古诗词

梦觉一首时将解安邑赴调

赵鼎

明月入破窗,一室炯如晓。míng yuè rù pò chuāng,yī shì jiǒng rú xiǎo。
幽人睡易惊,遥夜正寒悄。yōu rén shuì yì jīng,yáo yè zhèng hán qiāo。
自缘怀抱恶,安得梦寐好。zì yuán huái bào è,ān dé mèng mèi hǎo。
推枕惘不乐,念念堕空杳。tuī zhěn wǎng bù lè,niàn niàn duò kōng yǎo。
所思天一涯,忽忽令人老。suǒ sī tiān yī yá,hū hū lìng rén lǎo。
老境足悲伤,穷愁更萦绕。lǎo jìng zú bēi shāng,qióng chóu gèng yíng rào。
嗟余竟奚为,滥为策名早。jiē yú jìng xī wèi,làn wèi cè míng zǎo。
漫浪戏一官,不觉成潦倒。màn làng xì yī guān,bù jué chéng lǎo dào。
况此百日中,随分接纷扰。kuàng cǐ bǎi rì zhōng,suí fēn jiē fēn rǎo。
跧如辕下驹,孤甚沙洲鸟。quán rú yuán xià jū,gū shén shā zhōu niǎo。
未妨公事多,但使痴儿了。wèi fáng gōng shì duō,dàn shǐ chī ér le。
州县定劳人,侏儒尚能饱。zhōu xiàn dìng láo rén,zhū rú shàng néng bǎo。
毋作腐鼠吓,要同牛骥皂。wú zuò fǔ shǔ xià,yào tóng niú jì zào。
更怜爱酒陶,未免空囊赵。gèng lián ài jiǔ táo,wèi miǎn kōng náng zhào。
去矣莫留行,峥嵘岁云杪。qù yǐ mò liú xíng,zhēng róng suì yún miǎo。
三宿恋桑下,千载归华表。sān sù liàn sāng xià,qiān zài guī huá biǎo。
更堪无定居,惊飙转蓬葆。gèng kān wú dìng jū,jīng biāo zhuǎn péng bǎo。
卧闻南飞鹊,悲鸣树三绕。wò wén nán fēi què,bēi míng shù sān rào。
念尔将安之,天阔风霜渺。niàn ěr jiāng ān zhī,tiān kuò fēng shuāng miǎo。
不如刷劲翮,去蹑鸿鹄矫。bù rú shuā jìn hé,qù niè hóng gǔ jiǎo。
赵鼎

赵鼎

赵鼎(1085-1147), 南宋政治家、词人。字元镇,自号得全居士。南宋解州闻喜(今属山西)人。宋高宗时的宰相。有《忠正德文集》10卷,清道光刊本。《四印斋所刻词》有《得全居士词》一卷,存词45首。 赵鼎的作品>>

猜您喜欢

虞乡道中菊

赵鼎

冱露低烟拟怨谁,凄然亦自惜馀姿。hù lù dī yān nǐ yuàn shuí,qī rán yì zì xī yú zī。
无人为买蒲城酒,正是柔桑叶落时。wú rén wèi mǎi pú chéng jiǔ,zhèng shì róu sāng yè luò shí。

和通守王元美二绝句

赵鼎

断无车马访闲曹,背暖儿童罢抑搔。duàn wú chē mǎ fǎng xián cáo,bèi nuǎn ér tóng bà yì sāo。
叹息深林有兰蕙,谁能收拾赋离骚。tàn xī shēn lín yǒu lán huì,shuí néng shōu shí fù lí sāo。

和通守王元美二绝句

赵鼎

志士犹来惜寸阴,青铜那觉二毛侵。zhì shì yóu lái xī cùn yīn,qīng tóng nà jué èr máo qīn。
留连春色一樽酒,未必东风识此心。liú lián chūn sè yī zūn jiǔ,wèi bì dōng fēng shí cǐ xīn。

和倅车韵

赵鼎

斯文天意属吾曹,技痒何由一快搔。sī wén tiān yì shǔ wú cáo,jì yǎng hé yóu yī kuài sāo。
莫抚断弦思凤髓,如公便可将风骚。mò fǔ duàn xián sī fèng suǐ,rú gōng biàn kě jiāng fēng sāo。

和倅车韵

赵鼎

高标聊复寄尘凡,此意难从俗子谈。gāo biāo liáo fù jì chén fán,cǐ yì nán cóng sú zi tán。
烂醉狂吟公勿怪,公犹如此我何堪。làn zuì kuáng yín gōng wù guài,gōng yóu rú cǐ wǒ hé kān。

解池役所大风

赵鼎

初从蘋末转飘摇,回薄山林势益豪。chū cóng píng mò zhuǎn piāo yáo,huí báo shān lín shì yì háo。
好笑堤边肤寸水,便能平地作波涛。hǎo xiào dī biān fū cùn shuǐ,biàn néng píng dì zuò bō tāo。

解梁别李氏女子晚宿静林寺

赵鼎

满眼西风恨别离,路逢萧寺叩柴扉。mǎn yǎn xī fēng hèn bié lí,lù féng xiāo sì kòu chái fēi。
团栾一听无生话,更觉前谋种种非。tuán luán yī tīng wú shēng huà,gèng jué qián móu zhǒng zhǒng fēi。

解梁别李氏女子晚宿静林寺

赵鼎

山下人家鸡黍时,解鞍那暇拂尘衣。shān xià rén jiā jī shǔ shí,jiě ān nà xiá fú chén yī。
宦游无况田园薄,自问此生何以归。huàn yóu wú kuàng tián yuán báo,zì wèn cǐ shēng hé yǐ guī。

解梁别李氏女子晚宿静林寺

赵鼎

森森竹树晓生寒,病怯秋衾梦易阑。sēn sēn zhú shù xiǎo shēng hán,bìng qiè qiū qīn mèng yì lán。
欲驾征鞍慵未起,卧听渔鼓吼空山。yù jià zhēng ān yōng wèi qǐ,wò tīng yú gǔ hǒu kōng shān。

客舍重九

赵鼎

半月征衫困路尘,一樽芳酒谩情亲。bàn yuè zhēng shān kùn lù chén,yī zūn fāng jiǔ mán qíng qīn。
心知不是陶彭泽,只恐黄花解笑人。xīn zhī bù shì táo péng zé,zhǐ kǒng huáng huā jiě xiào rén。

扬州竹西亭

赵鼎

路入扬州秋草残,竹西亭上曲栏干。lù rù yáng zhōu qiū cǎo cán,zhú xī tíng shàng qū lán gàn。
而今那复闻歌吹,黄叶西风薄暮寒。ér jīn nà fù wén gē chuī,huáng yè xī fēng báo mù hán。

扬州竹西亭

赵鼎

锦缆牙樯一梦愁,行人空击木兰舟。jǐn lǎn yá qiáng yī mèng chóu,xíng rén kōng jī mù lán zhōu。
玉箫吹断青楼锁,二十四桥风月秋。yù xiāo chuī duàn qīng lóu suǒ,èr shí sì qiáo fēng yuè qiū。

大明水

赵鼎

咫尺城中膏火煎,空山竹柏固苍然。zhǐ chǐ chéng zhōng gāo huǒ jiān,kōng shān zhú bǎi gù cāng rán。
赠君杯酌清心骨,此是人间第一泉。zèng jūn bēi zhuó qīng xīn gǔ,cǐ shì rén jiān dì yī quán。

秋江晚渡

赵鼎

木落空江淡夕霏,疏篷一叶并渔矶。mù luò kōng jiāng dàn xī fēi,shū péng yī yè bìng yú jī。
秋风几许莼鲈兴,亦欲临流唤渡归。qiū fēng jǐ xǔ chún lú xīng,yì yù lín liú huàn dù guī。

雨夜不寐

赵鼎

西风吹雨夜潇潇,冷烬残香共寂寥。xī fēng chuī yǔ yè xiāo xiāo,lěng jìn cán xiāng gòng jì liáo。
要作秋江篷底睡,正宜窗外有芭蕉。yào zuò qiū jiāng péng dǐ shuì,zhèng yí chuāng wài yǒu bā jiāo。