古诗词

夏昼

孔平仲

落花宁是秽,啼鸟不为喧。luò huā níng shì huì,tí niǎo bù wèi xuān。
野水从侵道,青山任塞门。yě shuǐ cóng qīn dào,qīng shān rèn sāi mén。
吏身闲似隐,官舍静于村。lì shēn xián shì yǐn,guān shě jìng yú cūn。
开卷何曾读,风来只自翻。kāi juǎn hé céng dú,fēng lái zhǐ zì fān。

孔平仲

孔平仲 北宋诗人。字义甫,一作毅父。新喻(今江西新余县)人。生卒年不详。治平二年(1065)举进士,曾任秘书丞、集贤校理,又提点江浙铸钱、京西刑狱。 孔平仲的作品>>

猜您喜欢

千秋岁

孔平仲

春风湖外。chūn fēng hú wài。
红杏花初退。hóng xìng huā chū tuì。
孤馆静,愁肠碎。gū guǎn jìng,chóu cháng suì。
泪馀痕在枕,别久香销带。lèi yú hén zài zhěn,bié jiǔ xiāng xiāo dài。
新睡起。xīn shuì qǐ。
小园戏蝶飞成对。xiǎo yuán xì dié fēi chéng duì。
惆怅人谁会。chóu chàng rén shuí huì。
随处聊倾盖。suí chù liáo qīng gài。
情暂遣,心何在。qíng zàn qiǎn,xīn hé zài。
锦书消息断,玉漏花阴改。jǐn shū xiāo xī duàn,yù lòu huā yīn gǎi。
迟日暮,仙山杳杳空云海。chí rì mù,xiān shān yǎo yǎo kōng yún hǎi。

常父寄蕈

孔平仲

此物固已美,采之从历山。cǐ wù gù yǐ měi,cǎi zhī cóng lì shān。
蒙兄远相寄,深意在加餐。méng xiōng yuǎn xiāng jì,shēn yì zài jiā cān。
冷落齑盐地,萧条蓬艾间。lěng luò jī yán dì,xiāo tiáo péng ài jiān。
书云次越品,宁复昔时欢。shū yún cì yuè pǐn,níng fù xī shí huān。

初食鲚鱼蒌蒿

孔平仲

鱼从网师得,蒿自麦田求。yú cóng wǎng shī dé,hāo zì mài tián qiú。
斫鲙尝鲜美,调羹烹滑柔。zhuó kuài cháng xiān měi,diào gēng pēng huá róu。
江南见春物,野次助晨羞。jiāng nán jiàn chūn wù,yě cì zhù chén xiū。
人各甘香味,鲈莼未易侔。rén gè gān xiāng wèi,lú chún wèi yì móu。

题夏大初丈高居

孔平仲

入门已可爱,庭户复清阴。rù mén yǐ kě ài,tíng hù fù qīng yīn。
更有池台邃,相连花木深。gèng yǒu chí tái suì,xiāng lián huā mù shēn。
山川供隐几,风月伴抽簪。shān chuān gōng yǐn jǐ,fēng yuè bàn chōu zān。
七十须浑黑,知公但养心。qī shí xū hún hēi,zhī gōng dàn yǎng xīn。

哭张子礼

孔平仲

漾楫贵池郡,伤心甘泽园。yàng jí guì chí jùn,shāng xīn gān zé yuán。
笑言成死别,风味想生存。xiào yán chéng sǐ bié,fēng wèi xiǎng shēng cún。
花木春无主,蒿莱昼掩门。huā mù chūn wú zhǔ,hāo lái zhòu yǎn mén。
尚思歌舞会,些语为招魂。shàng sī gē wǔ huì,xiē yǔ wèi zhāo hún。

清晖馆

孔平仲

湖山秀气合,庭榭绿阴初。hú shān xiù qì hé,tíng xiè lǜ yīn chū。
吹腊新尝酒,鸣榔旋取鱼。chuī là xīn cháng jiǔ,míng láng xuán qǔ yú。
青规谏官疏,丹毂使臣车。qīng guī jiàn guān shū,dān gǔ shǐ chén chē。
醉尉无仪检,将军莫怪渠。zuì wèi wú yí jiǎn,jiāng jūn mò guài qú。

花望之弄璋亭

孔平仲

开亭面峰岛,来客庆桑弧。kāi tíng miàn fēng dǎo,lái kè qìng sāng hú。
屡种蓝田玉,新还合浦珠。lǚ zhǒng lán tián yù,xīn hái hé pǔ zhū。
海边桃结子,天外凤生雏。hǎi biān táo jié zi,tiān wài fèng shēng chú。
莫笑轩楹陋,高门即似于。mò xiào xuān yíng lòu,gāo mén jí shì yú。

夏日甘寝

孔平仲

回风动木叶,细雨湿蛛丝。huí fēng dòng mù yè,xì yǔ shī zhū sī。
心下无闲事,人间有此时。xīn xià wú xián shì,rén jiān yǒu cǐ shí。
微凉纱半卷,幽梦角徐吹。wēi liáng shā bàn juǎn,yōu mèng jiǎo xú chuī。
此兴惟吾解,儿曹莫使知。cǐ xīng wéi wú jiě,ér cáo mò shǐ zhī。

晚兴

孔平仲

骤雨行荷叶,嘈嘈如语言。zhòu yǔ xíng hé yè,cáo cáo rú yǔ yán。
高斋正薄暮,宴坐不知喧。gāo zhāi zhèng báo mù,yàn zuò bù zhī xuān。
极静开心地,新凉入鬓根。jí jìng kāi xīn dì,xīn liáng rù bìn gēn。
交游何用绝,自罕到吾门。jiāo yóu hé yòng jué,zì hǎn dào wú mén。

晚兴

孔平仲

展簟当檐卧,微风送晚凉。zhǎn diàn dāng yán wò,wēi fēng sòng wǎn liáng。
云移自徐疾,蕉舞更低昂。yún yí zì xú jí,jiāo wǔ gèng dī áng。
结网蛛萦足,归巢鸟乱行。jié wǎng zhū yíng zú,guī cháo niǎo luàn xíng。
支离聊度日,那复论行藏。zhī lí liáo dù rì,nà fù lùn xíng cáng。

赋程氏云庵

孔平仲

萧然隐几坐,终日白云间。xiāo rán yǐn jǐ zuò,zhōng rì bái yún jiān。
触石未全起,无心聊与闲。chù shí wèi quán qǐ,wú xīn liáo yǔ xián。
幽篁相映带,绝顶有跻攀。yōu huáng xiāng yìng dài,jué dǐng yǒu jī pān。
最称侵寒望,淮南雪满山。zuì chēng qīn hán wàng,huái nán xuě mǎn shān。

常父相率作吴丞相挽词

孔平仲

久倦调羹手,新寻辟谷方。jiǔ juàn diào gēng shǒu,xīn xún pì gǔ fāng。
谓还周衮绣,重补舜衣裳。wèi hái zhōu gǔn xiù,zhòng bǔ shùn yī shang。
忽报中台拆,同嗟一鉴亡。hū bào zhōng tái chāi,tóng jiē yī jiàn wáng。
森然栋梁气,今此掩黄肠。sēn rán dòng liáng qì,jīn cǐ yǎn huáng cháng。

常父相率作吴丞相挽词

孔平仲

鸣玉东西府,藏舟辰巳年。míng yù dōng xī fǔ,cáng zhōu chén sì nián。
盐梅捐鼎实,箕尾返星躔。yán méi juān dǐng shí,jī wěi fǎn xīng chán。
阴德元丰政,遗书太史编。yīn dé yuán fēng zhèng,yí shū tài shǐ biān。
后人瞻仿佛,图像在凌烟。hòu rén zhān fǎng fú,tú xiàng zài líng yān。

晚望

孔平仲

秋江水自壮,更值雨滂沱。qiū jiāng shuǐ zì zhuàng,gèng zhí yǔ pāng tuó。
落日增野兴,连天吹细波。luò rì zēng yě xīng,lián tiān chuī xì bō。
城依湓浦近,舟傍柳湖多。chéng yī pén pǔ jìn,zhōu bàng liǔ hú duō。
吾已忘清浊,安知孺子歌。wú yǐ wàng qīng zhuó,ān zhī rú zi gē。

深夜

孔平仲

阒寂方深夜,清凉别一天。qù jì fāng shēn yè,qīng liáng bié yī tiān。
临风但独立,爱月不成眠。lín fēng dàn dú lì,ài yuè bù chéng mián。
戍漏传声小,庭柯转影圆。shù lòu chuán shēng xiǎo,tíng kē zhuǎn yǐng yuán。
露寒侵背侧,移榻近堂前。lù hán qīn bèi cè,yí tà jìn táng qián。
7821234567»