古诗词

捕虎行

汪襄

西山春暮繁草木,红白花开映岩谷。xī shān chūn mù fán cǎo mù,hóng bái huā kāi yìng yán gǔ。
朝来猛虎忽留踪,猎人挟刃争驱逐。cháo lái měng hǔ hū liú zōng,liè rén xié rèn zhēng qū zhú。
坡平草软筋力健,目光两镜照林麓。pō píng cǎo ruǎn jīn lì jiàn,mù guāng liǎng jìng zhào lín lù。
吻牙狐兔何足噬,要向川原饱人肉。wěn yá hú tù hé zú shì,yào xiàng chuān yuán bǎo rén ròu。
猎夫鼓勇欲生擒,失利宁虞伤手足。liè fū gǔ yǒng yù shēng qín,shī lì níng yú shāng shǒu zú。
我令壮士八九辈,袒裼而往敢退缩。wǒ lìng zhuàng shì bā jiǔ bèi,tǎn tì ér wǎng gǎn tuì suō。
持戈踊跃皆直前,不顾爪牙加抵触。chí gē yǒng yuè jiē zhí qián,bù gù zhǎo yá jiā dǐ chù。
於菟怒斗力已困,白刃纷然刺其腹。yú tú nù dòu lì yǐ kùn,bái rèn fēn rán cì qí fù。
不施陷阱设罗网,须臾俄闻就缚束。bù shī xiàn jǐng shè luó wǎng,xū yú é wén jiù fù shù。
未逾半昼捷书来,抚掌惊嗟大神速。wèi yú bàn zhòu jié shū lái,fǔ zhǎng jīng jiē dà shén sù。
百夫肩舁向城市,塞巷填街争纵目。bǎi fū jiān yú xiàng chéng shì,sāi xiàng tián jiē zhēng zòng mù。
皆云古昔未曾有,不比春山得麋鹿。jiē yún gǔ xī wèi céng yǒu,bù bǐ chūn shān dé mí lù。
斑皮爱护输府,肝胆珍奇竞收蓄。bān pí ài hù shū fǔ,gān dǎn zhēn qí jìng shōu xù。
吾闻兽之猛者莫如虎,摇尾磨牙肆其毒。wú wén shòu zhī měng zhě mò rú hǔ,yáo wěi mó yá sì qí dú。
一旦力尽势已穷,血膋反以饷僮仆。yī dàn lì jǐn shì yǐ qióng,xuè liáo fǎn yǐ xiǎng tóng pū。
乃知刚狠不足恃,仁若驺虞才可录。nǎi zhī gāng hěn bù zú shì,rén ruò zōu yú cái kě lù。
虎兮虎兮,曷为出哉,深山穷谷可以隐而不隐,岂以夫皮为之灾。hǔ xī hǔ xī,hé wèi chū zāi,shēn shān qióng gǔ kě yǐ yǐn ér bù yǐn,qǐ yǐ fū pí wèi zhī zāi。
官有壮土长戟可以捕取尔,尔其亟去无复来。guān yǒu zhuàng tǔ zhǎng jǐ kě yǐ bǔ qǔ ěr,ěr qí jí qù wú fù lái。
大江虽深亦可渡,纵横勿碍行人路。dà jiāng suī shēn yì kě dù,zòng héng wù ài xíng rén lù。

汪襄

宋徽州绩溪人,字公弼。汪奕弟。初在太学为教谕。会内舍三试不中,自陈愿得退舍,梁师成强之不就。及登进士,师成欲荐任馆职,又力辞,师成寝怒。授南陵主簿,秩满,改宣教郎。 汪襄的作品>>

猜您喜欢