古诗词

过少林辄书四韵兼诒长老庆禾士

王得臣

天入千岩碧,林收曼古春。tiān rù qiān yán bì,lín shōu màn gǔ chūn。
静中深有境,险外绝无邻。jìng zhōng shēn yǒu jìng,xiǎn wài jué wú lín。
宦牒婴污色,禅关脱世尘。huàn dié yīng wū sè,chán guān tuō shì chén。
安心无觅处,断臂为何人。ān xīn wú mì chù,duàn bì wèi hé rén。

王得臣

宋安州安陆人,字彦辅,自号凤台子。仁宗嘉祐四年进士。官至司农少卿。受学于郑獬、胡瑗,学问博洽。有《麈史》。 王得臣的作品>>

猜您喜欢

柴皇洗脚石

王得臣

柴皇徒步奔埃尘,风云未至时方屯。chái huáng tú bù bēn āi chén,fēng yún wèi zhì shí fāng tún。
石上无聊谩濯足,泥蟠留此潜其神。shí shàng wú liáo mán zhuó zú,ní pán liú cǐ qián qí shén。

诗三首其三

王得臣

故人隔阔在东州,烟波渺漫使人愁。gù rén gé kuò zài dōng zhōu,yān bō miǎo màn shǐ rén chóu。
朝朝眼望头陀寺,夜夜魂飞黄鹤楼。cháo cháo yǎn wàng tóu tuó sì,yè yè hún fēi huáng hè lóu。

黄鹤楼

王得臣

昔人已乘白云去,旧国连天不知处。xī rén yǐ chéng bái yún qù,jiù guó lián tiān bù zhī chù。
思量费子真仙子,从他浮世悲生死。sī liàng fèi zi zhēn xiān zi,cóng tā fú shì bēi shēng sǐ。
黄鹤一去不复返,光阴流转忽已晚。huáng hè yī qù bù fù fǎn,guāng yīn liú zhuǎn hū yǐ wǎn。

诗三首

王得臣

大别山前拍湖水,坐觉烟波几千里。dà bié shān qián pāi hú shuǐ,zuò jué yān bō jǐ qiān lǐ。
碧山亭上秋兴多,四时清景森云罗。bì shān tíng shàng qiū xīng duō,sì shí qīng jǐng sēn yún luó。
故人领麾江沔口,公暇登临频入手。gù rén lǐng huī jiāng miǎn kǒu,gōng xiá dēng lín pín rù shǒu。

诗三首

王得臣

忽来汉阳称刺史,又值鱼肥酒偏美。hū lái hàn yáng chēng cì shǐ,yòu zhí yú féi jiǔ piān měi。
酒给公厨不用酤,朝吟暮醉醉复醒。jiǔ gěi gōng chú bù yòng gū,cháo yín mù zuì zuì fù xǐng。
郎官湖上秋兴亭,江山四向尽可眺。láng guān hú shàng qiū xīng tíng,jiāng shān sì xiàng jǐn kě tiào。