiān rén gòng qī。
功名虽有命,寿考独无时。gōng míng suī yǒu mìng,shòu kǎo dú wú shí。
门士韬圭璧,诸郎袭礼诗。mén shì tāo guī bì,zhū láng xí lǐ shī。
他年振儒学,犹慰九原悲。tā nián zhèn rú xué,yóu wèi jiǔ yuán bēi。

宋传道挽词二首

韩元吉

德履无遗恨,弦歌有去思。dé lǚ wú yí hèn,xián gē yǒu qù sī。
养亲三釜乐,作郡十年迟。yǎng qīn sān fǔ lè,zuò jùn shí nián chí。
壮志沈黄壤,英游闭赤墀。zhuàng zhì shěn huáng rǎng,yīng yóu bì chì chí。
丰碑颂遗爱,谁为继罗池。fēng bēi sòng yí ài,shuí wèi jì luó chí。