古诗词

己亥秋陪伯山游中条穷尽山中之胜明年春迓王毅伯再过山下呈伯山

赵鼎

条山有佳色,不入俗子眼。tiáo shān yǒu jiā sè,bù rù sú zi yǎn。
结庐傍洓水,永与山作伴。jié lú bàng sè shuǐ,yǒng yǔ shān zuò bàn。
一脚落宦游,坐叹千里远。yī jiǎo luò huàn yóu,zuò tàn qiān lǐ yuǎn。
长恐山灵檄,重令猿鹤怨。zhǎng kǒng shān líng xí,zhòng lìng yuán hè yuàn。
朅来河之湄,用意固不浅。qiè lái hé zhī méi,yòng yì gù bù qiǎn。
拟从水石行,稍释烟霞恋。nǐ cóng shuǐ shí xíng,shāo shì yān xiá liàn。
而于阛阓中,举首即相见。ér yú huán huì zhōng,jǔ shǒu jí xiāng jiàn。
相看犹有情,不改旧颜面。xiāng kàn yóu yǒu qíng,bù gǎi jiù yán miàn。
自怜非故吾,抚心祗愧赧。zì lián fēi gù wú,fǔ xīn zhī kuì nǎn。
唯公绝俗姿,体道任舒卷。wéi gōng jué sú zī,tǐ dào rèn shū juǎn。
笑揖浮邱伯,双凫脱羁绊。xiào yī fú qiū bó,shuāng fú tuō jī bàn。
步武招我陪,放歌容我乱。bù wǔ zhāo wǒ péi,fàng gē róng wǒ luàn。
窅窕空翠间,风驭蹑云栈。yǎo tiǎo kōng cuì jiān,fēng yù niè yún zhàn。
山亦为君容,景态互明焕。shān yì wèi jūn róng,jǐng tài hù míng huàn。
别去今几时,兹游倏飞电。bié qù jīn jǐ shí,zī yóu shū fēi diàn。
所思在岩壑,欲往不得便。suǒ sī zài yán hè,yù wǎng bù dé biàn。
此身被官缚,事迫胡可缓。cǐ shēn bèi guān fù,shì pò hú kě huǎn。
东风涨边尘,羸马注长坂。dōng fēng zhǎng biān chén,léi mǎ zhù zhǎng bǎn。
崎曲馀百里,尽日期往返。qí qū yú bǎi lǐ,jǐn rì qī wǎng fǎn。
问途策而前,不复微吟款。wèn tú cè ér qián,bù fù wēi yín kuǎn。
向来经行处,犹作生绡展。xiàng lái jīng xíng chù,yóu zuò shēng xiāo zhǎn。
怅念扪萝手,去敛趋庭板。chàng niàn mén luó shǒu,qù liǎn qū tíng bǎn。
忽放微云开,顾我一笑筦。hū fàng wēi yún kāi,gù wǒ yī xiào guǎn。
出没高树端,退避还偃蹇。chū méi gāo shù duān,tuì bì hái yǎn jiǎn。
俗驾良已非,尘容更增腼。sú jià liáng yǐ fēi,chén róng gèng zēng miǎn。
解鞍迫昏暮,假榻憩疲懒。jiě ān pò hūn mù,jiǎ tà qì pí lǎn。
夜梦五老人,诘诟不容辨。yè mèng wǔ lǎo rén,jí gòu bù róng biàn。
局促将安之,勇退在能断。jú cù jiāng ān zhī,yǒng tuì zài néng duàn。
利害甚白黑,胡为两交战。lì hài shén bái hēi,hú wèi liǎng jiāo zhàn。
语已去飘忽,欲留不可挽。yǔ yǐ qù piāo hū,yù liú bù kě wǎn。
那知有志士,居以贫为患。nà zhī yǒu zhì shì,jū yǐ pín wèi huàn。
求田亦本谋,他日当能办。qiú tián yì běn móu,tā rì dāng néng bàn。
伏枥马告劳,投林鸟知倦。fú lì mǎ gào láo,tóu lín niǎo zhī juàn。
岁时耕耨馀,食息桑榆暖。suì shí gēng nòu yú,shí xī sāng yú nuǎn。
优游聊卒岁,谁复议樗散。yōu yóu liáo zú suì,shuí fù yì chū sàn。
却坐洓水傍,适我结庐愿。què zuò sè shuǐ bàng,shì wǒ jié lú yuàn。
赵鼎

赵鼎

赵鼎(1085-1147), 南宋政治家、词人。字元镇,自号得全居士。南宋解州闻喜(今属山西)人。宋高宗时的宰相。有《忠正德文集》10卷,清道光刊本。《四印斋所刻词》有《得全居士词》一卷,存词45首。 赵鼎的作品>>

猜您喜欢

虞乡道中菊

赵鼎

冱露低烟拟怨谁,凄然亦自惜馀姿。hù lù dī yān nǐ yuàn shuí,qī rán yì zì xī yú zī。
无人为买蒲城酒,正是柔桑叶落时。wú rén wèi mǎi pú chéng jiǔ,zhèng shì róu sāng yè luò shí。

和通守王元美二绝句

赵鼎

断无车马访闲曹,背暖儿童罢抑搔。duàn wú chē mǎ fǎng xián cáo,bèi nuǎn ér tóng bà yì sāo。
叹息深林有兰蕙,谁能收拾赋离骚。tàn xī shēn lín yǒu lán huì,shuí néng shōu shí fù lí sāo。

和通守王元美二绝句

赵鼎

志士犹来惜寸阴,青铜那觉二毛侵。zhì shì yóu lái xī cùn yīn,qīng tóng nà jué èr máo qīn。
留连春色一樽酒,未必东风识此心。liú lián chūn sè yī zūn jiǔ,wèi bì dōng fēng shí cǐ xīn。

和倅车韵

赵鼎

斯文天意属吾曹,技痒何由一快搔。sī wén tiān yì shǔ wú cáo,jì yǎng hé yóu yī kuài sāo。
莫抚断弦思凤髓,如公便可将风骚。mò fǔ duàn xián sī fèng suǐ,rú gōng biàn kě jiāng fēng sāo。

和倅车韵

赵鼎

高标聊复寄尘凡,此意难从俗子谈。gāo biāo liáo fù jì chén fán,cǐ yì nán cóng sú zi tán。
烂醉狂吟公勿怪,公犹如此我何堪。làn zuì kuáng yín gōng wù guài,gōng yóu rú cǐ wǒ hé kān。

解池役所大风

赵鼎

初从蘋末转飘摇,回薄山林势益豪。chū cóng píng mò zhuǎn piāo yáo,huí báo shān lín shì yì háo。
好笑堤边肤寸水,便能平地作波涛。hǎo xiào dī biān fū cùn shuǐ,biàn néng píng dì zuò bō tāo。

解梁别李氏女子晚宿静林寺

赵鼎

满眼西风恨别离,路逢萧寺叩柴扉。mǎn yǎn xī fēng hèn bié lí,lù féng xiāo sì kòu chái fēi。
团栾一听无生话,更觉前谋种种非。tuán luán yī tīng wú shēng huà,gèng jué qián móu zhǒng zhǒng fēi。

解梁别李氏女子晚宿静林寺

赵鼎

山下人家鸡黍时,解鞍那暇拂尘衣。shān xià rén jiā jī shǔ shí,jiě ān nà xiá fú chén yī。
宦游无况田园薄,自问此生何以归。huàn yóu wú kuàng tián yuán báo,zì wèn cǐ shēng hé yǐ guī。

解梁别李氏女子晚宿静林寺

赵鼎

森森竹树晓生寒,病怯秋衾梦易阑。sēn sēn zhú shù xiǎo shēng hán,bìng qiè qiū qīn mèng yì lán。
欲驾征鞍慵未起,卧听渔鼓吼空山。yù jià zhēng ān yōng wèi qǐ,wò tīng yú gǔ hǒu kōng shān。

客舍重九

赵鼎

半月征衫困路尘,一樽芳酒谩情亲。bàn yuè zhēng shān kùn lù chén,yī zūn fāng jiǔ mán qíng qīn。
心知不是陶彭泽,只恐黄花解笑人。xīn zhī bù shì táo péng zé,zhǐ kǒng huáng huā jiě xiào rén。

扬州竹西亭

赵鼎

路入扬州秋草残,竹西亭上曲栏干。lù rù yáng zhōu qiū cǎo cán,zhú xī tíng shàng qū lán gàn。
而今那复闻歌吹,黄叶西风薄暮寒。ér jīn nà fù wén gē chuī,huáng yè xī fēng báo mù hán。

扬州竹西亭

赵鼎

锦缆牙樯一梦愁,行人空击木兰舟。jǐn lǎn yá qiáng yī mèng chóu,xíng rén kōng jī mù lán zhōu。
玉箫吹断青楼锁,二十四桥风月秋。yù xiāo chuī duàn qīng lóu suǒ,èr shí sì qiáo fēng yuè qiū。

大明水

赵鼎

咫尺城中膏火煎,空山竹柏固苍然。zhǐ chǐ chéng zhōng gāo huǒ jiān,kōng shān zhú bǎi gù cāng rán。
赠君杯酌清心骨,此是人间第一泉。zèng jūn bēi zhuó qīng xīn gǔ,cǐ shì rén jiān dì yī quán。

秋江晚渡

赵鼎

木落空江淡夕霏,疏篷一叶并渔矶。mù luò kōng jiāng dàn xī fēi,shū péng yī yè bìng yú jī。
秋风几许莼鲈兴,亦欲临流唤渡归。qiū fēng jǐ xǔ chún lú xīng,yì yù lín liú huàn dù guī。

雨夜不寐

赵鼎

西风吹雨夜潇潇,冷烬残香共寂寥。xī fēng chuī yǔ yè xiāo xiāo,lěng jìn cán xiāng gòng jì liáo。
要作秋江篷底睡,正宜窗外有芭蕉。yào zuò qiū jiāng péng dǐ shuì,zhèng yí chuāng wài yǒu bā jiāo。