古诗词

藻蒙叔雅祠部重九日惠花惠酒惠诗继为袁家碣钴鉧潭之游因循不能答再承佳句见寄今用来韵率课一篇参陪杖履之胜幸一笑而去之以覆酱瓿而作纸绞也

汪藻

秋风入潇湘,千嶂倚天外。qiū fēng rù xiāo xiāng,qiān zhàng yǐ tiān wài。
使君挽衰翁,行乐秋色界。shǐ jūn wǎn shuāi wēng,xíng lè qiū sè jiè。
放船下空阔,舒笑凫鹥会。fàng chuán xià kōng kuò,shū xiào fú yī huì。
永怀愚溪人,千载有遗爱。yǒng huái yú xī rén,qiān zài yǒu yí ài。
延缘访遗迹,佳处时击汰。yán yuán fǎng yí jì,jiā chù shí jī tài。
飞沈各献状,领略在我辈。fēi shěn gè xiàn zhuàng,lǐng lüè zài wǒ bèi。
匆匆莫能数,颇似慰无赖。cōng cōng mò néng shù,pǒ shì wèi wú lài。
杯行未云半,落日已相对。bēi xíng wèi yún bàn,luò rì yǐ xiāng duì。
归来有酒所,方省欠诗债。guī lái yǒu jiǔ suǒ,fāng shěng qiàn shī zhài。
朱轓幸停轸,嘉汝山水最。zhū fān xìng tíng zhěn,jiā rǔ shān shuǐ zuì。
金茎峙霄汉,行矣分沆瀣。jīn jīng zhì xiāo hàn,xíng yǐ fēn hàng xiè。
何妨共流转,今古同一概。hé fáng gòng liú zhuǎn,jīn gǔ tóng yī gài。
非君个中人,孰使此中大。fēi jūn gè zhōng rén,shú shǐ cǐ zhōng dà。
伊余漂泊者,他日名亦在。yī yú piāo pō zhě,tā rì míng yì zài。
一闻款乃声,蓬荜忘湫隘。yī wén kuǎn nǎi shēng,péng bì wàng jiǎo ài。
汪藻

汪藻

汪藻(1079~1154)北宋末、南宋初文学家。字彦章,号浮溪,又号龙溪,饶州德兴(今属江西)人。汪谷之子。先世籍贯婺源,后移居饶州德兴(今属江西)。早年曾向徐俯、韩驹学诗,入太学,喜读《春秋左氏传》及《西汉书》。崇宁二年(1103)进士,任婺州(今浙江金华)观察推官、宣州(今属安徽)教授、著作佐郎、宣州(今属安徽)通判等职。《全宋词》录其词4首。 汪藻的作品>>

猜您喜欢

点绛唇

汪藻

新月娟娟,夜寒江静山衔斗。xīn yuè juān juān,yè hán jiāng jìng shān xián dòu。
起来搔首,梅影横窗瘦。qǐ lái sāo shǒu,méi yǐng héng chuāng shòu。
好个霜天,闲却传杯手。hǎo gè shuāng tiān,xián què chuán bēi shǒu。
君知否?乱鸦啼后,归兴浓如酒。jūn zhī fǒu?luàn yā tí hòu,guī xīng nóng rú jiǔ。

小重山

汪藻

月下潮生红蓼汀。yuè xià cháo shēng hóng liǎo tīng。
浅霞都敛尽,四山青。qiǎn xiá dōu liǎn jǐn,sì shān qīng。
柳梢风急堕流萤。liǔ shāo fēng jí duò liú yíng。
随波处,点点乱寒星。suí bō chù,diǎn diǎn luàn hán xīng。
别语寄丁宁。bié yǔ jì dīng níng。
如今能间隔,几长亭。rú jīn néng jiān gé,jǐ zhǎng tíng。
夜来秋气入银屏。yè lái qiū qì rù yín píng。
梧桐雨,还恨不同听。wú tóng yǔ,hái hèn bù tóng tīng。

醉落魄

汪藻

小舟帘隙。xiǎo zhōu lián xì。
佳人半露梅妆额。jiā rén bàn lù méi zhuāng é。
绿云低映花如刻。lǜ yún dī yìng huā rú kè。
恰似秋宵,一半银蟾白。qià shì qiū xiāo,yī bàn yín chán bái。
结儿梢朵香红扐。jié ér shāo duǒ xiāng hóng lè。
钿蝉隐隐摇金碧。diàn chán yǐn yǐn yáo jīn bì。
春山秋水浑无迹。chūn shān qiū shuǐ hún wú jì。
不露墙头,些子真消息。bù lù qiáng tóu,xiē zi zhēn xiāo xī。

点绛唇

汪藻

高柳蝉嘶,采菱歌断秋风起。gāo liǔ chán sī,cǎi líng gē duàn qiū fēng qǐ。
晚云如髻。wǎn yún rú jì。
湖上山横翠。hú shàng shān héng cuì。
帘卷西楼,过雨凉生袂。lián juǎn xī lóu,guò yǔ liáng shēng mèi。
天如水。tiān rú shuǐ。
画楼十二。huà lóu shí èr。
有个人同倚。yǒu gè rén tóng yǐ。

汴中书事三首

汪藻

永日钩帘坐,乘流颇自怡。yǒng rì gōu lián zuò,chéng liú pǒ zì yí。
手邀飞絮住,目送远花移。shǒu yāo fēi xù zhù,mù sòng yuǎn huā yí。
官牒吾何有,邮签汝漫知。guān dié wú hé yǒu,yóu qiān rǔ màn zhī。
关心淹速事,无复少年时。guān xīn yān sù shì,wú fù shǎo nián shí。

汴中书事三首

汪藻

既雨堤仍注,无风浪更扬。jì yǔ dī réng zhù,wú fēng làng gèng yáng。
麦登孤市沸,榆老半川凉。mài dēng gū shì fèi,yú lǎo bàn chuān liáng。
击汰吴侬勇,传掫楚戍荒。jī tài wú nóng yǒng,chuán zhōu chǔ shù huāng。
只应今夜月,儿女话他乡。zhǐ yīng jīn yè yuè,ér nǚ huà tā xiāng。

汴中书事三首

汪藻

晓日轻桡动,波光满座隅。xiǎo rì qīng ráo dòng,bō guāng mǎn zuò yú。
岸遥双燕去,天霁百禽呼。àn yáo shuāng yàn qù,tiān jì bǎi qín hū。
衰白看明镜,飘零倒浊壶。shuāi bái kàn míng jìng,piāo líng dào zhuó hú。
长年作羁旅,三径有人无。zhǎng nián zuò jī lǚ,sān jìng yǒu rén wú。

题余氏幽光亭二首

汪藻

缥缈风烟上,谁栽柏满庭。piāo miǎo fēng yān shàng,shuí zāi bǎi mǎn tíng。
诸郎浑玉雪,前哲想丹青。zhū láng hún yù xuě,qián zhé xiǎng dān qīng。
举国思人鉴,重泉掩德星。jǔ guó sī rén jiàn,zhòng quán yǎn dé xīng。
空馀千载事,寒露泣秋萤。kōng yú qiān zài shì,hán lù qì qiū yíng。

题余氏幽光亭二首

汪藻

自夺幽人去,江山胜气无。zì duó yōu rén qù,jiāng shān shèng qì wú。
只今埋宿草,谁复奠生刍。zhǐ jīn mái sù cǎo,shuí fù diàn shēng chú。
满世儒冠宠,他年史笔诛。mǎn shì rú guān chǒng,tā nián shǐ bǐ zhū。
未应丘壑底,遗恨失金朱。wèi yīng qiū hè dǐ,yí hèn shī jīn zhū。

常山道中闻诸将屡捷

汪藻

一雨四十日,羲和安在哉。yī yǔ sì shí rì,xī hé ān zài zāi。
路忧石头滑,云怕天心开。lù yōu shí tóu huá,yún pà tiān xīn kāi。
隔水唤舟渡,逢人骑马来。gé shuǐ huàn zhōu dù,féng rén qí mǎ lái。
闻言江北好,一笑为传杯。wén yán jiāng běi hǎo,yī xiào wèi chuán bēi。

己酉乱后寄常州使君侄四首

汪藻

汾水游仍远,瑶池宴未归。fén shuǐ yóu réng yuǎn,yáo chí yàn wèi guī。
航迁群庙主,矢及近臣衣。háng qiān qún miào zhǔ,shǐ jí jìn chén yī。
胡马窥天堑,边烽断日畿。hú mǎ kuī tiān qiàn,biān fēng duàn rì jī。
百年淮海地,回首复成非。bǎi nián huái hǎi dì,huí shǒu fù chéng fēi。

己酉乱后寄常州使君侄四首

汪藻

草草官军渡,悠悠敌骑旋。cǎo cǎo guān jūn dù,yōu yōu dí qí xuán。
方尝勾践胆,已补女娲天。fāng cháng gōu jiàn dǎn,yǐ bǔ nǚ wā tiān。
诸将争阴拱,苍生忍倒悬。zhū jiāng zhēng yīn gǒng,cāng shēng rěn dào xuán。
乾坤满群盗,何日是归年。qián kūn mǎn qún dào,hé rì shì guī nián。

己酉乱后寄常州使君侄四首

汪藻

身老今何向,兵拿未肯休。shēn lǎo jīn hé xiàng,bīng ná wèi kěn xiū。
经旬甘半菽,尽室委扁舟。jīng xún gān bàn shū,jǐn shì wěi biǎn zhōu。
台拆星犹熭,农饥麦未秋。tái chāi xīng yóu wèi,nóng jī mài wèi qiū。
日边无一使,儿女讵知愁。rì biān wú yī shǐ,ér nǚ jù zhī chóu。

己酉乱后寄常州使君侄四首

汪藻

春到花仍笑,时危笛自哀。chūn dào huā réng xiào,shí wēi dí zì āi。
平城隆准去,瓜步佛狸来。píng chéng lóng zhǔn qù,guā bù fú lí lái。
地下皆冤肉,人间半劫灰。dì xià jiē yuān ròu,rén jiān bàn jié huī。
只今衰泪眼,那得向君开。zhǐ jīn shuāi lèi yǎn,nà dé xiàng jūn kāi。

次韵桂林经略李尚书投赠之句三首

汪藻

方隅谋帅重,帝岂贾生疏。fāng yú móu shuài zhòng,dì qǐ jiǎ shēng shū。
绝域须高枕,中朝辍引裾。jué yù xū gāo zhěn,zhōng cháo chuò yǐn jū。
边城雄鼓角,幕府省文书。biān chéng xióng gǔ jiǎo,mù fǔ shěng wén shū。
暂作骖鸾去,群公叹不如。zàn zuò cān luán qù,qún gōng tàn bù rú。
2371234567»