古诗词

和野渡赋双竹松梅古风

卫宗武

挺然昂霄蟠涧阿,彼美松者非凡槎。tǐng rán áng xiāo pán jiàn ā,bǐ měi sōng zhě fēi fán chá。
千林摇落乃孤秀,舞春杨柳徒傞傞。qiān lín yáo luò nǎi gū xiù,wǔ chūn yáng liǔ tú suō suō。
翛然照水溪一涯,彼美梅者非凡葩。xiāo rán zhào shuǐ xī yī yá,bǐ měi méi zhě fēi fán pā。
冰姿皎洁抱清独,漫山桃李徒繁华。bīng zī jiǎo jié bào qīng dú,màn shān táo lǐ tú fán huá。
昔人品题信不苟,每以此木配此花。xī rén pǐn tí xìn bù gǒu,měi yǐ cǐ mù pèi cǐ huā。
伊谁挈置小盆盎,高标盘曲良可嗟。yī shuí qiè zhì xiǎo pén àng,gāo biāo pán qū liáng kě jiē。
然虽矫揉失真性,幽香贞色仍堪夸。rán suī jiǎo róu shī zhēn xìng,yōu xiāng zhēn sè réng kān kuā。
况分瑞竹与鼎立,岁寒之侣何以加。kuàng fēn ruì zhú yǔ dǐng lì,suì hán zhī lǚ hé yǐ jiā。
竹尤挺特过二者,逸鞭吐秀如兰芽。zhú yóu tǐng tè guò èr zhě,yì biān tǔ xiù rú lán yá。
两枝撑出露头角,一类襁褓髻未丫。liǎng zhī chēng chū lù tóu jiǎo,yī lèi qiǎng bǎo jì wèi yā。
于中此更拔其萃,似觉小异如孟嘉。yú zhōng cǐ gèng bá qí cuì,shì jué xiǎo yì rú mèng jiā。
会从尺寸达寻丈,摩拂穹汉生云霞。huì cóng chǐ cùn dá xún zhàng,mó fú qióng hàn shēng yún xiá。
可亲雅与书帙称,相对慎勿肉食奢。kě qīn yǎ yǔ shū zhì chēng,xiāng duì shèn wù ròu shí shē。
君之取友莫此尚,此友宁久留君家。jūn zhī qǔ yǒu mò cǐ shàng,cǐ yǒu níng jiǔ liú jūn jiā。
须知调鼎待佳实,岂但水影夸横斜。xū zhī diào dǐng dài jiā shí,qǐ dàn shuǐ yǐng kuā héng xié。
须知大才作隆栋,岂但古干森虬蛇。xū zhī dà cái zuò lóng dòng,qǐ dàn gǔ gàn sēn qiú shé。
虚心劲节岂无用,宁在楚楚仪容佳。xū xīn jìn jié qǐ wú yòng,níng zài chǔ chǔ yí róng jiā。
为龙致雨行矣神,变化轰雷掣电与世驱奸邪。wèi lóng zhì yǔ xíng yǐ shén,biàn huà hōng léi chè diàn yǔ shì qū jiān xié。

卫宗武

卫宗武约公元?年至一二八九年字洪父,(一作淇父)自号九山,嘉兴华亭人。生年不详,卒于元世祖至元二十六年。淳佑间历官尚书郎,出知常州。罢官闲居三十余载,以诗丈自娱。宋亡,不仕。宗武著有《秋声集》八卷,《国史经籍志》传于世。诗文气韵冲澹,有萧然自得之趣。 卫宗武的作品>>

猜您喜欢

挽叶倅二章

卫宗武

八座家声著,居官政不迷。bā zuò jiā shēng zhù,jū guān zhèng bù mí。
典刑乡党敬,节行古人稽。diǎn xíng xiāng dǎng jìng,jié xíng gǔ rén jī。
展骥空凡马,解牛犹割鸡。zhǎn jì kōng fán mǎ,jiě niú yóu gē jī。
鸳行才展武,勇退倦攀跻。yuān xíng cái zhǎn wǔ,yǒng tuì juàn pān jī。

挽叶倅二章

卫宗武

死别喜生反,心亲恨迹赊。sǐ bié xǐ shēng fǎn,xīn qīn hèn jì shē。
交情金可断,粹德玉无瑕。jiāo qíng jīn kě duàn,cuì dé yù wú xiá。
方拟来闻鹤,俄惊梦在蛇。fāng nǐ lái wén hè,é jīng mèng zài shé。
归藏重悲感,幸有子承家。guī cáng zhòng bēi gǎn,xìng yǒu zi chéng jiā。

出城山墓域行至赵村

卫宗武

才出城山路,云收霁景呈。cái chū chéng shān lù,yún shōu jì jǐng chéng。
乾端顿轩豁,山色更晶明。qián duān dùn xuān huō,shān sè gèng jīng míng。
远近烟村露,微茫野水横。yuǎn jìn yān cūn lù,wēi máng yě shuǐ héng。
平头今七十,此地几经行。píng tóu jīn qī shí,cǐ dì jǐ jīng xíng。

元日雪

卫宗武

晓来云气忽氤氲,上瑞俄惊到眼频。xiǎo lái yún qì hū yīn yūn,shàng ruì é jīng dào yǎn pín。
隔得一宵犹带腊,飞来万点总成春。gé dé yī xiāo yóu dài là,fēi lái wàn diǎn zǒng chéng chūn。
方传六琯葭灰动,又报千林花事新。fāng chuán liù guǎn jiā huī dòng,yòu bào qiān lín huā shì xīn。
试向庭前披鹤氅,却嫌标致怯前人。shì xiàng tíng qián pī hè chǎng,què xián biāo zhì qiè qián rén。

和野渡春雪

卫宗武

天教滕巽互驱驰,令下东皇莫敢违。tiān jiào téng xùn hù qū chí,lìng xià dōng huáng mò gǎn wéi。
云擘碎绵迷眼界,山遮新黛抹腰围。yún bāi suì mián mí yǎn jiè,shān zhē xīn dài mǒ yāo wéi。
众芳被虐难争巧,二麦呈祥不用祈。zhòng fāng bèi nüè nán zhēng qiǎo,èr mài chéng xiáng bù yòng qí。
片片吹将入檐幕,佳人错认落梅飞。piàn piàn chuī jiāng rù yán mù,jiā rén cuò rèn luò méi fēi。

寄兴

卫宗武

希年逾五叹无闻,岁事从头又一新。xī nián yú wǔ tàn wú wén,suì shì cóng tóu yòu yī xīn。
徒得襄阳齿耆旧,却惭庄子号陈人。tú dé xiāng yáng chǐ qí jiù,què cán zhuāng zi hào chén rén。
垂垂榆景已侵耄,冉冉花辰不减春。chuí chuí yú jǐng yǐ qīn mào,rǎn rǎn huā chén bù jiǎn chūn。
日涉丘园今已矣,北山亦足了闲身。rì shè qiū yuán jīn yǐ yǐ,běi shān yì zú le xián shēn。

寄兴

卫宗武

杜门世事不须闻,一任如棋局自新。dù mén shì shì bù xū wén,yī rèn rú qí jú zì xīn。
多病不妨为寿考,馀生更喜作闲人。duō bìng bù fáng wèi shòu kǎo,yú shēng gèng xǐ zuò xián rén。
居今野处黄冠日,记昔郊行红旆春。jū jīn yě chù huáng guān rì,jì xī jiāo xíng hóng pèi chūn。
须识世荣俱土苴,岂如有道善其身。xū shí shì róng jù tǔ jū,qǐ rú yǒu dào shàn qí shēn。

春雨

卫宗武

几朝霢霂不破块,通夕浪浪势乃滂。jǐ cháo mài mù bù pò kuài,tōng xī làng làng shì nǎi pāng。
竹下森然骍角露,桑间沃若茧丝香。zhú xià sēn rán xīng jiǎo lù,sāng jiān wò ruò jiǎn sī xiāng。
田毛沾润初含穗,土脉流膏欲布秧。tián máo zhān rùn chū hán suì,tǔ mài liú gāo yù bù yāng。
多谢化工成岁事,从春节节为人忙。duō xiè huà gōng chéng suì shì,cóng chūn jié jié wèi rén máng。

春雨

卫宗武

一自春来二月强,连宵甘霔泽斯滂。yī zì chūn lái èr yuè qiáng,lián xiāo gān zhù zé sī pāng。
润留根蒂梅桃实,清及萌芽黍稷香。rùn liú gēn dì méi táo shí,qīng jí méng yá shǔ jì xiāng。
雀舌纤纤抽茗叶,羊群戢戢长松秧。què shé xiān xiān chōu míng yè,yáng qún jí jí zhǎng sōng yāng。
农桑从此无虚日,织妇耕夫处处忙。nóng sāng cóng cǐ wú xū rì,zhī fù gēng fū chù chù máng。

春雨

卫宗武

一自苍精涣号扬,如酥小雨酿春忙。yī zì cāng jīng huàn hào yáng,rú sū xiǎo yǔ niàng chūn máng。
霏霏透入根荄脉,点点染成桃杏妆。fēi fēi tòu rù gēn gāi mài,diǎn diǎn rǎn chéng táo xìng zhuāng。
泽遍高深俱及物,气融枯槁亦生香。zé biàn gāo shēn jù jí wù,qì róng kū gǎo yì shēng xiāng。
老夫那复问芳讯,但愿三时协雨旸。lǎo fū nà fù wèn fāng xùn,dàn yuàn sān shí xié yǔ yáng。

和玉峰春吟

卫宗武

年来愁似海波深,柏酒明朝试一斟。nián lái chóu shì hǎi bō shēn,bǎi jiǔ míng cháo shì yī zhēn。
那复苏堤追胜赏,不妨楚泽效狂吟。nà fù sū dī zhuī shèng shǎng,bù fáng chǔ zé xiào kuáng yín。
金幡晓赐梦何在,红旆春行步莫寻。jīn fān xiǎo cì mèng hé zài,hóng pèi chūn xíng bù mò xún。
料得宫花仍似旧,应无堕珥与遗簪。liào dé gōng huā réng shì jiù,yīng wú duò ěr yǔ yí zān。

首春同枌友携樽过野渡访梅即席

卫宗武

枌朋载酒子云居,何必孤山远访逋。fén péng zài jiǔ zi yún jū,hé bì gū shān yuǎn fǎng bū。
癯影参差浓复淡,古香传送有还无。qú yǐng cān chà nóng fù dàn,gǔ xiāng chuán sòng yǒu hái wú。
朋龟剩喜如云集,泛蚁何妨过日晡。péng guī shèng xǐ rú yún jí,fàn yǐ hé fáng guò rì bū。
索笑却嫌来较晚,一林芳意太纷敷。suǒ xiào què xián lái jiào wǎn,yī lín fāng yì tài fēn fū。

首春同枌友携樽过野渡访梅即席

卫宗武

访梅寻友款幽居,俄见栖鸦已毕逋。fǎng méi xún yǒu kuǎn yōu jū,é jiàn qī yā yǐ bì bū。
霁日幸同终日笑,春花有似此花无。jì rì xìng tóng zhōng rì xiào,chūn huā yǒu shì cǐ huā wú。
衔杯林下嫌来晚,索句檐前只恐晡。xián bēi lín xià xián lái wǎn,suǒ jù yán qián zhǐ kǒng bū。
菲作不妨为玉引,要看词藻竞芬敷。fēi zuò bù fáng wèi yù yǐn,yào kàn cí zǎo jìng fēn fū。

初春次文友韵

卫宗武

原郊稚绿未成苍,芽甲森森似猬芒。yuán jiāo zhì lǜ wèi chéng cāng,yá jiǎ sēn sēn shì wèi máng。
急景不堪乌兔跃,新年又见燕莺忙。jí jǐng bù kān wū tù yuè,xīn nián yòu jiàn yàn yīng máng。
看看地列千机锦,冉冉风传百和香。kàn kàn dì liè qiān jī jǐn,rǎn rǎn fēng chuán bǎi hé xiāng。
人事不如春事好,芳菲徒自满河阳。rén shì bù rú chūn shì hǎo,fāng fēi tú zì mǎn hé yáng。

赓野渡春集韵

卫宗武

红紫春来独擅场,销魂人抱送春觞。hóng zǐ chūn lái dú shàn chǎng,xiāo hún rén bào sòng chūn shāng。
少嫌宴席声歌短,晚觉书林气味长。shǎo xián yàn xí shēng gē duǎn,wǎn jué shū lín qì wèi zhǎng。
列座燕毛成二老,一番花事付诸郎。liè zuò yàn máo chéng èr lǎo,yī fān huā shì fù zhū láng。
吾侪到此无他好,莫厌赓酬费锦肠。wú chái dào cǐ wú tā hǎo,mò yàn gēng chóu fèi jǐn cháng。